Tất nhiên cần phải tuần tra, đệ tử tuần tra từ mười người tổ thành một tiểu đội tuần tra. Mỗi người mang theo một viên minh quang châu, nương ánh sáng mười viên minh quang châu thấy rõ ràng phạm vi mười thước.
Khi Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong lặng lẽ đến gần Táng Thiên Kiếm Môn thì đám đệ tử tuần tra đang cầm minh quang châu dễ thấy như đom đóm trong đêm tối.
Tiêu Thiên Phong truyền âm:
- Sư đệ, hay chúng ta chia nhau hành động trừ khử tất cả tiểu đội tuần tra?
Sở Mộ đáp:
- Được!
Hai người liền tách ra, hòa vào bóng đêm.
Bọn họ vì kế hoạch đánh lén buổi tối nên đặc biệt thay trường bào màu đen, vậy thì trong bóng đêm dù đột nhiên bị minh quang châu chiếu vào đối phương cũng khó thể phản ứng lại ngay.
Một giây, chỉ cần một giây là bọn họ có thể hoàn thành tuyệt sát.
Nháy mắt Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong không còn thấy nhau, vì khoảng cách đã qua một trăm thước. Tốc độ của hai người siêu nhanh, âm thầm không tiếng động.
Táng Thiên Kiếm Môn chiếm diện tích khá rộng, có nhiều nhà cửa, có mười đội đệ tử tuần tra.
Đệ tử mỗi đội tuần tra gồm mười người, tất cả đội đều do hai Kiếm Giả Khí Hải cảnh dẫn dắt tám Kiếm Giả Hóa Khí cảnh.
Trong hoàn cảnh Trung Ương Chủ Kiếm Vực chỉ cần có lòng tu luyện vài năm thì vào Hóa Khí cảnh dễ như trở bàn tay, không quá khó vào Khí Hải cảnh.
Có thể nói miễn có kiếm khí quyết tốt cộng thêm chút đan dược hỗ trợ, người thiên phú bình thường tu luyện từ nhỏ thì trong vòng năm năm sẽ thăng cấp lên Khí Hải cảnh.
Đám đệ tử tuần tra có thể thấy trong phạm vi mười thước, phạm vi nhìn của Sở Mộ là trăm thước. Tức là Sở Mộ đứng cách mười thước thì tiểu đội tuần tra không thể thấy được hắn, cảm ứng qua dao động hơi thở thì càng khó khăn, vì hắn rất giỏi che giấu dao động hơi thở của bản thân.
Hơn nửa canh giờ, Sở Mộ đi một vòng địa hình bên ngoài Táng Thiên Kiếm Môn, hắn dựa vào trí nhớ siêu tốt và năng lực tư duy mô phỏng kinh người đã vẽ địa hình bên ngoài Táng Thiên Kiếm Môn trong não.
Mài dao không mất thì giờ đốn củi, chờ mài bén dao rồi cũng đến lúc đốn củi.
Mười tiểu đội tuần tra rất nhanh, khoảng mười lăm phút sẽ họp đội giao ban. Xử lý một tiểu đội thì trong vòng mười lăm phút không họp giao ban rất có thể sẽ làm tiểu đội khác nghi ngờ.
Đương nhiên nếu bảo đảm trong vòng mười lăm phút xử lý hết đệ tử trong mười tiểu đội tuần tra thì sẽ không bị lộ.
Dường như Tiêu Thiên Phong cũng cùng suy nghĩ đó, Sở Mộ bắt đầu hành động.
Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh, hắn thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ ra chớp mắt xuất hiện sau lưng một thành viên tiểu đội tuần tra, Trảm Yêu kiếm ra khỏi vỏ.
Ánh sáng phát ra từ mười viên quang minh châu tuy chiếu sáng mười thước nhưng không rõ như ban ngày. Sở Mộ xuất hiện quá đột ngột, Phi Hồng Huyễn Không Bộ có xu hướng siêu thoát thì càng huyền diệu khó lường.
Trảm Yêu kiếm lấp lánh dưới ánh sáng quang minh châu, mười luồng kiếm quang mơ hồ cắt qua không gian.
Có tiếng trầm đục vang lên, mười đệ tử cứng người sau đó mềm nhũn gục ngã. Một thân hình mơ hồ nhanh chóng đảo quanh một vòng đỡ lấy mười xác chết rồi nhẹ nhàng đặt xuống.
Mục đích làm vậy để tránh gây tiếng động lớn, đương nhiên Sở Mộ cũng có thể sử dụng kiếm khí nâng người, nhưng kiếm khí sẽ có dao động, khó tránh khỏi bị cảm ứng được.
Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn.
Một góc khác, Tiêu Thiên Phong cũng đang lặng lẽ săn giết.
Kiếm của Tiêu Thiên Phong cực kỳ sắc bén, thường khi ra khỏi vỏ sẽ mang đi mạng sống.
Thực lực như Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong thì đệ tử tuần tra của Táng Thiên Kiếm Môn quá kém cỏi, dù bọn họ có chuẩn bị sẵn sàng thì hai người chiến đấu ngay mặt cũng có thể một kiếm giết chết, huống chi đánh lén khi đối phương không hay biết gì.
Chưa đến mười lăm phút thì mười tiểu đội tuần tra đã bị diệt sạch, trừ Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong ra không ai hay biết.
Giết xong tiểu đội cuối cùng rồi Tiêu Thiên Phong đến gần, hai sư huynh đệ lại hội hợp.
Mỗi người giết năm tiểu đội tuần tra, Kiếm Giả trong mỗi tiểu đội đều có không gian oản luân hạ phẩm và trung phẩm, tất cả thuộc về Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong.
Hai người hội hợp, trao đổi vài câu rồi lại tách ra hành động.
Gần một trăm đệ tử Táng Thiên Kiếm Môn vẫn chưa đủ, tuy Táng Thiên Kiếm Môn là tông môn mới sinh nhưng trong môn có mấy ngàn đệ tử, một trăm người chỉ là phần nhỏ xíu.
Táng Thiên Kiếm Môn chia ra đệ tử ngoại môn và nội môn. Đệ tử ngoại môn có tu vi Hóa Khí cảnh, đệ tử nội môn là Khí Hải cảnh. Không có Kiếm Khí cảnh, vì chỉ khi tu vi đến Hóa Khí cảnh mới có tư cách bái vào Táng Thiên Kiếm Môn.
Đệ tử ngoại môn cư ngụ vòng ngoài cùng, đệ tử nội môn ngụ ở giữa, trong cùng là chỗ của các trưởng lão. Ngay chính giữa là nơi Táng Thiên Tôn Giả thực lực đẳng cấp Kiếm Tôn ở. Đệ tử Cửu Chuyển cảnh thì đang bế tử quan, không biết ở đâu.
Cửu Chuyển cảnh là cảnh giới rất đặc biệt, càng ít người biết nơi bế tử quan càng tốt, càng ít bị quấy nhiễu.
Đương nhiên có Kiếm Giả Cửu Chuyển cảnh biết không hy vọng đột phá Nguyên Cực cảnh thì sẽ từ bỏ đột phá mà đi ra ngoài rèn luyện, hy vọng sẽ được kỳ ngộ gì một hơi đột phá trói buộc đạt tới Nguyên Cực cảnh.
Tuy trong Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh không tính là gì nhưng là tồn tại cao không thể chạm vào đối với Kiếm Giả.
Đệ tử ngoại môn có cũng được, không có chẳng sao, Sở Mộ và Tiêu Thiên Phong đặt trọng điểm vào đệ tử nội môn.
Dù sao bồi dưỡng Kiếm Giả Hóa Khí cảnh và bồi dưỡng Khí Hải cảnh là hai loại khái niệm.
Theo tư liệu Tiêu Thiên Phong có được thì Táng Thiên Kiếm Môn có vài ngàn đệ tử, trong đó mới chỉ có hơn sáu trăm đệ tử nội môn, tức là sáu trăm Kiếm Giả Khí Hải cảnh. Nghe nói Kiếm Giả Khí Hải cảnh có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào chưa đến một trăm người.
Trong Đông Kiếm Vực cộng lại Kiếm Hào chỉ hơn ngàn người, nhưng ở Trung Ương Chủ Kiếm Vực thì con số tăng lên gấp ngàn lần, vạn lần. Kiếm Giả qua khổ tu tích lũy có thực lực đẳng cấp Kiếm Hào thì càng nhiều nữa.
Gần trăm Kiếm Giả thực lực đẳng cấp Kiếm Hào là đệ tử mà Táng Thiên Kiếm Môn chú trọng bồi dưỡng, nơi bọn họ cư ngụ càng gần trưởng lão.
Nhưng từ chỗ đệ tử nội môn cư trú đến nơi ở của trưởng lão có lẽ vì biểu thị thân phận trưởng lão nên hai bên cách xa mấy ngàn thước.
Kiếm Giả Nguyên Cực cảnh bình thường chưa thể thả tinh thần lực ra ngoài, vì vậy cách nhau mấy ngàn thước trừ phi Sở Mộ, Tiêu Thiên Phong gây động tĩnh quá lớn, không thì các trưởng lão Nguyên Cực cảnh đang tĩnh tu sẽ rất khó phát hiện.