Tiếng leng keng sắt thép va nhau, mắt Lục Nguyên bắn ra ánh sáng vàng có thể xuyên thủng sắt thép:
- Nhớ kỹ, chiêu kiếm kỹ mới của ta là Phá Thiên Kiếm Quyết thức thứ nhất: Thập Nhẫn.
Sở Mộ lẩm bẩm:
- Thập Nhẫn.
Sở Mộ nhìn mười kiếm quang vàng quanh thân Lục Nguyên, gật gù, cái tên khá bình thường nhưng rất chính xác.
Sở Mộ nói:
- Nếu vậy hãy cho ta kiến thức uy lực của Thập Nhẫn đi.
Giọng Lục Nguyên càng trầm, gã không thể chống chọi quá lâu:
- Như ngươi mong muốn.
Lục Nguyên vung trường kiếm lên như có núi cao vô hình đè thanh kiếm, làm động tác vung kiếm của gã rất chậm chạp nặng nề. Giây sau Lục Nguyên quét trường kiếm, một luồng kiếm quang vàng gần người phá không bắn hướng Sở Mộ, rồi kiếm quang vàng thứ hai bắn ra.
Kiếm quang thứ ba, thứ bốn, thứ năm...
Ánh sáng vàng đến trước mắt nhanh chóng phóng to ra, Sở Mộ chém ra một kiếm.
Tiếng leng keng vang lên, hỏa hoa tung tóe.
Ánh sáng vàng bị kiếm của Sở Mộ phá tan, hắn cảm giác Trảm Yêu kiếm rung bần bật suýt bay rời tay.
Ánh sáng vàng thứ hai xé gió bay đến hầu như nối liền với luồng sáng vàng thứ nhất, Sở Mộ buộc phải thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ né tránh.
Ánh sáng vàng thứ ba, bốn, năm lần lượt bắn tới, nguy hiểm vô cùng. Sở Mộ với Phi Hồng Huyễn Không Bộ tựa như tinh linh bay lượn trong mây. Từng luồng sáng vàng xé rách kiếm khí hộ thể của Sở Mộ, dán sát người hắn bắn lướt qua, hắn cảm nhận mũi nhọn sắc bén từ ánh sáng vàng lướt qua mình như muốn đâm thủng người hắn, làm nổi da gà.
Ánh sáng vàng bắn hụt khựng giữa không trung, nó như bị sợi dây vô hình kéo lại lần nữa bắn vào Sở Mộ.
Sở Mộ đáp xuống đất, vung Trảm Yêu kiếm ra, năm luồng kiếm ảnh phá không như thể Sở Mộ vung năm kiếm cùng lúc đánh tan năm kiếm quang bay tới. Sở Mộ cảm giác tay mình chịu đựng chấn động mạnh mẽ sắp rách toạc, vô cùng đau đớn.
Sau khi Sở Mộ tu luyện thành công Yêu Hoàng Kiếm Thể đệ nhất giai thì các mặt thân thể đều tăng cao ít nhất gấp mười lần, lại dùng cách giảm lực trừ bớt một phần lực lượng, trong tình huống đó vẫn cảm giác bàn tay sắp rách ra đã chứng minh lực lượng của ánh sáng vàng mạnh mẽ cỡ nào.
Biểu tình Lục Nguyên nghiêm túc, mắt hấp háy ánh sáng vàng chói mắt, từ xa khống chế năm luồng sáng vàng công kích Sở Mộ.
Năm luồng sáng vàng nhanh nhạy như con cá bơi trong nước, chúng biến ảo khó dò thẳng hướng Sở Mộ, từ mỗi góc độ hợp tụ rồi tán. Đôi khi nối liền thành đường thẳng công kích, khi thì tách ra năm góc độ tấn công Sở Mộ.
Lục Nguyên khống chế năm luồng sáng vàng rất tốt, nhưng cũng rất hao phí tinh thần.
Năm luồng sáng vàng còn lại thì lơ lửng cạnh Lục Nguyên, bảo vệ chặt chẽ như hộ vệ trung thực. Đám người nhìn ra Lục Nguyên còn dư sức, năm luồng sáng vàng đã buộc Sở Mộ chật vật như vậy, nếu mười luồng sáng vàng cùng ra thì chắc chắn sẽ đánh bại được hắn.
Đám người không hay biết ý nghĩ trong lòng bọn họ đã thay đổi, từ không cho rằng Sở Mộ đấu nổi một kiếm của Lục Nguyên đến bây giờ đinh ninh gã phải dốc hết sức mới đánh bại hắn nổi.
Sở Mộ lại một lần nữa đánh bật hết năm luồng sáng vàng bắn tới cùng lúc, sau khi hắn nắm giữ quy luật thì không bị ảnh hưởng quá lớn.
- Uy lực rất mạnh, ít nhất hơn Chấn Thạch Dao Động Kiếm gấp ba lần. Tiếc rằng chiêu kiếm kỹ này có nhiều sai sót.
Va chạm mấy lần khiến Sở Mộ nhìn ra sai sót của Thập Nhẫn:
- Nếu hoàn thiện thì uy lực ít nhất tăng lên gấp mười lần.
Nếu uy lực tăng thêm gấp mười thì Sở Mộ thua chắc, tiếc rằng không có nếu.
Kiếm kỹ thật sự là cái khung, cần ghép lại mỗi phần, kiếm khí, ý cảnh, kiếm thê, không thể thiếu thứ nào. Ba thứ này trừ kiếm khí ra, ý cảnh và kiếm thế là lực lượng cùng một đẳng cấp. Từ mặt nào đó kiếm khí nên xếp chung với ý cảnh, kiếm thế, nếu cao hơn ý cảnh, kiếm thế thì càng tốt, nếu thấp hơn sẽ ảnh hưởng uy lực thật sự của kiếm kỹ.
Cho ví dụ, khi tu vi của Kiếm Giả đến Khí Hải cảnh sẽ tự nhiên lĩnh ngộ ra ý cảnh, kiếm thế, cái này như quà tặng kèm. Căn cứ vào loại ý cảnh, kiếm thế này sáng tạo ra kiếm kỹ cũng cần kiếm khí Khí Hải cảnh mới giải phóng toàn bộ uy lực được.
Dĩ nhiên nếu dùng kiếm nguyên của Nguyên Cực cảnh vận dụng kiếm kỹ thì uy lực sẽ tăng gấp mấy lần. Nhưng kiếm nguyên mạnh hơn kiếm khí nhiều, không thể giữ cân bằng với ý cảnh, kiếm thế, cuối cùng sẽ phá hỏng hoàn chỉnh làm kiếm kỹ khó suôn sẻ.
Đạo lý tương tự, Thập Nhẫn căn cứ vào kiếm ý sáng tạo ra kiếm kỹ cường đại, cần có lực lượng cùng đẳng cấp với kiếm ý mới hình thành cân bằng được, lẽ tự nhiên là lực lượng trên ý cảnh, kiếm nguyên.
Tu vi đột phá đến Nguyên Cực cảnh thì kiếm khí sẽ chuyển biến thành kiếm nguyên, ý cảnh đạt đến viên mãn rồi đột phá trình độ cao hơn gọi là áo nghĩa.
Tức là nếu chiêu kiếm kỹ Thập Nhẫn đến trình độ hoàn chỉnh thì là kiếm nguyên, áo nghĩa, kiếm ý cộng với vài kỹ xảo đặc biệt tổ hợp lại mới xong.
Thập Nhẫn bây giờ chỉ là hỗn hợp của năm phần kiếm ý, kiếm khí, ý cảnh, còn là cưỡng ép hỗn hợp vốn không có kỹ xảo gì. Nói đơn giản đây không tính là kiếm kỹ, chỉ là cái sườn cưỡng ép lắp ráp hình thành.
Dù vậy hình dạng ban đầu của chiêu kiếm kỹ này có uy lực gấp ba lần Chấn Thạch Dao Động Kiếm, đây còn trong tình huống chưa phát huy hết uy lực năm phần kiếm ý.
Chắc Lục Nguyên cũng biết điều đó nhưng hiện tại gã không cách nào giải quyết nó.
Ý cảnh dễ lĩnh ngộ hơn kiếm thế, vì vậy nhiều Kiếm Giả lĩnh ngộ được ý cảnh nhưng không thể lĩnh ngộ kiếm thế.
Áo nghĩa và kiếm ý thì khác, sau kiếm thế chi cực miễn thiên phú đủ mạnh cộng thêm chút cơ duyên thì có thể lĩnh ngộ kiếm ý. Áo nghĩa thì có quy định cứng nhắc, tu vi phải đột phá đến Cửu Chuyển cảnh.
Mỗi lần đột phá tu vi thì Kiếm Giả sẽ lột xác từ tinh thần đến thân thể, mỗi lần lột xác là thăng hoa bản chất sinh mệnh. Lĩnh ngộ kiếm ý dựa vào ngộ tính cường đại, lĩnh ngộ áo nghĩa tuy có một phần dựa vào thiên phú nhưng càng nhiều là trải qua thăng hoa sinh mệnh.
Cửu Chuyển cảnh là khởi điểm của lĩnh ngộ áo nghĩa, chưa đến Cửu Chuyển cảnh thì dù là ai, yêu nghiệt cách mấy cũng không thể lĩnh ngộ áo nghĩa, đây là luật thép.
Không thì đám người Liệt Không Dương lĩnh ngộ ý cảnh đến viên mãn đã sớm lĩnh ngộ áo nghĩa rồi.
Sở Mộ không ngừng né tránh, đánh tan năm luồng sáng vàng, hấp thu ưu điểm ít ỏi trong đó chuyển thành của mình.
Lục Nguyên nhìn năm luồng sáng vàng không làm gì Sở Mộ được, gã cắn răng vung trường kiếm. Năm luồng sáng vàng khác quanh người Lục Nguyên run lên, lần lượt bắn ra.