Ngày thứ mười ba, cuộc chiến tranh giành khí vận lại bắt đầu.
Các trận quyết chiến diễn ra, có thắng có thua, Sở Mộ một lần nữa đứng trên đấu kiếm đài.
Đối thủ của Sở Mộ là một nữ Kiếm Giả đến từ Minh Nguyệt Kiếm phủ, tên là Diêm Ngọc Nhu, danh hiệu Băng Cực Kiếm Hào. Nàng bề ngoài xinh đẹp nhưng mặt lạnh băng, ánh mắt càng lạnh, người toát ra khí lạnh như làm từ băng giá.
Trường bào màu trăng bạc có lớp băng lam phủ lên, trông như mặt trời phản chiếu băng xuyên, đẹp kinh tâm động phách.
Thực lực của Băng Cực Kiếm Hào cường đại, ai đều biết. Sở Mộ cũng mạnh, nhưng những đối thủ hắn từng gặp không thể so sánh với Băng Cực Kiếm Hào.
- Các người nói xem Chấn Thiên Kiếm Hào và Băng Cực Kiếm Hào ai sẽ thắng?
- Ta ủng hộ Băng Cực Kiếm Hào!
- Thắng thua thế nào chờ bọn họ chiến rồi mới biết.
- Nghe nói Băng Cực Kiếm Hào là băng cực kiếm thể hiếm thấy, ta nghĩ kỷ lục liên tục thắng của Sở Mộ lần này sẽ bị phá vỡ.
- Băng cực kiếm thể, đó là tiên thiên kiếm thể cao hơn băng linh kiếm thể một bậc, có thể nhẹ nhàng lĩnh ngộ Băng chi ý cảnh, trong thời gian ngắn nhất tăng lên tới viên mãn, còn đặc biệt tăng mạnh hai phần uy năng của Băng chi ý cảnh, cao hơn băng linh kiếm thể một bậc.
- Mười phần Băng chi ý cảnh nếu kèm băng cực kiếm thì có thể phát huy ra một thành hai uy lực, rất đáng sợ.
- Uy lực băng cực kiếm kỹ của nàng cũng siêu mạnh.
Uy năng của Băng chi ý cảnh vốn mạnh hơn Thủy chi ý cảnh một chút, uy năng mười phần Băng chi ý cảnh bằng gần mười một phần Thủy chi ý cảnh, nếu lại được tăng phúc hai phần thì uy năng bằng mười ba phần Thủy chi ý cảnh.
Nghĩ đến đây trong lòng Sở Mộ hơi hưng phấn.
Về tu vi kiếm khí thì đêm qua Sở Mộ mới đột phá đến Khí Hải cảnh đại thành, đối phương đã ở đỉnh viên mãn Khí Hải cảnh nhiều năm, tích lũy cực kỳ thâm sâu. Về độ tinh thuần kiếm khí thì Sở Mộ không thua chút đối phương chút nào, vì hắn tu luyện kiếm khí quyết là cực phẩm địa giai.
Kiếm khí quyết đẳng cấp càng cao càng quý giá, trong một trăm Kiếm Hào tham gia cuộc chiến tranh giành khí vận trừ Sở Mộ ra chỉ có Liệt Không Dương là sở hữu kiếm khí quyết cao cấp nhất, thượng phẩm địa giai.
Kiếm khí quyết phẩm cấp càng cao thì tu luyện ra kiếm khí càng hùng hậu tinh thuần.
Nên so đấu kiếm khí thì mức độ Thiên Hoang kiếm khí dồi dào của Sở Mộ chỉ hơi kém hơn Diêm Ngọc Nhu một chút, độ tinh thuần thì trên nàng. Nhưng đối phương là băng cực kiếm thể, trừ tăng phúc hai phần cho Băng chi ý cảnh cũng có hiệu quả tăng phúc rõ rệt với kiếm khí băng hệ.
Long trưởng lão tuyên bố quyết chiến bắt đầu, Diêm Ngọc Nhu chém nhát kiếm.
Kiếm khí cực phẩm của Diêm Ngọc Nhu là Băng Phách kiếm, thoạt trông như từ khối băng điêu ra, tỏa khí lạnh kinh người. Kiếm chém ra có băng giá lam sẫm vèo một tiếng bắn hướng Sở Mộ.
Băng Cực, Hàn Băng Phá!
Khí lạnh giáng xuống, trong không khí tràn ngập vô số vụn băng li ti. Sở Mộ cảm giác rõ rệt khí lạnh kinh người đang ập hướng mình như muốn đóng băng bản thân. Nguyên đấu kiếm đài như bị khí lạnh phủ lên, tiến vào mùa đông.
Nhát kiếm của Diêm Ngọc Nhu nhìn như đơn giản nhưng thật ra ẩn chứa linh khí thiên địa, kiếm khí băng hệ và Băng chi ý cảnh được băng cực kiếm thể tăng phúc nên có uy lực siêu mạnh.
Mọi người trợn to mắt, muốn nhìn xem Sở Mộ làm sao ứng đối.
Là giống như lúc trước dùng cường phá cường, một kiếm đánh bại đối thủ sao?
Mười hai trận quyết chiến trước đó Sở Mộ không hề né tránh nghênh hướng kiếm kỹ của đối phương, một kiếm phá hỏng kiếm kỹ rồi đối phương.
Hiện tại đối diện chiêu kiếm kỹ của Diêm Ngọc Nhu thì Sở Mộ sẽ làm sao đây?
Chém ra nhát kiếm rồi Diêm Ngọc Nhu lắc người, hai chân như trượt băng, nhanh đến khó tin, nháy mắt nàng xuất hiện sau lưng Sở Mộ lại đâm ra nhát kiếm thứ hai.
Băng Cực, Hàn Băng Thứ!
Diêm Ngọc Nhu đơn giản trượt một cái hoàn cảnh xung quanh liền thay đổi, có lớp băng phủ lên nền đấu kiếm đài, khí trắng lạnh lẽo, mùa tuyết rơi.
Với Diêm Ngọc Nhu thì hoàn cảnh này có lợi với nàng nhất, nhưng với người khác là hoàn cảnh xấu, sẽ bị hạn chế phát huy thực lực. Bù qua sớt lại xác suất Diêm Ngọc Nhu thắng càng lớn.
Người xem cũng nhìn ra điều đó, thầm lo cho Sở Mộ. Chỉ có Liệt Không Dương, Lục Nguyên, Ngạo Hành Vân là không tỏ vẻ gì.
Đúng là hoàn cảnh hơi liên quan đến thực lực, nhưng khi chênh lệch thực lực quá lớn thì dù hoàn cảnh tốt mấy cũng chỉ tăng thêm ít ưu thế cho mình, cuối cùng vẫn sẽ thua dưới thực lực tuyệt đối.
Đương nhiên suy nghĩ của bọn họ chỉ nhằm vào bản thân, ba người cho rằng lần này Sở Mộ chấm dứt rồi.
Đằng trước có hàn băng cường đại oanh kích, uy lực kinh người. Đằng sau có kiếm đâm thẳng, khí lạnh quấn quanh kiếm phát ra tiếng rít, thân kiếm ngưng tụ mười phần Băng chi ý cảnh. Nguyên kiếm khí như biến to một khúc, lực lượng cực kỳ ngưng tụ, uy lực đáng sợ.
Kiếm vừa mới đâm ra Sở Mộ đã cảm giác kiếm khí hộ thể tràn ngập lớp băng vụn, kêu ken két như sắp vỡ tan.
Nếu là Thiên Nguyên kiếm khí trước kia thì đã sớm vỡ nát, nhưng Thiên Hoang kiếm khí hình thành kiếm khí hộ thể cực kỳ mạnh, còn mang theo đặc tính xâm thực. Diêm Ngọc Nhu đâm kiếm tới, khí lạnh xâm nhập bị Thiên Hoang kiếm khí ăn mòn triệt tiêu phần lớn, chỉ có phần nhỏ phủ lên tầng ngoài.
Đáy mắt Diêm Ngọc Nhu lóe tia kinh ngạc, tốc độ đâm kiếm chợt tăng ba phần, uy lực cũng mạnh mẽ hơn ba phần.
Trước sau giáp kích, Sở Mộ nên ứng đối ra sao đây?
Mọi người căng thẳng thần kinh, đây là cảnh tượng quan trọng nhất.
Người Đại Khôn Kiếm phủ trừ Trần Bất Nhị ra đều đứng dậy, bản năng siết chặt nắm tay.
Dù bây giờ Sở Mộ liên tục thắng mười hai trận nhưng chiến tích đã vượt qua bất cứ quý nào trong sáu mươi năm nhiều, bọn họ cảm thấy vô cùng vui vẻ. Tuy nhiên giờ phút này bọn họ hy vọng Sở Mộ sẽ thắng tiếp, cứ thắng mãi.
Có lẽ là mơ ước viễn vông nhưng đó là khao khát sâu trong lòng họ.
Diêm Ngọc Nhu lợi dụng ưu thế của bản thân đến tận cùng, nâng tốc độ lên cực độ. Trước sau giáp kích, tình hình của Sở Mộ nguy cấp.
Cách đánh của Diêm Ngọc Nhu nằm ngoài dự đoán nhưng chưa đủ làm Sở Mộ giật mình.
Lần đầu tiên, lần đầu tiên Sở Mộ thi triển Phi Hồng Huyễn Không Bộ trên đấu kiếm đài.
Cảnh tượng quái dị xuất hiện, trong mắt mọi người dường như Sở Mộ lùi ra sau, góc độ Diêm Ngọc Nhu đâm kiếm cũng điều chỉnh như tỏa định hắn.
Giây sau mọi người phát hiện Sở Mộ tiến lên, xuất hiện bên cạnh Diêm Ngọc Nhu, cách mấy thước. Kiếm rút khỏi vỏ, Sở Mộ giơ kiếm chém xuống, trăng khuyết ám kim dài hơn mười thước tái hiện.