Lần này lại khiến cho mọi người khó xử.
Có một ít tiền bối cao nhân ưa thích làm ác. Đang êm đẹp lại làm ra chút đường rẽ, đường rẽ này đi thông về phía khác nhau, có lẽ sẽ đi tới những chỗ khác nhau.
Hơi do dự một chút, mọi người liên tục đưa ra lựa chọn bất đồng.
Sở Mộ vẫn như cũ, dựa vào trực giác lựa chọn con đường bên phải, bước đi vào trong ngã rẽ.
Bởi vì chia thành ba cánh, Kiếm giả bên ngã rẽ phải thoáng cái giảm bớt đi rất nhiều. Nhưng mà mọi người đều giữ khoảng cách với nhau, phòng bị đối phương đột nhiên ra tay công kích.
Thi thoảng có ánh mắt nhìn qua Sở Mộ, mang theo vài phần sát cơ. Nếu không phải có Đồ Không, chỉ sợ bọn họ sẽ lập tức rút kiếm tiêu diệt Sở Mộ.
Trên đỉnh thông đạo cứ cách mỗi hai mươi thước lại có một khỏa minh châu khảm nạm, tản ra quang mang nhu hòa chiếu rọi bên dưới. Đem thông đạo chiếu rọi như là ban ngyaf.
Không ngừng đi về phía trước, mọi người lại một lần nữa há hốc mồm, không thể không dừng bước. Bởi vì trước mặt xuất hiện sáu đường rẽ.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Một Kiếm giả thuộc Hồng Y hội há hốc mồm, ấp úng nói.
Mọi người nhìn qua sáu cửa động trước mắt, căn bản không biết những thông đạo này đi tới nơi nào.
Sở Mộ cũng có chút im lặng, chẳng lẽ vị tiền bối lưu lại động phủ này ưa thích làm ác thật sao?
Bât kể nói như thế nào, nếu như đã tiến vào động phủ, đã đi tới đây, vậy phải tiếp tục tiến lên mới được. Rốt cuộc đây có phải là một trò cười hay không, hay là bảo vật thì vẫn phải tiến lên.
Không nói hai lời, thân ảnh Sở Mộ lóe lên, dựa vào trực giác lại chọn đường rẽ đầu tiên bên phải rồi nhảy vào trong. Trong nháy mắt đã biến mất trước mắt mọi người.
Sở Mộ hành động khiến cho đám Kiếm giả kia lập tức tỉnh táo lại.
- Quản con mẹ nó là thứ gì, đã tới nơi này rồi, chẳng lẽ còn không công mà lui sao?
- Đúng vậy, nói không chừng đây là một khảo nghiệm.
Dứt lời, mọi người lại một lần nữa lựa chọn những đường rẽ khác nhau, tiến vào bên trong.
Kiếm giả tiến vào trong động phủ vốn chỉ có hơn ba trăm người. Sau khi tiến vào đã chia thành ba đường rẽ. Mỗi một đường có chừng hơn một trăm người. Hiện tại lại xuất hiện sáu đường rẽ, sau khi lựa chọn đường rẽ khác biệt, nhân số bên trong cũng tương đối ngang bằng.
Thế lực khác nhau đương nhiên sẽ không lựa chọn cùng một đường rẽ, kể từ đó cố gắng tránh đi xung đột với nhau, tạo thành thương vong không đáng có.
- Chúng ta lựa chọn bên này.
Một Kiếm giả nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đường rẽ gần nhất bên phải. Hắn vung tay lên, lập tức mười mấy người phía sau tức thì đi vào trong đường rẽ kia. Những người này họ Lưu.
Trừ hơn mười Kiếm giả này ra, còn có năm Kiếm giả khác cũng lựa chọn con đường rẽ đầu tiên bên phải. Bọn hắn cùng đường với Sở Mộ.
Đến lúc này Sở Mộ không có gì nắm chắc, hết thảy chỉ có thể trông chờ vào vận khí mà thôi.
Tốc độ của Sở Mộ rất nhanh. Hai mươi mấy Kiếm giả tiến vào sau hắn bất mãn với tốc độ của hắn. Bởi vì tốc độ của bọn hắn quá chậm.
- Chúng ta nên làm thế nào đây?
Một trong mời Kiếm giả họ Lưu thấp giọng nói.
- Giết không được, bắt cũng không được. Nếu không sẽ đắc tội với Đồ Không.
Một người khác nói.
Loại Kiếm giả như Đồ Không là nguy hiểm nhất, chỉ có một thân một mình, không có gánh nặng trên người. Thực lực bản thân lại vô cùng cường đại, Kiếm giả Khí Hải cảnh viên mãn bình thường không phải là đối thủ của hắn.
Một người như vậy nếu như có tâm đối địch với ngươi, coi như là trong phủ thành chủ có cường giả Nguyên cực cảnh tọa trấn, chỉ sợ cũng không có cách nào phòng bị toàn diện.
Mà người phủ thành chủ cuối cùng cũng phải ra ngoài, không thể một mực co đầu rụt cổ ở tỏng phủ. Như vậy không những bản thân khó chịu mà còn trở thành trò cười.
- Nếu như chúng ta làm được chuyện thần không biết quỷ không hay, Đồ Không không tìm được lý do, cũng không dám tùy tiện ra tay với chúng ta.
Một người trong đó bỗng nhiên thấp giọng nói, hai mắt sáng ngời.
- Đúng vậy, Kiếm giả vào trong động phủ tới từ các thế lực khác nhau, tổng cộng có hơn chục. Chỉ cần chúng ta làm gọn gàng, Đồ Không này cũng không biết là ai làm. Một mình hắn cho dù có cường đại đi chăng nữa cũng không thể trêu vào hơn chục thế lực.
- Đã như vậy....
Thanh âm vừa dứt, trong mười mấy người có người rút kiếm rồi quay người, thi triển kiếm chiêu. Lập tức có mấy chục đạo kiếm quang lạnh lẽo xuất hiện, so với ánh sáng do dạ minh châu tỏa ra còn sáng hơn.
Quá mức đột nhiên, mấy Kiếm giả đi phía sau căn bản không có chút phòng bị nào. Khi bọn hắn kịp phản ứng, còn chưa rút kiếm đã bị từng đạo kiếm quang xé rách kiếm khí hộ thể, xuyên thủng thân thể.
Ra tay là một Kiếm giả Khí Hải cảnh, mặc dù chỉ có tu vi Khí Hải cảnh nhập môn, nhưng mà cũng không phải là người bọn hắn có thể đối phó.
- Hiện tại trong thông đjao này cũng chỉ có người của chúng ta.
Kiếm giả Khí Hải cảnh nhập môn thu kiếm vào trong vỏ, nhẹ giọng nói.
- Đuổi.
Một Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành không có mở miệng trầm giọng nói.
- Được.
Lập tức, hơn mười Kiếm giả phủ thành chủ tăng thêm tốc độ đuổi theo Sở Mộ.
Chỉ là tốc độ của Sở Mộ rất nhanh, luôn đi về phía trước, trong quá trình đó không có dừng lại một chút nào. Lúc đám người phủ thành chủ giảm tốc độ thương nghị, khoảng cách giữa bọn họ và Sở Mộ lại càng kéo dài ra.
Khi người phủ thành chủ lao ra khỏi thông đạo, triệt để há hốc mồm.
Nếu như người tình tình có chút không tốt, chỉ sợ sẽ trực tiếp nổi giận lôi đình tại chỗ, hận không thể rút kiếm chém người.
Coi như không có đường rẽ, nhưng mà những đường rẽ trước đó có bao nhiêu chứ?
Chẳng lẽ chủ nhân tòa động phủ này rảnh rỗi không có việc gì sao? Chuyên môn bầy ra những đường rẽ bên trong lừa gạt hậu nhân?
Chín đường rẽ hiện lên trước mặt bọn hắn. Có lẽ đi thông tới cùng một nơi, cũng có thể đi tới khác nơi. Trừ những đường rẽ này ra, bọn hắn không có nhìn thấy thân ảnh mặc áo bào màu trắng mà bọn hắn muốn giết cho thống khoái.
HIện tại đối mặt với chín đường rẽ, bọn hắn căn bản không rõ Sở Mộ rốt cuộc đã lựa chọn con đường nào.
- Nhất định sẽ lưu lại dấu vết gì đó, cẩn thận nhìn cho ta xem.
Kiếm giả Khí Hải cảnh tiểu thành lên tiếng, thanh âm khàn khản, hiển nhiên trong lòng vô cùng giận dữ.
Hơn mười Kiếm giả lúc này tách ra hành động, cẩn thận kiểm tra chín đường rẽ, nhìn xem có lưu lại dấu vết gì không.
Mặc kệ Sở Mộ lựa chọn một đường rẽ nào đó mà tiến vào, nhất định sẽ lưu lại một ít dấu vết, trở thành manh mối truy tung.