Song kiếm trong tay, mặc kệ quang mang từ góc độ nào bắn tới đều bị Sở Mộ ngăn cản, không có cách nào uy hiếp được Sở Mộ. Sở Mộ lần nữa tăng tốc lên ba phần, trực tiếp vượt qua hai Kiếm giả khác, chậm rãi cắt đuôi bọn chúng.
Hai Kiếm giả này cảm thấy vô cùng không cam lòng, nhưng cũng không thể làm gì. Hiện tại tốc độ của bọn hắn đã là cực hạn rồi.
Bọn hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Sở Mộ dần dần đi xa bọn hắn, cuối cùng chỉ còn lại bóng lưng trong mắt hai người, dần dần là biến mất hoàn toàn.
Đồng Tâm kiếm, Địa Nguyên kiếm liên tục xuất kích, chém nát từng đạo quang mang bắn tới.
Uy lực quang mang ngày càng cường đại, nhưng mà Sở Mộ lại nhiều lần phát động Chấn Thạch kính đánh vỡ.
Hắn phát hiện quá trình dùng Chấn Thạch kính đánh vỡ quang mang đánh tới là một quá trình tu luyện đối với Chấn Thạch kính, khiến cho tạo nghệ của hắn trên Chấn Thạch kính tăng lên từng chút một. Từ nhập môn dần dần tăng lên tới tiểu thành.
Mỗi một lần thi triển, Sở Mộ đều tìm ra chỗ chưa đủ trong đó, dần dần tiến hành cải tiến, khiến cho Chấn Thạch kính phát động càng thêm nhanh chóng, uy lực càng thêm cường đại. Khi thi triển tiêu hao nhỏ hơn, ảnh hưởng với thân thể cũng ít hơn.
Đây là một loại tiến bộ tất nhiêu, thế cho nên Sở Mộ gần như đã quên đi mục đích ban đầu tiến vào thông đạo, hắn dừng lại tại chỗ, đắm chìm trong việc tu luyện Chấn Thạch kính. Cơ hội như vậy không dễ dàng gặp được, một khi bỏ qua sẽ không còn cơ hội nữa.
Hai Kiếm giả vượt qua Sở Mộ, dần dần ném Sở Mộ ra sau lưng. Chỉ chốc lát sau có người đuổi kịp Sở Mộ, đệ tử Ma La kiếm tông nhanh chóng tới gần Sở Mộ. Sau khi tránh đi một đạo quang mang lại đâm ra một kiếm, có kiếm khí quét qua.
Một kiếm đánh nát kiếm khí của đối phương, Sở Mộ phản kích, Chấn thạch ba động kiếm phát động, uy lực càng cường đại hơn.
Đệ tử Ma La kiếm tông căn bản không kịp phản ứng, trở tay không kịp, lập tức bị Chấn thạch ba động kiếm đánh trúng, cả người bay ngược về phía vách tường trong thông đạo, lập tức bị mấy đạo quang mang đánh trúng phát ra tiếng kêu thảm thiết. Thân thể nhanh chóng trở nên khô quắt.
- Không ngờ lại chém giết người bổn tông. Tay sai vương thất, ngươi đáng chết.
Mấy tên đệ tử Ma La kiếm tông gần đó giận dữ, liên tục ra tay với Sở Mộ.
Song kiếm của Sở Mộ đánh vỡ quang mang, tăng tốc đi tới làm cho kiếm khí của đối phương thất bại, sau khi va chạm với quang mang lập tức bị nghiền nát rồi biến mất.
Trong đó có một đạo kiếm khí không gặp trợ ngại, đánh vào lưng học viên của Hắc Ưng kiếm phủ. Vốn học viên này vừa vặn tránh đi một đạo quang mang, lập tức bị kiếm khí đánh trúng, cho dù không có bị bất kỳ thương tổn nào. Nhưng mà lại khiến cho bước chân hắn dừng lại một chầu. Vừa vặn lại có quang mang đánh tới, hắn không có cách nào tránh né, bị đánh trúng.
Mà Sở Mộ đã lướt qua mấy người, tiến sâu hơn. Một mặt song kiếm phát động Chấn Thạch kính phá vỡ quang mang, một mặt tăng cường tu luyện Chấn Thạch kính.
- Tay sai vương thất chạy trốn thật nhanh.
Mấy tên đệ tử Ma La kiếm tông nổi giận mắng, nếu không bởi vì quang mang thì bọn hắn đã sớm đuổi kịp, tiêu diệt Sở Mộ.
Sau khi quen thuộc quang mang trong thông đạo, tốc độ Sở Mộ lần nữa tăng lên, vượt qua từng người. Rất nhanh lại vượt qua hai Kiếm giả trước mắt, lại khiến cho bọn hắn vô cùng khó chịu.
Sở Mộ lại một lần nữa biến mất trong mắt mọi người.
Tiến lên hai bước, không có gặp bất luận một đạo quang mang nào công kích, Sở Mộ thuận tay thu một quang cầu gần đó vào trong oản luân không gian, đồng thời cũng không dám có chút buông lỏng nòa.
Hai tay nắm chặt song kiếm, đôi mắt tràn ngập tinh quang lập lòe, mỗi một khối cơ bắp toàn thân đều vô cùng sinh động, tùy thời có thể bộc phát ra lực lượng mạnh mẽ.
Từng bước một tiến lên. Sau khi bước thứ ba rơi xuống đất, trong lòng Sở Mộ không tự chủ được nhảy dựng lên, có cảm giác nguy hiểm xuất hiện.
Thoáng chốc, mấy chục đạo quang mang màu vàng nâu từ bốn phương tám hướng lấy Sở Mộ làm mục tiêu bắn tới, cơ hồ cùng lúc, không thể nào né tránh.
Hai tay run lên, Đồng Tâm kiếm và Địa Nguyên kiếm lưu lại từng đạo tàn ảnh trong không khí, Chấn Thạch kính liên tục phát động. Mỗi một kiếm đều đánh vỡ vài đạo quang mang, hóa thành vô số tinh quang màu vàng nâu bắn tứ tung.
Mấy chục đạo quang mang, không có một đạo nào có thể bắn trúng được Sở Mộ.
Muốn thông qua thông đạo hình vuông này, nói khó khăn cũng vô cùng khó khăn, nhưng nói đơn giản kỳ thực cũng rất đơn giản. Chỉ cần thực sự lợi hại là được.
Một tiếng ông ông vang lên, phía trước mặt Sở Mộ xuất hiện một cánh cửa ánh sáng.
Thân ảnh lóe lên, sau khi thân ảnh Sở Mộ tiến vào trong cánh cửa ánh sáng, cánh cửa này tồn tại chừng hai ba tức rồi phai nhat.
- Đợi một chút...
Sau lưng có người nhanh chóng đuổi tới cánh cửa ánh sáng kia, trong tíc tắc, khi sắp xông qua cánh cửa thì nó lại biến mất không thấy gì nữa, không thể nào tiến vào được.
Bất đắc dĩ, người này đành phải tiếp tục đi tới...
Sở Mộ cũng không biết chuyện này, sau khi tiến vào trong cánh cửa này, hắn xuất hiện ở trong một căn mật thất hoàn toàn khác.
Trong mật thất có một pho tượng, đó là một pho tượng Kiếm giả, lưng đeo một thanh kiếm khí, đứng thẳng. Hai bàn tay đang duỗi ra, lòng bàn tay hướng lên trên, bàn tay tạo thành trảo. Trong lòng bàn tay đều có một quả quang cầu tản mát ra quang mang màu trắng nhu hòa.
Trừ phi tượng và hai quả quang cầu trên lòng hai bàn tay ra, cả mật thất không có vật gì khác.
Sở Mộ nhìn chằm chằm vào hai quả cầu kia, Đồng Tâm kiếm khẽ điểm nhẹ một cái. Một đạo Thiên Nguyên kiếm khí bắn tới, trong nháy mắt bắn về phía pho tượng.
Phanh một tiếng, kiếm khí bị nghiền nát. Ở bên ngoài pho tượng xuất hiện gợn sóng khuếch tán ra, đó là lực lượng một tầng phong cấm.
Ngay khi Sở Mộ đang muốn lần nữa phá vỡ phong cấm, một đạo thân ảnh lóe lên rồi xuất hiện trong mật thất. Sát khí đáng sợ tản mát ra, giống như thủy chiều, lớp sau tiếp nối lớp trước, làm cho người ta sởn hết gai ốc.
Ánh mắt Sở Mộ nhanh chóng nhìn qua đạo thân ảnh kia, khẽ cau mày.
- Giết.
Một tiếng quát chói tai như châm truyền tới, hung hăng đâm vào trong tai Sở Mộ, lại khiến cho trong lòng Sở Mộ chấn động. Phảng phất như được chứng kiến một chữ giết cực lớn xuất hiện trước mắt. Tản mát ra quang mang vô cùng chói mắt, đáng sợ, lại khiến cho tinh thần người ta lập tức hoảng hốt.
Tiếp theo, một đạo quang mang lạnh lẽo tới cực điểm tựa như tới từ chỗ sâu trong địa ngục, mang theo sát ý kinh tâm động phách, phảng phất như bỏ qua khoảng cách giữa thời gian và không gian, trực tiếp xuất hiện trước mắt Sở Mộ, một kiếm chém về cổ Sở Mộ.
Sát ý như thủy triều dâng lên, vô cùng vô tận, đáng sợ vô cùng.
Trong nháy mắt Sở Mộ đem sát ý đang chấn nhiếp trong lòng đánh nát, tỉnh táo lại, phản kích một kiếm. Dùng góc độ không thể tưởng tượng nổi phong bế kiếm của đối phương. Tay trái khẽ động, Đồng Tâm kiếm từ góc độ khó có thể dự đoán đâm ra một kiếm.