Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 47: Năm ngày sau! Sinh tử đấu kiếm!



- Vương Phong, quả nhiên là hắn.

Sở Mộ nhìn thấy Vương Phong thì đồng thời Vương Phong cũng phát hiện ra Sở Mộ đã trở về, hai mắt hắn trừng lên, lửa giận bộc phát không thèm che dấu, tay phải nắm chặt chuôi kiếm, kiếm khí mãnh liệt tỏa ra hàn khí thấu xương, khí thế bức người, so với đợt gặp lần trước hình như thực lực hắn tăng lên không ít.

- Sở Mộ!!!!

Vương Phong nghiến răng nghiến lợi rít hai chữ qua kẽ răng tràn ngập hận ý và sát cơ, lúc này hắn đã buông tay cầm kiếm ra, sắc mặt càng trở nên âm trầm, thanh ầm tựa như gầm lên, vang vonjng xung quanh như tiếng sấm:

- Ta đã nói rồi, ngay khi ngươi trở thành đệ tử nội môn cũng chính là ngày giỗ của ngươi, hiện tại ta đến lấy mạng ngươi.

- Sở Mộ, hắn chính là Sở Mộ, không ngờ được vậy mà hắn đã trở thành đệ tử nội môn, hơn nữa còn thuộc Lăng Phong viện chúng ta.

Mấy tên kiếm giả đứng đằng xa nghe thấy Vương Phong nói vậy lập tức kinh ngạc, lại thấp giọng nghị luận.

- Ta nghe nói lúc ở ngoại môn hắn đã từng xuất đầu danh uy danh cho Thanh Phong kiếm phái chúng ta, được xưng là đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn.

- Hừ đệ nhất nhân đệ tử ngoại môn thì thế nào nhiều nhất chỉ có thể hoành hành ở ngoại môn mà thôi, thử nghĩ mà xem, nhiều năm qua có bao nhiêu đệ tử ngoại môn sau khi tiến vào nội môn đều long biến thành xà không đạt được thành tựu nổi bật gì.

- Nói cũng đúng.

- Lần này Sở Mộ thảm rồi, thù hận giữa hắn và Vương Phong không thể cởi bỏ được, hiện tại sư huynh Tiêu Tiên Phong lại không ở trong môn đã ra ngoài lịch lãm rèn luyện còn chưa trở về cho nên không có người nào xuất đầu thay Sở Mộ.

- Thật sự là đáng thương a, mới vừa tiến vào nội môn còn chưa kịp hưởng thụ đãi ngộ dành cho đệ tử ngoại môn.

- Sở Mộ, hiện tại không ai có thể cứu được ngươi.

Vương Phong rít gào.

- Ai sống ai chết còn chưa biết được.

Thần sắc Sở Mộ không thay đổi vẫn đạm bạc như trước.

- Rất tốt, ta hi vọng đến lúc lên kiếm đài ngươi vẫn cuông được như vậy, năm ngày sau, quyết sinh tử trên sinh tử kiếm đài, ngươi có dám không ?

Vương Phong cười gằng, lớn tiếng nói.

- Vậy cứ để cho ngươi sống lâu thêm 5 ngày đi.

Sở Mộ nói.

- Hưởng thụ thật tốt 5 ngày cuối cùng của ngươi đi a.

Vương Phong nhe răng cười nói, oán hận của hắn đối với Sở Mộ đã lên đến đỉnh điểm không chết không thôi.

- Quên mất, ngươi đừng buồn đã có Ngô Cường chờ ngươi xuống là bạn.

Lúc Vương Phong đi ngang người, Sở Mộ thấp giọng nói.

- Ngươi ...

Vương Phong giận dữ, thiếu chút nữa đã rút kiếm động thủ trực tiếp vs Sở Mộ, mấy ngày qua hắn cảm thấy thật sự kỳ quái, Sở Mộ đã xuất hiện ở kiếm phái đã vậy lại còn trở thành đệ tử nội môn thế mà Ngô Cường vẫn chưa trở về, hôm nay hắn biết rõ Ngô Cường đã lành ít dữ nhiều.

- Tốt ... tốt ... rất tốt ...

Lồng ngực Vương Phong phập phồng kịch liệt, cơ hồ hai mắt tràn huyết.

- Ta rất tốt thế nhưng ngươi lại không được tốt cho lắm.

Sở Mộ khẽ cười nói, bước vào trong Lăng Phong viện để lại Vương Phong đứng một mình hận không thể lột da rút xương Sở Mộ.

Lý do mà Vương Phong đưa ra thời hạn 5 ngày mà không phải là ngay lập tức bởi vì muốn quyết đấu sinh tử thì đầu tiên phải được hai bên đồng ý sau đó phải trình đơn xin phép lên Chấp Pháp đường, tiến hành xác nhận rồi mới có thể quyết đấu.

Đôi khi là mất thời gian 3 ngày nhưng cũng có lúc mất 4 ngày cho nên Vương Phong định ra thời hạn 5 ngày nếu không với hận ý trong lòng của hắn chỉ muốn lập tức hành hạ Sở Mộ đến chết.

Vấn đề quyết đấu sinh tử với vo Sở Mộ ghi nhớ nhưng không để ý quá mức, lần này đối mặt với Vương Phong cho dù thực lực của hắn có tăng lên nhưng Sở Mộ không hề có cảm giác e ngại, so với Kiếm Thế mà trưởng lão Kiếm Các mang lại tất cả chỉ là nhược tiểu.

- Thời gian 5 ngày, hai ngày đầu chuyển tu sang Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, 3 ngày sau luyện thành Quan Khí Thuật, luyện Lăng Phong kiếm thuật đến mức đại thành, lĩnh ngộ thêm các mặt kiếm thuật khác rồi sau đó chém Vương Phong.

Sở Mộ vừa đi vừa âm thầm định ra kế hoạch, vừa đi vừa liếc nhẹ qua mấy kiếm giả trên đường, không quá để ý. Mà mấy đệ tử nội môn nàu đứng cách xa hai người Sở Mộ hơn 10m đã thế lại còn ngược gió co nên không nghe rõ Vương Phong đề xuất quyết đấu sinh tử, nếu không, không bao lâu nữa cả nội môn đều biết.

- Hừ, chỉ là một tên đệ tử nội môn mới thăng cấp mà đã kiêu ngạo như vậy, nhìn thấy chúng ta cũng không hành lẽ, quá thiếu lễ phép rồi.

Một lúc sau Sở Mộ quay về lầu các được phân, vừa mới bước vào nhà hắn đã ngửi thấy mùi thơm khắp nơi, hóa ra Lý Vi đang xào rau.

- Sư huynh, huynh đã trở về, nghỉ ngơi một chút đi, đồ ăn cũng sắp xong rồi.

Lý Vi nghe thấy tiếng bước chân liền nhìn ra ngoài nhà thì thấy Sở Mộ đi vào liền nói.

- Được rồi.

Sở Mộ đi lên tầng hai ngồi trước ban công đặt kiếm cạnh chân, móc kiếm phổ ra xem.

Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, không hổ là kiếm khí quyết Hoàng cấp Trung phẩm nội dung phong phú hơn Dưỡng Nguyên Kiếm Khí Quyết không ít, càng thêm thâm ảo, tối nghĩa khó hiểu, dùng ngộ tính cường đại gần như yêu nghiệt của Sở Mộ xem qua một lần cũng chỉ mới hiểu chút da lông mà thôi.

Đương nhiên nếu như đổi thành kiếm thuật thì Sở Mộ chỉ nhìn một lần đã có thể lĩnh ngộ được chút ít, ngộ tính của hắn là trên mặt kiếm thuật mới là mạnh nhất.

Sở Mộ lại tiếp tục đọc một lần nữa, cũng hiểu thêm được vài điều. giải thích thêm được một số thâm ảo.

Cứ liên tục đọc như vậy sau năm lần Sở Mộ đã hiểu rõ Trung Nguyên Kiếm Khí Quyết, tuy vậy hắn không vội vàng bắt tay vào chuyển tu mà cất kiếm phổ, nhắm hai mắt bài trừ tạp niệm, bắt đầu mô phỏng trong đầu.

- Sư huynh, nghỉ ngơi mời cơm.

Lý Vi bưng mâm cơm lên, trên mâm cơm bày biện khá nhiều món đủ cả hương vị lẫn bày biện khiến người nhìn muốn chảy nước miếng.

Gạo dùng để nấu cơm là Dưỡng Nguyên Mễ do chính Thanh Phong kiếm phái gieo trồng, bên trong ẩn chứa không ít nguyên khí, bổ dưỡng ôn hòa đã vậy là còn ngon miệng, nếu người thường sử dụng loại gạo này thường xuyên cũng có thể cường thân kiện thể, bổ sung nguyên khí còn đối với người tu luyện còn có thêm tác dụng kéo dài tuổi thọ.

Đệ tử ngoại môn không có tư cách ăn Dưỡng Nguyên Mễ.

Tất cả đồ ăn trên mâm đều được chế biến từ nguyên liệu do chính Thanh Phong kiếm phái cung cấp, không chỉ ngon miệng mà còn có tác dụng bổ dưỡng.

Ngoài ra còn có một bầu rượu.

- Sư huynh, rượu này gọi là Bách Thảo Nhưỡng do chính kiếm phái chúng ta sản xuất sử dụng mấy chục loại linh dược cũng cực kỳ bổ dưỡng, mỗi một vị đệ tử nội môn cũng chỉ được phân phối 1 vò trong 1 tháng mà thôi, ước chừng khoảng 3 cân.

Lý Vi vừa rót rượu cho Sở Mộ vừa giới thiệu, nắp hồ lô vừa mở đã ngửi thấy hương thơm tỏa ra bốn phía khiến người say mê.

Lý Vi cũng không kìm lòng được khẽ ngửi một chút, hai cánh mũi nhăn lại có phần đáng yêu.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv