- Chờ chúng ta tiêu hóa xong những bảo vật này, một thân thực lực tuyệt đối sẽ tăng lên rất nhiều.
Ca La Tư cũng hết sức cao hứng.
- Thu hoạch lần này của chúng ta quả thực rất lớn.
Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh cũng vui vẻ không thôi.
Bọn hắn từng phỏng đoán, trong thời gian lịch lãm rèn luyện ở Hà giới này, tối thiểu cũng có trên trăm năm tu vi bản thân không có tăng trưởng. Nhưng mà một thân thực lực lại trở nên cường đại hơn. Hiện tại có những thu hoạch này, chỉ cần bế quan một thời gian ngắn, tiêu hóa hết những thu hoạch này là có thể triệt để chuyển hóa thành của bản thân, thực lực có thể đột nhiên tăng mạnh.
Sở Mộ phỏng đoán, thực lực của hắn bây giờ nếu như so sánh với cường giả trên Thiên hà Bạch ngân bảng, tối thiểu cũng có thể xếp vào top ba mươi. Về phần có thể đạt tới vị trí top đầu trong top ba mươi này thì khó mà nói được. Có lẽ còn có thể tiến vào trước hai mươi.
Bất quá nếu như là top mười, Sở Mộ cũng không có nắm chắc gì. Dù sao top mười, thực lực mỗi một người đều vô cùng đáng sợ, đương nhiên nếu như không có chính thức đánh một trận, ai cũng không hiểu rõ. Thứ duy nhất có thể khẳng định đó chính là thực lực của Sở Mộ không bằng người đứng đầu Thiên Hà Bạch ngân bảng.
Thực lực của Tuyết Ngân Linh cũng không yếu, xếp vào top một trăm Thiên hà bạch ngân bảng cũng không thành vấn đề. Về phần hai người Ca La Tư và Ma Cơ Sơn có thể xếp vào top năm trăm. Giả sử nếu như bọn họ hấp thu, tiêu hóa toàn bộ thu hoạch lần này, có lẽ xếp vào top ba trăm cũng không có vấn đề gì. Nếu như bọn họ lại lĩnh ngộ, nắm giữ Thiên Hà lực mà nói, xếp vào trước hai trăm cũng không phải là chuyện không thể được.
- Ca La Tử, Ma Cơ Sơn.
Bỗng nhiên Sở Mộ nghiêm túc nhìn về phía hai người.
- Ta tới đây cũng chỉ có mấy trăm năm, hiện tại đã tìm được thê tử của ta. Hơn nữa cũng có rất nhiều thu hoạch, là lúc ta nên rời đi.
- Cái gì? Bằng hữu của ta, ngươi muốn đi sao?
Ca La Tư và Ma Cơ Sơn liên tục cả kinh.
- Đúng vậy, du lịch mấy trăm năm, cuối cùng cũng phải trở về một chuyến.
Sở Mộ cười nói.
- Nói không chừng sau này chúng ta còn có thể lại tới.
- Được rồi, bằng hữu của ta. Đáng tiếc Thiên Hà tộc chúng ta trừ phi có thể đạt tới Vương cấp, bằng không cũng không thể nào rời khỏi Khai Thiên hà quá xa.
Ca La Tư thở dài, nếu không có hạn chế này, hắn cũng muốn đi theo Sở Mộ thăm thú các nơi một phen.
Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh cũng không nhớ ra được rốt cuộc bọn hắn đã rời khỏi Bản nguyên nguyên giới bao nhiêu lâu. Bởi vì bọn hắn không có cẩn thận tính toán. Bất quá mấy trăm năm là điều chắc chắn.
Vốn, ban đầu ở trong hư không của Hỗn độn vũ trụ phi hành vài chục năm, tiến vào Kiếm thần sơn, rồi lại không ngừng phi hành, tiến vào Vô Tướng đại thế giới. Về sau rời khỏi Vô Tướng đại thế giới, thông qua đường hầm thời không tới Thiên hà này. Như vậy cũng đã hơn trăm năm. Bản thân Sở Mộ lại ở trong Thiên hà lăn lộn hơn hai trăm năm, về sau lại du lịch trên trăm năm ở trong Thiên hà.
Tính ra tối thiểu cũng vượt qua năm trăm năm.
Năm trăm năm đối với phàm nhân mà nói, tối thiểu cũng là năm lần sinh tử luân hồi. Nhưng mà năm trăm năm với Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh mà nói, không coi vào đâu. Bây giờ muốn trở về một chút lại giống như mới chỉ chớp mắt mà thôi.
Trong thời gian năm trăm năm này, tu vi của hai người bọn họ tăng lên, từ Tiểu Chúa Tể nhập môn cấp thấp nhất tăng lên tới Tiểu chúa Tể cảnh cực hạn rất cao. Là cực hạn trong cực hạn của Tiểu Chúa Tể cảnh. Nếu như tiếp tục tăng lên, như vậy nhất định sẽ đột phá tu vi lên tới Đại Chúa Tể cảnh.
Nếu như bọn họ ở trong Bản nguyên nguyên giới, tu luyện năm trăm năm, dùng thiên phú của bọn hắn quả thục cũng có thể tu luyện tới Tiểu Chúa Tể cảnh cực hạn. Kế tiếp cũng chỉ có thể lựa chọn làm vững chắc căn cơ rồi đột phá. Nhưng mà trước khi đột phá, thực lực bọn hắn cũng tăng lên tới cực hạn, không có cách nào tăng lên thêm được.
Đột phá tới Đại Chúa Tể cảnh đối với rất nhiều cường giả Tiểu Chúa Tể cảnh mà nói, là một chuyện rất là khó khăn. Nhưng mà đối với Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh mà nói, chỉ có chút độ khó mà thôi.
Hiện tại trải qua một phen du lịch, nhất là ngoài ý muốn đi tới Đại Vũ Trụ Thiên Hà giới... Đi tới những nơi này tăng trưởng kiến thức, lực lượng lại tăng lên thêm... Nhận được bảo vật tăng tiềm lực tăng giới hạn lực lượng, cùng với việc nắm giữ được Thiên hà lực, Minh Hà lực, khiến cho trong cùng cấp độ Tiểu Chúa tể cảnh cực hạn, thực lực của bọn hắn trở nên càng cường đại hơn.
Cho dù tu vi không tăng lên, đột phá tới Đại chúa tể cảnh nhưng vẫn có thể tiếp tục tu luyện, khiến cho thực lực bản thân không ngừng đề thăng.
Hiện tại tu vi của bọn hắn đã không có cách nào tăng lên, nhưng mà thực lực vãn có không gian tăng lên, tinh tu Chấn Đãng chi lực và Băng Hàn chi lực.
Chấn đãng chi lực của Sở Mộ nắm giữ tới lục trọng, Băng Hàn chi lực của Tuyết Ngân linh thì nắm giữ tới tứ trọng.
Loại lực lượng này rất là cường đại, càng về sau muốn tăng lên càng khó khăn.
Một thanh cự kiếm dài trăm thước, toàn thân được phủ kín bằng những đường văn đặc biệt. Những đường văn kia ngưng tụ thành từng đạo phù văn, mỗi một đạo phù văn đều tản mát ra chấn động cổ xưa, hàm xúc. Theo thanh cự kiếm này không ngừng bay về phía trước, mỗi một đạo phù văn cũng tỏa ra quang mang yếu ớt, không ngừng phun ra nuốt vào lực lượng vũ trụ, cung cấp năng lượng cho thanh cự kiếm này.
Thanh cự kiếm dài trăm thước này chính là Thái Cổ Thần kiếm chu mà mà Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn lưu lại cho Sở Mộ.
Nếu như Sở Mộ và Tuyết Ngân Linh muốn trở về Bản nguyên nguyên giới, dựa vào Khóa vực phi chu của Tuyết Ngân Linh còn không biết phải mất bao nhiêu năm mới tới. Dù sao khoảng cách giữa Vũ trụ Thiên hà và Bản nguyên nguyên giới thực sự quá xa. Không có cách nào tưởng tượng được. Có lẽ phải phí mười vạn năm, thậm chí là trên trăm vạn năm toàn lực phi hành. Như vậy so với việc không thể quay về cũng không khác gì nhau.
Thái Cổ Thần kiếm chu thì khác, đây chính là bí bảo phi chu mà Sơ Đại Thái Cổ Kiếm Tôn lưu lại. là bí bảo siêu việt cấp độ Đại Chúa Tể, đạt tới Bán Thần chí tôn. Tốc độ phi hành bình thường của nó cũng vượt qua tốc độ toàn lực phi hành của phi chu bình thường những ngàn lần. Nếu như toàn lực phi hành, lại có thể tăng lên gấp chục lần.