Phải biết rằng, hắn là tuyệt thế thiên kiêu của Thiên Hà tộc a, nắm giữ Chấn Đãng Chi Lực đạt tới tầng thứ tư, không biết bỏ ra bao nhiêu thời gian cùng tinh lực.
- Cho dù ngươi nắm giữ Chấn Đãng Chi Lực tầng thứ tư, cũng không cách nào so sánh với ta.
Thái Mục Đa La Tư nói.
Hắn là Thiên Hà tộc thuần khiết, Chấn Đãng Chi Lực thuộc về lực lượng Thiên Hà, đó là lực lượng thuộc về Thiên Hà tộc, một người dị tộc coi như nắm giữ, cũng tuyệt đối không cách nào như hắn phát huy đến mức tận cùng.
Thương Long Băng Thiên kích đánh rơi, Bách Chuyển Hóa Hư kiếm nghênh tiếp, Chấn Đãng Chi Lực tầng thứ tư đối kháng Chấn Đãng Chi Lực tầng thứ tư.
Chấn Đãng Chi Lực đồng dạng cũng sẽ bởi vì người nắm giữ bất đồng mà xuất hiện khác biệt, kia ở chỗ cá nhân vận dụng Chấn Đãng Chi Lực, có người có thể phát huy uy lực của nó ra năm thành, có người có thể phát huy ra sáu thành, đồng dạng, người bất đồng lĩnh ngộ Chấn Đãng Chi Lực cũng sẽ có một ít thiên hướng khác biệt.
Một kích kinh thế lập tức va chạm.
Thiên không phảng phất như văng tung tóe, rách nát rồi, khí tức không cách nào hình dung tràn ngập ra, những nơi đi qua, hết thảy đều thành hư vô.
Thanh thế mênh mông cuồn cuộn vạn dặm, ba người Tuyết Ngân Linh không ngừng lui về phía sau, nhưng vẫn bị khí tức khủng bố trùng kích đến, cả đám thi triển toàn lực chống cự, không biết bị hất ra xa bao nhiêu dặm.
Ở trung tâm va chạm, thiên địa rung động, Kinh Lôi cuồn cuộn, vô số lửa cháy bừng bừng, băng sương tràn ngập, cuồng phong gào thét, bụi bậm vô cùng.
Trọn vẹn giằng co một lát thời gian, hết thảy đều kết thúc, tan thành mây khói.
Sở Mộ cùng Thái Mục Đa La Tư bị năng lượng khủng bố trùng kích, tách ra mấy vạn mét, trên người Thái Mục Đa La Tư, chiến giáp màu bạc tàn phá, tóc tán loạn, khóe miệng tràn huyết, cực kỳ chật vật, hiển nhiên là đã bị thương không nhẹ. Trên mặt của hắn có khiếp sợ cũng có kinh hỉ.
Trái lại Sở Mộ, Bách Chuyển Hóa Hư kiếm giải thể, phân tán làm một trăm thanh Chư Thiên kiếm khí vờn quanh bốn phía, một mực chống lại lực lượng khủng bố trùng kích, mỗi một thanh Chư Thiên kiếm khí hào quang ảm đạm, tựa hồ có chút hao tổn, về phần bản thân thì sắc mặt tái nhợt, là lực lượng tiêu hao quá nhiều cùng một ít thương thế.
Một kích kia va chạm, ngang tay, làm cho hai người bọn họ đều bị thương.
- Tốt, người dị tộc, không nghĩ tới ngươi vậy mà có thể ngăn trở Thương Long Băng Thiên kích của ta, nhưng nếu như ngươi cho rằng kia chính là toàn bộ thực lực của ta, vậy thì sai rồi.
Đôi mắt của Thái Mục Đa La Tư bắn ra chiến ý, giống như đã quên ước nguyện ban đầu khi động thủ:
- Nhưng ta nói hữu hiệu, lần này tạm thời buông tha ngươi, lần sau gặp lại, ta sẽ cho ngươi nhìn xem toàn bộ thực lực của ta.
- Ngươi cho rằng kia chính là toàn bộ thực lực của ta sao?
Sở Mộ không chậm không nhanh hỏi ngược lại, để cho thần sắc của Thái Mục Đa La Tư khẽ giật mình, bất quá hắn không có nói cái gì nữa, đã không làm gì được Sở Mộ, liền không có đạo lý tiếp tục lưu lại, mà quay đầu nhìn về phía Tuyết Ngân Linh:
- Ngươi là thuộc về ta.
Nói xong, Thái Mục Đa La Tư hóa thành một đạo lưu quang màu bạc, phi tốc ly khai.
- Sở Mộ, ngươi thật lợi hại, vậy mà có thể cùng Thái Mục Đa La Tư bất phân thắng bại.
Ca La Tư, Ma Cơ Sơn bay tới, sợ hãi thán phục không thôi.
Sở Mộ chỉ cười cười, cùng Tuyết Ngân Linh đứng song song, tự nhiên phải giới thiệu một phen, để cho hai bên nhận thức.
- Nếu như đã tìm được Linh Nhi, như vậy chúng ta ly khai Hà giới a.
Sở Mộ nói, Hà giới rất hung hiểm, hôm nay bọn hắn chỉ mới nhìn thấy một góc mà thôi, dưới tình huống hoàn thành mục đích, không cần tiếp tục lưu lại a.
- Vậy liền đi thôi.
Hai người Ca La Tư gật đầu.
- Sở Mộ, ta ở trong Hà giới từng phát hiện một tòa di tích.
Nhưng Tuyết Ngân Linh lại mở miệng nói.
- Di tích!
Ca La Tư cùng Ma Cơ Sơn mở trừng hai mắt, hết sức kinh ngạc:
- Là di tích bị mở qua hay chưa mở qua?
- Mấy chục năm trước ta phát hiện, cũng chưa được mở ra.
Tuyết Ngân Linh nói, lúc đó nàng chỉ muốn tìm kiếm Sở Mộ, hơn nữa chỗ di tích kia cho nàng cảm giác hung hiểm, chỉ sợ thời gian ngắn không có khả năng mở ra, liền buông tha.
Hôm nay đã tìm được Sở Mộ, hoàn thành tâm nguyện của mình, liền nghĩ tới di tích kia.
- Hà giới di tích thường thường là cường giả của Thiên Hà tộc cùng Minh Hà tộc lưu lại, ít nhất là cường giả Hoàng Kim cấp, còn có một ít là Vương giả lưu lại, trong đó cũng có bộ phận là cường giả Vương cấp dị tộc lưu lại, mỗi một tòa di tích không mở ra đều có giá trị phi phàm.
Ca La Tư nhanh chóng nói ra, thần sắc có vài phần kích động:
- Coi như là cường giả Hoàng Kim cấp lưu lại di tích, cường giả Hoàng Kim cấp kia tối thiểu cũng là cường giả Hoàng Kim cấp đỉnh phong, chúng ta nhất định phải đi.
- Cách mấy chục năm, khả năng bị mở ra không lớn.
Ma Cơ Sơn cũng kích động nói.
- Vậy liền đi thôi.
Sở Mộ nói.
Đã có cường giả lưu lại di tích, quả quyết không có đạo lý buông tha, đó là một loại kỳ ngộ, bỏ lỡ liền lãng phí.
Ở dưới sự dẫn dắt của Tuyết Ngân Linh, bốn người hóa thành lưu quang phi tốc mà đi.
...
Hà giới mênh mông cuồn cuộn, u ám thâm thúy, vô số thiên thạch thác loạn, tạo thành vô số hình dạng khác nhau, ở khu vực trung tâm của vô số thiên thạch, một mộ phần cổ xưa cực lớn sừng sững muôn đời.
Ngoại hình phần mộ kia thoạt nhìn rất bình thường, chỉ là mộ bia lại hết sức kỳ lạ, hình dạng dĩ nhiên là một thanh Cự Kiếm, trên đó viết một ít văn tự cực kỳ cổ xưa, phảng phất như bị mây mù che chắn, căn bản là khó có thể nhìn rõ ràng.
- Đây rốt cuộc là vị cường giả nào lưu lại?
Trước mộ bia, đã sớm đứng sừng sững hơn mười đạo thân ảnh, cả đám trừng lớn hai mắt, ý đồ nhìn rõ ràng văn tự trên bia mộ, lại luôn bị một cổ lực lượng thần bí che chắn, không cách nào thấy rõ mảy may.
Hơn mười đạo thân ảnh phân thuộc hai phe, nhân số tương đương, đám người bên phải trên người đều tản mát ra khí tức chí cương chí dương, biểu hiện thân phận của bọn hắn, đúng là Thiên Hà tộc.
Nhóm người bên trái trên người tản mát ra khí tức chí âm chí tà, đúng là Minh Hà tộc.
Bất kể là Thiên Hà tộc hay Minh Hà tộc, từng cái đều tản mát ra khí tức cường hoành, hết sức kinh người, từng cái đều có thực lực Thiên Hà Bạch Ngân bảng, hơn nữa bài danh rất gần phía trước.