- Bên Kiếm Quán, bắt đầu từ ngày mai cũng sẽ tiến hành bố trí.
Sở Vương Đạo tiếp tục nói.
- Bên Kiếm Quán bố trí, giao cho ta là được.
Sở Mộ nói, Sở Mộ quyết định hảo hảo bố trí một phen, cho đệ đệ mặt mũi.
- Tốt.
Sở Vương Đạo cũng hết sức cao hứng, đại ca muốn đích thân ra tay, mặc kệ cuối cùng bố trí thành bộ dáng gì, hắn đều thật cao hứng, đương nhiên, hắn cũng hiểu được đại ca ra tay, tất nhiên sẽ bố trí ra một tiệc cưới hoàn mỹ.
Đối với Tu Luyện giả mà nói, nhất là Tu Luyện giả đạt đến Thánh Tôn, một ngày không ngủ cũng sẽ không có bất luận ảnh hưởng gì.
Hai huynh đệ một đêm nói chuyện phiếm, tâm tình thống khoái, Sở Mộ cũng cùng Sở Vương Đạo nói một ít sự tình mình lịch lãm rèn luyện, tăng trưởng kiến thức cho Sở Vương Đạo.
Hừng đông, Sở Vương Đạo theo đội ngũ đón dâu xuất phát.
Dựa theo quy củ bình thường, sau khi đội ngũ đón dâu đến, sau đó sẽ ở chỗ đối phương qua đêm, thẳng đến ngày hôm sau mới đón tân nương trở lại.
Lại nói tiếp, đây là tục lệ thuộc về phàm nhân, đối với Tu Luyện giả mà nói, hoàn toàn không cần tuân thủ, thậm chí có Tu Luyện giả chỉ cần ưa thích là được, không cần tiệc cưới gì.
Nhưng đối phương là Thiết Kích Môn, mà Sở Vương Đạo là Sở Môn Kiếm Quán quán chủ, đều là nhân vật có uy tín danh dự, tự nhiên không thể qua loa.
Đón dâu, tự nhiên phải có sính lễ, Sở Vương Đạo đã sớm chuẩn bị xong, là từ trong tài nguyên Sở Mộ lưu cho hắn lấy ra một bộ phận, bất quá Tuyết Ngân Linh lại chuẩn bị cho hắn một phần sính lễ tốt hơn, đây là trách nhiệm làm đại tẩu của nàng.
- Linh Nhi, ngươi chuẩn bị những sính lễ kia, có thể sẽ hù đến đối phương a.
Nhìn đội ngũ đón dâu của Sở Vương Đạo đi xa, Sở Mộ cười nói.
- Mặc kệ.
Tuyết Ngân Linh nhỏ giọng cười nói.
Thiết Kích Môn bất quá là một môn phái nhỏ bình thường, Môn Chủ mới chỉ là một Nhất bộ Đại Đế cấp cao, ngoài ra trong cả môn phái, cũng chỉ vẹn vẹn có hai trưởng lão đạt tới Nhất bộ Đại Đế trung cấp sơ giai, những thứ khác đều là Tuyệt Thế cảnh cùng Vạn Cổ cảnh.
Về phần Úy Lam Giới Vực, cũng không quá đáng là giới vực cấp thấp trong Bản Nguyên Nguyên Giới, tình huống tu luyện tổng hợp hết sức bình thường.
Nguyên bản Sở Vương Đạo chuẩn bị sính lễ xem như không tệ rồi, nhưng Tuyết Ngân Linh chuẩn bị cho hắn, lại muốn tốt hơn rất nhiều, gấp cả trăm lần.
Theo Sở Mộ biết rõ, ở trong phần sính lễ kia, chỉ là binh khí đạt tới Đại Đế cấp thì có trên trăm thanh, đao thương kiếm kích cái gì cần có đều có, còn bao trùm từ Đại Đế cấp hạ phẩm đến Đại Đế cấp thượng phẩm cực hạn.
Thiết Kích Môn bất quá là một môn phái nhỏ, trong môn chỉ có ba cường giả Nhất bộ Đại Đế, sử dụng binh khí cũng chỉ là Đại Đế cấp hạ phẩm bình thường nhất, đối với bọn họ mà nói, một thanh binh khí Đại Đế cấp thượng phẩm là giá trị liên thành.
Ngoại trừ trên trăm binh khí Đại Đế cấp ra, còn có trăm khối các loại Bản Nguyên Thạch, cùng với một ít công pháp và võ học cao thâm.
Đối với Sở Mộ cùng Tuyết Ngân Linh mà nói, những vật này, không nhiều giá trị lắm, hoàn toàn không coi vào đâu, nhưng đặt ở Úy Lam Giới Vực, cho dù là Thiên Thần Tông, Nam Thập Tự Quân, Thái Dương Sơn... ở trong những thế lực lớn này, cũng có được giá trị kinh người, xem như ở trong Úy Lam Thánh Cung, cũng sẽ làm cho người cực kỳ khiếp sợ.
Lúc trước Sở Vương Đạo chứng kiến Tuyết Ngân Linh chuẩn bị sính lễ, cũng bị sợ cháng váng, hắn cũng rất lo lắng, đến lúc đó lấy ra sính lễ, có thể dọa ngốc Thiết Kích Môn hay không, chợt, là hưng phấn trước nay chưa có, sợ cháng váng tốt nhất, rất có mặt mũi a.
Nhìn đội ngũ đón dâu đi xa, Sở Mộ thu hồi ánh mắt.
- Linh Nhi, chúng ta bắt đầu bố trí a.
Sở Mộ nói.
- Giao cho ta đi.
Tựa hồ Tuyết Ngân Linh đối với cái này cảm thấy rất hứng thú, kích động, kỳ thật rất dễ lý giải, đời trước nàng là Hư Không Kiếm Linh, kiếp này là Tuyết tộc Thánh Nữ, sự tình gì cũng sẽ có người an bài, không cần mình động thủ.
Mà nàng trong trẻo nhưng lạnh lùng, đối với sự tình gì cũng không thèm để ý, bộ dáng bàng quan, sau khi cùng Sở Mộ kết thành đạo lữ, đã có một tia cải biến, phảng phất như Tiên Tử rơi xuống phàm trần, nhiễm lên một tia khí tức trần thế, làm cho nàng đối với một ít đồ vật thế tục có chút hứng thú, hoặc nói là hiếu kỳ, cũng có thể xem như một lịch lãm rèn luyện khác loại.
Đội ngũ đón dâu cũng từ Thiết Kích Môn ly khai, đi lên đường chính của Kiếm Thành.
Chi đội ngũ này so với lúc rời đi lớn hơn rất nhiều, bởi vì trong đó còn có bộ phận là người của Thiết Kích Môn, Thiết Kích Môn Môn Chủ, hai vị trưởng lão cùng một đám đệ tử trọng yếu toàn bộ xuất động, có thể nói, nếu ai muốn đối phó Thiết Kích Môn, hiện tại đúng là thời cơ tốt, đơn giản là có thể làm xong Thiết Kích Môn.
Nhưng không có người làm như vậy, bởi vì sở dĩ Thiết Kích Môn không có lực lượng lưu thủ gì, là vì muốn kết thân, đây là chuyện tốt, ở lúc này đánh lén Thiết Kích Môn, không thể nghi ngờ sẽ khiến rất nhiều người phẫn nộ, nhưng đó cũng không phải trọng điểm, chỉ cần có đầy đủ lợi ích, sự tình người người oán trách gì đều sẽ có người đi làm.
Trọng điểm ở chỗ, Thiết Kích Môn là cùng Sở Môn Kiếm Quán kết thân, mà Sở Môn Kiếm Quán là một thế lực mới phát rất có tiềm lực, một thế lực không tranh phách, không tranh đoạt tài nguyên mới phát, hơn nữa cùng cao tầng Kiếm Thành tầm đó có chút liên quan, người có chỗ hiểu rõ đều tinh tường, đó là bởi vì quán chủ tiền nhiệm của Sở Môn Kiếm Quán, là một thiên tài đáng sợ, không thể đơn giản đắc tội.
Sở dĩ Thiết Kích Môn Môn Chủ đồng ý gả nữ nhi của mình cho Sở Vương Đạo, thứ nhất là cảm thấy Sở Vương Đạo thiên phú không tồi, có tiềm lực, thứ hai là nhìn trúng lực ảnh hưởng của Sở Môn Kiếm Quán, thứ ba là nhìn trúng người sau lưng Sở Vương Đạo, cũng chính là huynh trưởng của Sở Vương Đạo.
Ngày hôm qua lúc bọn hắn thu được sính lễ của Sở Vương Đạo mang đến, trực tiếp bị sợ cháng váng.
Trên trăm binh khí Đại Đế cấp, trong đó lại có binh khí đạt tới Đại Đế cấp thượng phẩm cực hạn, 100 khối Bản Nguyên Thạch.
Phải biết rằng, tài phú của toàn bộ Thiết Kích Môn cộng lại, đoán chừng ngay cả mười khối Bản Nguyên Thạch cũng chưa tới.
Sau đó bọn hắn phỏng đoán, có lẽ là huynh trưởng thần bí của Sở Vương Đạo trở lại rồi, bằng không, Sở Vương Đạo từ nơi nào lấy ra sính lễ để cho bọn hắn khiếp sợ như vậy.