Vừa đi đến cửa, còn không có bước vào, Sở Mộ bị người gọi, xoay người nhìn lại, có ba người từ bên cạnh đi tới:
- Bằng hữu cũng là Tam bộ Đại Đế a, một người sao? Muốn cùng chúng ta kết bạn hay không.
Hai nam một nữ, một nam đang cười hỏi thăm Sở Mộ, một nam một nữ khác ngược lại không nói một lời.
- Không.
Sở Mộ cự tuyệt.
- Bằng hữu, ở trong Minh vực, nguy hiểm không ít, một mình hành động, sẽ có rất nhiều không tiện, nếu liên thủ, còn có thể che chở lẫn nhau.
Người này chưa từ bỏ ý định tiếp tục nói.
- Đa tạ, nhưng ta quen độc hành.
Sở Mộ nói.
- Vậy thì quấy rầy.
Bị cự tuyệt lần thứ hai, người này cũng không có bất mãn gì, mà cười nói, hắn không ngốc, quanh năm ở bên ngoài trà trộn, khắc sâu biết rõ, thế giới Tu Luyện giả không phải tùy hứng có thể lăn lộn được, có đôi khi không cẩn thận sẽ trêu chọc đến người không nên trêu chọc, khiêm tốn một chút ít xuất hiện một chút, tóm lại sẽ không sai:
- Đúng rồi, nhìn bộ dạng của bằng hữu, là lần đầu tiên đến Minh vực a, ở trong Minh vực, nguy hiểm ngoại trừ bản thân Minh vực vốn có ra, còn phải đề phòng Tu Luyện giả khác.
Cái này xem như khuyên bảo, Sở Mộ gật đầu tỏ vẻ mình biết rồi.
Đây chỉ là một sự việc xen giữa, rất nhanh, Sở Mộ liền bước vào trong Minh vực.
Minh khí ở trong Minh vực, tựu như là Thiên Địa Nguyên Khí ở ngoại giới, không chỗ nào không có.
Vừa tiến vào Minh vực, Sở Mộ cũng không có sốt ruột phục dụng Luyện Minh đan hoặc đeo Ngự Minh ngọc bội, hắn ý định tự thể nghiệm Minh khí ăn mòn thoáng một phát, kia, cũng là một loại kinh nghiệm.
Ở trong Minh vực, nhiệt độ rất thấp, đó là nguồn gốc từ hoàn cảnh đặc biệt của Minh vực mang đến, Minh khí, tự nhiên cũng cực kỳ âm hàn, tiếp xúc làn da của Sở Mộ, lại để cho hắn chưa bao giờ tiếp xúc qua Minh khí, nhẹ nhàng run lên, phảng phất như nổi da gà.
Minh khí âm hàn như độc xà, nhanh chóng theo làn da của Sở Mộ, chui vào trong cơ thể, cho dù khép kín lỗ chân lông cũng không có hiệu quả, không cách nào phát ra tác dụng ngăn cản.
Minh khí âm hàn vừa tiến vào trong cơ thể, liền nhanh chóng tràn ngập ra, để cho Sở Mộ sinh ra một loại cảm giác không thoải mái, như khí huyết của mình muốn trở nên suy bại, mà tinh thần ý chí cũng bị rung chuyển, chỉ cảm thấy một loại âm hàn không ngừng ảnh hưởng, tựa hồ muốn đông lại, Nguyên lực trong cơ thể vận chuyển cũng tựa hồ trở nên trì trệ.
Sở Mộ cũng không đi chống cự, mà tùy ý Minh khí kia không ngừng tiến vào trong cơ thể mình, ăn mòn tinh khí thần của mình, hơn mười tức sau, Đại Chân Luân xoay chuyển, lực lượng đáng sợ bộc phát ra, lập tức đánh tan xua tán Minh khí xâm lấn, tinh khí thần của bản thân cũng không bị bất luận ảnh hưởng gì.
Tuy Minh khí sẽ ăn mòn tinh khí thần của Tu Luyện giả, lại không phải một lần là xong, mà là thời gian dần qua ăn mòn, cuối cùng từ lượng biến đến biến chất, Tu Luyện giả tu vi càng cao, năng lực chống cự Minh khí lại càng mạnh, Tam bộ Đại Đế cực hạn như Sở Mộ, đứng ở chỗ này tùy ý Minh khí ăn mòn trên mấy canh giờ, cũng sẽ không tiêu hao bao nhiêu tinh khí thần, tổn thương đến căn cơ.
Một điểm nữa, Minh khí còn có một đặc thù, kia chính là dưới ăn mòn, sẽ phóng đại hiệu quả ăn mòn gấp mấy chục lần, kỳ thật chỉ là một chút ảnh hưởng lại làm cho người cho rằng ảnh hưởng rất lớn. Không thể không vận chuyển công pháp, vận dụng lực lượng bản thân đi chống cự, đi khu trục Minh khí, vô hình sẽ tăng lên lực lượng bản thân tiêu hao, do đó ảnh hưởng đến thực lực phát huy.
Sau khi tự thể nghiệm, Sở Mộ phân tích ra hiệu quả ăn mòn của Minh khí đối với thân thể. Hắn biết rõ, bằng tu vi hiện tại cùng năng lực của mình, chỉ cần khắc chế loại ảo giác bị phóng đại kia, Minh khí căn bản là không làm gì được mình, bởi vì lực lượng Đại Chân Luân của hắn cực kỳ cường hoành, hơn xa Tam bộ Đại Đế cực hạn tầm thường.
- Bất quá, theo ta hiểu rõ, ở trong Minh vực, nồng độ, độ tinh thuần của Minh khí cũng không nhất trí, có thể chia làm khu cấp thấp, khu trung cấp, khu cao cấp cùng khu siêu cao. Mỗi đẳng cấp nồng độ cùng độ tinh thuần chênh lệch là gấp 10 lần, hiện tại vị trí của ta, là khu cấp thấp, là khu vực phổ biến nhất ở trong toàn bộ Minh vực.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Nếu là khu trung cấp, nồng độ cùng độ tinh thuần của Minh khí tăng lên gấp 10 lần, có thể sẽ tạo thành ăn mòn chân chính cho ta.
Phạm vi khu cấp thấp phổ biến nhất, cũng thích hợp Tu Luyện giả Đại Đế cảnh lưu lạc, khu trung cấp khu cao cấp cùng khu siêu cao thì thích hợp cường giả Chúa Tể cảnh.
Tiêu Minh đan hạ phẩm, Ngự Minh ngọc bội hạ phẩm cùng Luyện Minh đan hạ phẩm thích hợp sử dụng ở khu cấp thấp, ở khu trung cấp liền không có hiệu quả gì.
Lấy Ngự Minh ngọc bội đeo lên, lập tức, một lực lượng mát lạnh tràn ngập ra, bao trùm toàn thân Sở Mộ, trực tiếp chống lại Minh khí tiếp xúc đến thân hình, không cách nào chạm đến Sở Mộ mảy may. Bản thân hết thảy hành động cũng không bị ảnh hưởng chút nào.
Thân hình mở ra, Sở Mộ hóa thành một đạo lưu quang, phi tốc ly khai.
...
Minh vực có tám cửa ra vào, vô số năm trôi qua, người ra vào rất nhiều, linh dược khoáng thạch cùng Minh thạch ở tít mãi bên ngoài đã sớm bị người vơ vét không còn, có lẽ, còn có chút ít, nhưng muốn tìm được khả năng rất thấp.
Sở Mộ cũng không dừng lại ở ngoại vi, mà nhanh chóng đi sâu vào.
Bên ngoài một vòng lớn đều là khu cấp thấp, càng đi vào trong, nồng độ Minh khí đã ở thời gian dần qua tăng lên, bất quá trình độ tinh thuần ngược lại không có thay đổi gì, uy lực của Minh khí cao thấp, chủ yếu do trình độ tinh thuần đến quyết định.
Bỗng nhiên, một cảm giác nguy hiểm từ đáy lòng tràn ngập ra, Sở Mộ không hoảng hốt không loạn, bình tĩnh tỉnh táo, trong tay ngưng tụ Chư Thiên Phong Kiếm, ngay lập tức vung trảm về phía bên cạnh, cảm giác giống như chém giết lên một sợi dây mềm dẻo, thân thể vật kia cao tốc giãy dụa, vậy mà nhanh chóng tháo bỏ lực lượng một kiếm kia của Sở Mộ.
Nhưng cảnh giới kiếm pháp của Sở Mộ, sớm đã đạt đến Thiên cảnh trung cấp cực hạn, còn kém một tia liền có thể đột phá Thiên cảnh cấp cao, không gì so sánh nổi, đối phương biến hóa nhanh, biến hóa của hắn nhanh hơn, lực lượng ngưng tụ, tay lập tức chấn động, nháy mắt biến hóa vài chục lần, bất luận đối phương giảm bớt lực như thế nào, mũi kiếm vẫn mở ra thân thể của nó, một kiếm hai đoạn.