Lấy thiên kiêu làm ví dụ, trong vòng trăm năm tuổi đến cực hạn Nửa Bước Đại Đế đã là khá. Tuyệt thế thiên kiêu thì trong vòng năm mươi tuổi mới đến cực hạn Nửa Bước Đại Đế cũng thuộc tốp người xuất sắc.
Sở Mộ mới ba mươi tuổi đã có tu vi Nửa Bước Đại Đế cao đẳng, khá hiếm thấy trong tuyệt thế thiên kiêu.
Dựa theo tiến độ tu luyện thế này thì trước bốn mươi tuổi Sở Mộ có thể đến cực hạn Nửa Bước Đại Đế.
Nhưng Sở Mộ không cần làm thế, hắn có Cầu Chân công, có nguyên lực căn nguyên thạch nên chỉ mười năm là tu vi có thể đến cực hạn Nửa Bước Đại Đế. Hiện giờ Sở Mộ đang cố gắng vì mục tiêu này.
Bản tôn, khí thánh, phân thân Thần tộc, phân thân Ma tộc đều đang tiến bộ.
Thăng cấp, thăng cấp, lại thăng cấp!
Tất cả phát triển theo hướng tốt nhất.
Trong khi Sở Mộ tăng tu vi thì Tuyết Ngân Linh cũng tiến bộ tu vi. Thiên phú của Tuyết Ngân Linh không thua kém Sở Mộ bao nhiêu, tiềm lực cực kỳ kinh người, cộng thêm kiếp trước là Hư Không Kiếm Linh Đại Đế cảnh, tốc độ tiến bộ tu vi không chậm chút nào.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt lại qua một năm, tính sơ thì Sở Mộ cỡ ba mươi ba tuổi.
Tu vi lại lần nữa đột phá đến đỉnh Nửa Bước Đại Đế, lại lên nữa là cực hạn Nửa Bước Đại Đế. Nếu phân chia theo thực lực thì đẳng cấp này gọi là Nửa Bước Đại Đế Vô Địch.
Bản tôn đang tiến bộ, Thần La Không phân thân Thần tộc trong Thần Ngục nhận được chú trọng đi vào Thiên Kiêu tháp ở Thần Nhật quốc, hưởng thụ tài nguyên tu luyện tốt nhất, tu luyện công pháp cao sâu hơn Đại Vô Không Diệu Pháp, lấy được Thần Lôi kiếm pháp đệ tứ trọng, đệ ngũ trọng, thể hiện thiên phú kinh người.
Tu vi của Thần La Không đến Đại Thánh Tôn nhưng thực lực thì hơn xa đẳng cấp này, đủ sức đối kháng một số Nửa Bước Đại Đế đê giai bình thường trong Thần tộc.
Thần Lôi kiếm pháp đệ ngũ trọng là cực độ dưới Đại Đế cảnh, Thần La Không trừ tu luyện Thần Lôi kiếm pháp ra còn kiêm tu Thần Phong kiếm pháp, tu luyện đến đệ tứ trọng.
Thần La Không chọn tu luyện Thần Phong kiếm pháp hiển nhiên vì phong có thể dung hợp với lôi hình thành phong lôi, uy lực càng thêm cường đại.
Thần La Không dự định tu luyện Thần Phong kiếm pháp đến đệ ngũ trọng rồi sẽ dung hợp nó với Thần Lôi kiếm pháp.
Trong Ma vực, Thiên Tà bộ tộc chinh chiến liên miên, không ngừng khuếch trương.
Hình Cổ Kiếm Tà làm tộc trưởng tu vi từng bước lên cao, đến đỉnh Nửa Bước Đại Đế, thực lực nhảy vào hàng Nửa Bước Đại Đế Vô Địch. Cao thủ Nửa Bước Đại Đế của Thiên Tà bộ tộc đã nhiều hơn ba mươi người, thực lực toàn bộ tộc chỉ đứng sau đại bộ tộc trong Ngoại Ma vực.
Ngoài Thần Ngục, Thiên Kiêu tháp của Thần Nhật vương quốc.
- Thần La Không tiến bộ nhanh quá đi.
- Đúng rồi, mấy năm trước chỉ là Tuyệt Thế cảnh tứ luyện giờ mới qua vài năm đã đến đẳng cấp Nửa Bước Đại Đế đê giai, thực lực có thể đối kháng lại một số Nửa Bước Đại Đế khá mạnh, quá kinh người.
Đang là cuộc chiến xếp hạng Thiên Kiêu tháp mười năm một lần, Thần La Không tham gia với tu vi Nửa Bước Đại Đế đê giai. Thực lực của Thần La Không đến đỉnh Nửa Bước Đại Đế Thần tộc, cực kỳ hiếm có. Thiên phú như vậy rất hiếm hoi trong Thiên Kiêu tháp toàn Thần Nhật vương quốc.
Sở Mộ thầm cảm khái, Thần tộc không uổng là sinh mệnh hạng hai, thiên phú tu luyện về mặt tổng thể khác xa với nhân tộc, cực kỳ đáng sợ.
Dù có ký ức và thiên phú của Sở Mộ thêm vào, nhưng trong mấy năm ngắn ngủi từ Tuyệt Thế cảnh lên Nửa Bước Đại Đế đê giai, tốc độ như vậy siêu khủng, nhanh hơn bản tôn không biết bao nhiêu lần.
Ba vương quốc lớn của Thần tộc trong Thần Ngục tổ chức cuộc chiến Thiên Kiêu tháp mười năm một lần, việc long trọng trong vương quốc. Người thắng mười hạng đầu sẽ tham gia cuộc chiến thiên kiêu của ba vương quốc lớn, ba hạng đầu sẽ nhận được giải thưởng cực kỳ phong phú.
Đương nhiên mười hạng đầu vương quốc cũng được thưởng hậu hĩnh.
Thần La Không là phân thân của Sở Mộ, theo thời gian trôi qua dần biểu hiện thiên phú trước kia không có, hơn nữa càng ngày càng lớn mạnh.
Thần La Không càng biểu hiện xuất sắc thì cao tầng Thần tộc càng vui vẻ. Bởi vì qua nghiệm chứng Thần La Không là Thần tộc thuần khiết.
Hiện giờ Thần La Không tu luyện công pháp có tên Huyền Diệu đại pháp, nghe hình như càng không có khí thế hơn Đại Vô Không Diệu Pháp. Chỗ cao thâm huyền diệu của Huyền Diệu đại pháp cao hơn Đại Vô Không Diệu Pháp nhiều, không chỉ khiến tốc độ tu luyện của Thần La Không nhanh hơn, lực lượng tinh thần càng mạnh hơn nữa.
Thần Lôi kiếm pháp đệ ngũ trọng, Thần Phong kiếm pháp đệ ngũ trọng gần như dung hợp hoàn mỹ, còn dung nhập vào lĩnh ngộ, hiểu biết về kiếm pháp của Sở Mộ sáng tạo ra Thần Đạo Phong Lôi kiếm pháp, uy lực mạnh hơn Thần Phong kiếm pháp hay Thần Lôi kiếm pháp đệ ngũ trọng riêng lẻ rất nhiều. Sức chiến đấu của Thần La Không nhờ thế mà tăng vùn vụt.
Hiện giờ Thần La Không đã vào mười hạng đầu Thiên Kiêu tháp Thần Nhật vương quốc, tiếp theo là so tài của mười hạng đầu định vị thứ hạng cao thấp, sau đó tùy theo thứ hạng ban giải thưởng.
Thần La Không đoán y muốn giành ba hạng đầu thì khó khăn rất lớn, vì tuyệt thế thiên kiêu Thần tộc ba hạng đầu đều có thực lực Nửa Bước Đại Đế Vô Địch. Hạng bốn, năm cũng là Nửa Bước Đại Đế Vô Địch.
Dù không được thì Thần La Không muốn thử một phen, vì y không phải Thần La Không thật sự mà là phân thân của Sở Mộ, tính cách và ý chí giống như hắn.
Thần La Không làm Thần tộc không phải vương tộc, tuy không có bí pháp của ba đại vương tộc nhưng cũng tu luyện một môn bí pháp tên là Thần Bạo. Trải qua ngộ tính cường đại, kinh nghiệm sửa chữa của Thần La Không giảm bớt một nửa tác dụng phụ của Thần Bạo, uy năng tăng lên năm mươi phần trăm. Nếu thi triển thì thực lực đỉnh Nửa Bước Đại Đế của Thần La Không sẽ tăng vọt lên đến Nửa Bước Đại Đế Vô Địch.
Chiến chiến chiến!
Lần lượt các trận chiến nối tiếp, uy lực kiếm pháp của Thần tộc tuyệt luân, dẫn động lực lượng thiên địa gia cố, uy thế kinh người.
Thần La Không đánh bại từng đối thủ, cũng bị người đánh bại nhiều lần.
Cuối cùng Thần La Không xếp hạng năm.
Giải thưởng cho hạng năm có thể tự do chọn.
Thần La Không chọn món thứ nhất là công pháp tu luyện, tên gọi Đại La Minh Ngọc kinh, công pháp đứng sau truyền thừa cao nhất của ba đại vương tộc. Đại La Minh Ngọc kinh cực kỳ cao sâu khó dò, tu luyện siêu khó nên hiếm ai tu luyện nó.
Các tuyệt thế thiên kiêu của ba đại vương tộc có thể lĩnh ngộ nhưng bọn họ có truyền thừa cao hơn chút, vì vậy sẽ không tu luyện Đại La Minh Ngọc kinh. Người không thuộc ba đại vương tộc thì ít ai có ngộ tính như thế.