Đầu cũng từ hình người biến thành đầu hổ, nhưng không hoàn toàn như đầu hổ, mà rất có linh tính, thoạt nhìn liền để cho người biết rõ, đây là một sinh vật có trí khôn.
Chợt, một cái đuôi màu vàng kim óng ánh toát ra, khoảng chừng 2m, không ngừng đong đưa.
- Nửa Hóa Thú!
- Hổ Bào vậy mà nắm giữ năng lực nửa Hóa Thú.
Bên Thú Nhân tộc, toàn bộ đều chấn kinh rồi, ngoài khiếp sợ thêm nữa là kinh hỉ, mà chủng tộc khác thì kinh ngạc không thôi.
Thiên phú cao cấp của Thú Nhân tộc là Hóa Thú, Hóa Thú này có ba cấp bậc phân chia, từ thấp đến cao là bộ phận Hóa Thú, nửa Hóa Thú cùng hoàn toàn Hóa Thú.
Nắm giữ bộ phận Hóa Thú đã rất giỏi rồi, mà độ khó của nửa Hóa Thú rất cao, còn hoàn toàn Hóa Thú, trong Thú Nhân tộc cũng không có bao nhiêu.
Ba cấp bậc, sau khi bộ phận Hóa Thú, thực lực đạt được tăng lên, thực lực nửa Hóa Thú tăng lên biên độ càng lớn, về phần hoàn toàn Hóa Thú, thực lực kia tăng lên càng kinh người.
Sau khi Hổ Bào nửa Hóa Thú, khí tức tăng vọt, tối thiểu so với trước mạnh hơn năm thành, cũng đại biểu cho thực lực của hắn tăng lên cực lớn.
Nguyên bản Hổ Bào đã có thực lực của Đại Thánh Tôn đỉnh phong, hiện tại nửa Hóa Thú, thoáng cái đã vượt qua cực hạn của Đại Thánh Tôn, đến gần Cực Thánh Tôn vô hạn, thậm chí đối mặt cường giả Cực Thánh Tôn, cũng có lực đối kháng nhất định.
Thực lực như vậy, đã vượt qua những đối thủ lúc trước của Sở Mộ.
Khí thế cường hoành trùng kích tới, uy áp kinh người, Hổ Bào sau khi nửa Hóa Thú, lần nữa thả người nhảy lên, lúc này nhảy lên rất cao, khí thế càng hung mãnh, đáp xuống, giống như Mãnh Hổ chi Vương chính thức bay nhào.
Ở giữa không trung, Hổ Bào cũng đã làm ra công kích.
Hai móng trảo xuống, phảng phất như muốn xé rách thân hình của Sở Mộ, cái đuôi màu vàng kim óng ánh thì theo thân hình bay vọt mà nhẹ nhàng lay động, lại ẩn chứa một loại quy luật đặc biệt, để cho tốc độ của Hổ Bào nhanh hơn.
Hai móng rơi xuống, kiếm quang thoáng hiện ngăn cản, cái đuôi lay động đánh nát trời cao, lập tức vung rơi.
Hổ Bào sau khi nửa Hóa Thú, từng cử động đều là một loại võ học, hoàn toàn nắm giữ tinh túy võ học của Hổ Nhân tộc, hơn nữa sáp nhập vào bản thân, khiến cho mỗi một chiêu mỗi một thức cực kỳ thích hợp mình.
Đầu hổ va chạm, hổ trảo xé rách, đuôi cọp quét, mỗi một động tác đều ẩn chứa uy lực cường đại, ẩn chứa võ học tinh túy của Hổ Nhân tộc.
Giờ khắc này, Hổ Bào giống như hóa thân thành một Bách Thú Chi Vương, mà Sở Mộ thì biến thành con mồi của hắn, này không chỉ là cảm giác của cá nhân Sở Mộ, cũng là cảm giác của những người khác.
- Thật mạnh!
Sở Mộ kinh ngạc không thôi.
Ở trong Sát Lục giới, hắn rất ít khi giao thủ với Thú Nhân tộc, về phần thiên kiêu của Thú Nhân tộc càng không cần phải nói, bởi vậy không biết năng lực Hóa Thú của Thú Nhân tộc rất kinh người.
Lúc này nói Hổ Bào mạnh, chỉ không phải là lực lượng tuyệt đối cường đại, mà là nửa Hóa Thú cường đại cùng thiên phú Hổ Bào hơn người, hai cái kết hợp, không phải một cộng một bằng hai đơn giản như vậy, mà tăng lên càng nhiều.
Nếu như Sở Mộ chỉ có thực lực như vậy, vậy muốn đánh bại Hổ Bào cơ hồ là chuyện không thể nào.
Lực lượng đồng dạng, Sở Mộ thi triển ra Vấn Đạo Kiếm Thuật liền chiêu, đối kháng Hổ Bào.
Vấn Đạo Kiếm Thuật, trước mắt có 14 thức, Sở Mộ chỉ thành công liền chiêu tám thức, nhưng lúc này hắn lại không có sử dụng tám liền chiêu kia, mà mượn nhờ Hổ Bào mang đến áp lực, nếm thử liền chiêu mới, không ngừng lĩnh ngộ Vấn Đạo Kiếm Thuật.
- Hổ Bạo Thức!
Cánh tay phải của Hổ Bào phồng lên, lập tức thô to gấp hai, thoạt nhìn như bằng kích thước lưng áo, hết sức kinh người, cơ bắp phập phồng, phảng phất như có lực lượng cường hoành ở trong đó xuyên thẳng qua, tựa hồ muốn nổ tung, như ẩn chứa một núi lửa cự đại.
Năm ngón tay uốn lượn, lòng bàn tay nhô ra, trở nên vô cùng cứng rắn, lực lượng đáng sợ không ngừng từ các nơi hiện lên, rót vào trong đó, lại ngang nhiên oanh kích ra, kích bạo không khí, thanh thế đáng sợ như sóng triều mãnh liệt, bành trướng không ngớt, như dưới lòng bàn tay này, không có gì có thể kháng cự.
Một chưởng này, tốc độ cực nhanh, hơn nữa uy thế vô cùng, không chỉ khí thế đạt tới đỉnh phong, lực lượng càng cơ hồ siêu việt cực hạn, này là một kích có tính chất huỷ diệt, cũng là Hổ Bào kinh nghiệm vô số lần chiến đấu, kết hợp tinh túy võ học của Hổ Nhân tộc sáng tạo ra tuyệt học phù hợp bản thân nhất.
Một kích này, cho dù Sở Mộ thi triển ra Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ nhị trọng, cũng khó có thể hoàn toàn tránh đi, bởi vì uy lực một chưởng này, có thể xuyên thấu hư không hàng lâm.
Ly Thương Kiếm hoành ở trước người, lực lượng đáng sợ từ chưởng tâm của Hổ Bào bộc phát ra, như nham tương núi lửa tích súc vô số năm phun trào, lực lượng đáng sợ trùng kích, làm cho Ly Thương Kiếm uốn lượn, càng có một cỗ lực lượng xuyên thấu qua Ly Thương Kiếm, thẳng kích ngực của Sở Mộ.
Nếu như thực lực chân chính của Sở Mộ chỉ như thế, như vậy một kích này, rất có thể đả thương hắn, tiến tới bị thương, mất đi năng lực chiến đấu.
Nhưng đáng tiếc, thực lực chân chánh của Sở Mộ xa xa không chỉ như vậy, cho dù bản thân hắn cố ý áp chế đại bộ phận lực lượng không sử dụng, nhưng ý thức chiến đấu của hắn vẫn còn.
Trong nháy mắt lực lượng đáng sợ của Hổ Bạo Thức xuyên thấu qua Ly Thương Kiếm, oanh kích lên ngực, Sở Mộ cũng điều động lực lượng bản thân hối tụ ở ngực, dùng phương thức kỳ lạ xếp đặt, chống cự lực lượng của Hổ Bạo Thức trùng kích, hơn nữa dẫn đạo phân tán, tràn ngập toàn thân.
Luận cường độ khí lực, Sở Mộ cũng không thua kém Hổ Bào này, lực phòng ngự hết sức kinh người.
Phịch một tiếng, cực kỳ rõ ràng, phảng phất như một quyền đập nện lên da trâu, tiếng vang nặng nề, lực lượng đáng sợ lập tức ngưng tụ, lại chợt nổ tung, trùng kích bốn phía, phảng phất như muốn tạc toái ngực.
Trong nháy mắt ngực bị lực lượng oanh kích, Sở Mộ lần nữa lui về phía sau một bước, một bước này cực kỳ huyền diệu, đúng là Tứ Phương Vấn Chân Bộ đệ nhị trọng, sải bước bước ra, tiến thêm một bước suy yếu lực lượng của Hổ Bạo Thức oanh kích tới, bởi vậy, cuối cùng nhất Sở Mộ chỉ cảm giác được một tia đau đớn, lại không bị bất cứ thương tổn gì.
Hổ Bào kinh ngạc, một kích này tụ tập lực lượng toàn thân hắn, dùng phương thức đặc thù vận chuyển, khiến cho thân thể của mình gánh phụ tải nhất định, bộc phát ra uy lực, càng đã vượt qua cực hạn, cho dù là Cực Thánh Tôn bình thường gặp phải, cũng sẽ bị áp chế, nhưng người này vậy mà chặn được, hơn nữa giống như không có chuyện gì.