Bàn Long thương thức phòng ngự kinh người cũng không cách nào chống cự được uy lực của Vô Sinh Kiếm Thức, Long Ảnh lập tức nghiền nát tán loạn, huyết sắc kiếm quang xuyên thấu qua trường thương, trực tiếp chém rụng, chém thân hình của Tư Không Vũ thành hai khúc.
Một kiếm giết chết, trong mắt Tư Không Vũ mang theo kinh ngạc, kết quả như vậy, hiển nhiên không ở trong dự liệu của hắn.
Toàn lực thúc dục Vô Sinh Kiếm Thức giết chết Tư Không Vũ, khí tức của Sở Mộ cũng chịu ảnh hưởng, mà Kim Long kia lập tức trùng kích tới, không thể né tránh đánh trúng Sở Mộ, lực lượng vô cùng cường hoành bộc phát, Sở Mộ chống cự lộ ra bạc nhược yếu kém như vậy, trực tiếp bị xé nứt.
Chia năm xẻ bảy!
Tử vong.
Tư Không Vũ trước bị Sở Mộ giết chết, mà Sở Mộ, lại bị tuyệt chiêu Vạn Thánh Long Vương Phá của Tư Không Vũ huỷ giết.
Nhưng hai người trên thực tế không có chính thức tử vong, mà là riêng phần mình xuất hiện ở địa phương nguyên bản.
Trong Sát Lục chiến trường, sắc mặt của Tư Không Vũ không thế nào đẹp mắt, hắn lại bị giết chết.
- Sở Vương Đình, đợi thực lực của ta tăng lên, ta sẽ đoạt lại thứ tự.
Tư Không Vũ nói, hắn cũng không có chứng kiến Sở Mộ bị tuyệt chiêu Vạn Thánh Long Vương Phá của hắn giết.
- Không phải là thế hoà không phân thắng bại chứ.
Sở Mộ xuất hiện ở trong Nhân Điện thầm nghĩ, không khỏi có chút lo lắng.
Nếu như là thế hoà không phân thắng bại, rất có thể cố gắng lúc trước đều uổng phí.
Mười tức sau, kết quả đi ra, để cho Sở Mộ cảm thấy mừng rỡ, hắn thắng.
Tuy cuối cùng hắn cũng bị giết chết, nhưng lại giết chết Tư Không Vũ trước, lúc kia, hắn đã thắng.
Sát Lục Thanh Bảng, Sở Mộ trực tiếp xếp thứ mười, mà Tư Không Vũ thì thối lui đến tên thứ mười một, một người mới lên bảng, danh sách sẽ tự động lui về phía sau một vị, nói cách khác, người nguyên bản xếp thứ một ngàn, trực tiếp biến mất khỏi Sát Lục Thanh Bảng.
Bất quá cái này không quan hệ tới Sở Mộ, hắn thành công xếp thứ mười trên Sát Lục Thanh Bảng, hoàn thành nhiệm vụ của Sát Thần Điện, liền có thể đạt được ban thưởng.
Một đạo hào quang huyết sắc từ trên trời giáng xuống, thẳng kích Nhân Điện, một màn này, rất nhiều người đều thấy được, kinh ngạc không thôi, nhao nhao chạy tới Nhân Điện.
Hào quang huyết sắc kia trực tiếp rơi vào trên người Sở Mộ, lập tức, Sở Mộ cảm giác được, mình lại nắm giữ một đạo Sát Lục phù văn.
Thiên kiếm!
Danh tự đạo Sát Lục phù văn này, gọi là Thiên kiếm, danh như ý nghĩa, là một đạo Sát Lục phù văn có quan hệ tới kiếm, là một đạo Sát Lục phù văn hi hữu.
Nhiệm vụ khiêu chiến Sát Lục Thanh Bảng ban thưởng, cùng bài danh chung một nhịp thở, bài danh càng cao, ban thưởng lại càng tốt.
Sở Mộ xếp thứ mười, ban thưởng tự nhiên cũng rất tốt.
Tác dụng của Thiên kiếm phù văn, cũng không pháp trực tiếp tăng cường lực công kích của Sở Mộ, nhưng nó có một tác dụng, cái kia chính là lúc kích phát lực lượng của Thiên kiếm phù văn, mỗi một kiếm công kích đều sẽ tự động mang theo một đạo Thiên kiếm chi lực truy kích, uy lực của Thiên kiếm chi lực bằng năm thành uy lực của một kiếm kia.
Lực công kích trực tiếp không được tăng lên, lại nhiều hơn một đạo công kích đã chuẩn bị, trong lúc vô hình, cũng tương đương tăng lên thực lực của Sở Mộ.
Cấp độ của Thiên kiếm phù văn này, là Thanh Đồng cấp Ngũ giai, là cấp độ cao nhất trong Thanh Đồng cấp, thời gian duy trì rất dài, vậy mà khoảng chừng 300 tức, càng làm cho Sở Mộ cảm thấy ngoài ý muốn.
- Nếu cùng Tư Không Vũ chiến một trận, ta có được đạo Thiên kiếm phù văn này, nhất định có thể càng dễ đánh bại đối phương.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Trận chiến ấy, hắn có thể chiến thắng, là có thành phần vận khí ở bên trong, nhưng giả như lúc ấy hắn có được Thiên kiếm phù văn, liền có nắm chắc tất thắng.
Bất quá bây giờ, coi như đã nhận được Thiên kiếm phù văn, Sở Mộ cũng không có nắm chắc lại đánh bại Tư Không Vũ, bởi vì sau khi thi triển Nhân Đạo Chân Bí, tối thiểu phải một tháng mới có thể khôi phục tiềm lực tiêu hao, mới có thể lần nữa thi triển.
Lúc này đây thời gian Nhân Đạo Chân Bí duy trì so với trước, ngay cả một nửa cũng chưa tới, tiêu hao tiềm lực tự nhiên không nhiều như vậy, nên thời gian khôi phục sẽ ngắn hơn.
- Một trận chiến này, để cho ta có lĩnh ngộ càng sâu, lại đi bế quan một thời gian ngắn.
Sở Mộ thầm nghĩ, bỏ đi kế hoạch ly khai Nhân Điện, mở một gian mật thất tu luyện, lần nữa bế quan.
Tư Không Vũ không hề nghi ngờ là một đối thủ cực kỳ mạnh, thực lực của hắn tuyệt đối còn hơn Sở Mộ, Sở Mộ có thể thắng, có vài phần vận khí ở bên trong, cho nên, trận chiến cùng Tư Không Vũ ấy, cũng là một lần ma luyện vô cùng tốt của Sở Mộ.
Sở Mộ vừa xuất quan, cùng Tư Không Vũ toàn lực chiến đấu, nắm giữ hết thảy thu hoạch khi bế quan, còn có lĩnh ngộ mới, loại tình huống này hắn tự nhiên là không muốn ly khai, nhân cơ hội bế quan lần nữa, chuyển hóa tất cả thu hoạch thành thực lực.
Mà biến hóa trên Sát Lục Thanh Bảng, cũng đưa tới không ít người chú ý, trong đó, đều dùng người trên Sát Lục Thanh Bảng làm chủ, bởi vì có người mới vào Sát Lục Thanh Bảng, nên thứ tự thay đổi, bọn hắn có thể đơn giản thẩm tra.
Một đoạn tin tức truyền vào trong óc Sở Mộ, nói cho hắn biết, hiện tại hắn có thể ly khai Sát Lục giới rồi.
Từ Sát Lục Vương điện tiến vào Sát Lục giới, muốn rời khỏi, nhất định phải đạt thành một ít điều kiện, ngày nay, Sở Mộ đã đạt thành, có thể tùy ý đi ra.
Nguyên bản kế hoạch, là tiến về một giới vực trung cấp hoặc giới vực cao cấp tu luyện, tăng lên tu vi cùng thực lực, đợi cho đạt tới Đại Đế cảnh, liền có thể lần nữa phản hồi Úy Lam Giới Vực, lại bởi vì trên đường sinh biến, còn xém tử vong, ngoài ý muốn tiến vào Sát Lục Vương điện, lại tiến vào Sát Lục giới.
Ở Sát Lục giới gần hai năm, hiểu rõ Sát Lục giới đã đạt đến trình độ rất sâu, mà Sát Lục giới lớn như vậy, hoặc là bế quan tu luyện, hoặc ra ngoài săn giết Sát Lục Cự Thú, hoặc tiến vào Sát Lục chiến trường săn giết địch tộc, thời gian dài xuống, cũng làm cho Sở Mộ sinh ra cảm giác mệt mỏi.
Loại mệt mỏi này, không phải mệt mỏi trên thân thể, mà là tâm linh mệt mỏi.
Hắn cảm thấy, tu luyện chi lộ của mình không nên đơn điệu như vậy, chỉ cực hạn ở một chỗ, Bản Nguyên Nguyên Giới lớn như thế, Hỗn Độn vũ trụ bát ngát như thế, mình nên du lịch bốn phía, tăng trưởng kiến thức, phong phú tích lũy, như thế mới có thể ở trên Kiếm đạo đi được xa hơn, cực hạn ở một địa phương nhỏ bé, coi như cố gắng nữa, hoàn cảnh đã quyết định, rất khó có thể có thành tựu quá lớn.