Bỗng nhiên, Kinh Thần kiếm của Diệp Kinh Thần run lên, huyễn hóa thành vô số kiếm quang, mỗi một đạo kiếm quang đều mang theo uy lực kinh người, phảng phất như vạn hoa đua nở, sau đó ngưng tụ làm một đạo, một đạo cực hạn nhất.
Một kiếm này, đồng dạng tên là Kinh Thần.
Diệp Kinh Thần, Kinh Thần kiếm, một kiếm kinh thần!
Linh kiếm của Diệp Kinh Thần, là sư tôn của hắn, cũng chính là Thiên Không Kiếm Thần Điện Điện Chủ ban cho, trải qua hắn tẩm bổ vài thập niên, đã cực kỳ phù hợp kiếm đạo, kiếm pháp của hắn, hắn còn tìm hiểu truyền thừa của Thiên Không Kiếm Thần Điện lão tổ lưu lại, sau khi trải qua sư tôn xác minh từng cái, cũng đã đạt tới tình trạng phù hợp bản thân nhất.
Kiếm đạo, tên là Kinh Thần kiếm đạo!
Kiếm ý, tên là Kinh Thần kiếm ý!
Kiếm pháp, tên là Kinh Thần kiếm quyết!
Kiếm có thể kinh thần.
Một kiếm giết ra, Kinh Thần kiếm quyết hóa thành một đạo kiếm quang, xé rách Thiên Địa, kinh thiên động địa. Phảng phất giống như có thể trảm thần giết ma, không đâu địch nổi.
Kinh Thần kiếm quyết cùng Vô Sinh Kiếm Thức không hề ngoài ý muốn va chạm, Vô Sinh Kiếm Thức ở dưới Kinh Thần kiếm quyết, hơi chút chống cự liền bị đánh tan, mà uy lực của Kinh Thần kiếm quyết tuy cũng bị triệt tiêu mất một bộ phận, nhưng bộ phận còn lại, y nguyên cực kỳ cường hoành, hết sức kinh người, thẳng hướng Sở Mộ.
Chỉ là, trong nháy mắt Sở Mộ thi triển ra Vô Sinh Kiếm Thức, cũng đã thi triển bí pháp Cấp Tốc Khôi Phục, nhanh chóng khôi phục lực lượng bản thân, hơn nữa thi triển ra Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng, ngay lập tức vạn mét, phi tốc rời xa.
Kinh Thần kiếm quyết một kiếm thất bại, ở trong mắt Diệp Kinh Thần, thân ảnh của Sở Mộ đã sớm biến mất không thấy. Nhưng Diệp Kinh Thần lại không có buông tha cho ý định truy kích, men theo khí tức yếu ớt mà Sở Mộ lưu lại, Diệp Kinh Thần tiếp tục truy kích mà đi.
- Kiếm thật đáng sợ!
Dưới bí pháp Cấp Tốc Khôi Phục, lực lượng của Sở Mộ ở trong thời gian thật ngắn, nhanh chóng khôi phục, thi triển ra Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ nhị trọng càng thêm nhẹ nhõm.
Tu vi Tuyệt Thế cảnh Tam luyện trung giai, có được đại chân lực càng thêm bàng bạc, thi triển Thiên Nhai Chỉ Xích Thân càng thêm triệt để.
Dưới toàn lực, tốc độ của hắn cực nhanh, nhưng tốc độ của Diệp Kinh Thần cũng không chậm chút nào, tuy lạc hậu Sở Mộ, lại nhanh hơn Sở Mộ một đường, đang từng chút kéo gần khoảng cách, như thế xuống dưới, Sở Mộ sớm muộn gì cũng bị đuổi kịp.
Một bên toàn lực thoát thân, một bên hồi tưởng một màn lúc trước.
Diệp Kinh Thần thi triển ra Kiếm quyết, đạo kiếm quang kia vô cùng đáng sợ, uy lực của nó, hoàn toàn là nửa bước Đại Đế, hơn nữa còn không phải cái loại nửa bước Đại Đế bình thường, chính bởi vì như thế, mới có thể đánh tan Vô Sinh Kiếm Thức.
- Đáng tiếc, tu vi vẫn quá thấp, bằng không ngược lại có thể cùng đối phương thỏa thích chiến một trận.
Sở Mộ thầm nghĩ, không khỏi có vài phần tiếc hận.
Đối thủ khó gặp gỡ, đối thủ thích hợp càng khó được.
- Lại tiếp tục như vậy, sớm muộn cũng sẽ bị Diệp Kinh Thần đuổi theo, mà thực lực của ta bây giờ, còn chưa đủ để cùng hắn chiến một trận, kém quá lớn, nói là chiến đấu, chẳng bằng nói là bị hắn áp chế, chênh lệch quá lớn, ngược lại không có hiệu quả ma luyện.
Sở Mộ một bên toàn lực thoát thân, một bên âm thầm nói, dù sao ngay cả hắn bộc phát ra toàn lực, thi triển Vô Sinh Kiếm Thức cũng bị đối phương đánh tan, còn đối kháng như thế nào?
- Chuyện cho tới bây giờ, chỉ có thể mạo hiểm một lần.
Phàm là mạo hiểm, chính là muốn vận dụng lực lượng vượt qua bản thân khống chế, loại cách làm này, thường thường tràn đầy tính không xác định.
Kiếm đạo bổn nguyên chi lực, bộc phát siêu việt cực hạn, lúc này đây, trọn vẹn bạo phát ra bốn phần trăm vạn.
Ba mươi sáu đạo Kiếm đạo bổn nguyên tràn ngập toàn thân, để cho toàn thân Sở Mộ không cách nào khống chế run rẩy, phảng phất như bị Lôi Đình oanh kích, gân cốt bị xung kích muốn bẻ gẫy, kinh mạch toàn thân như muốn xé nứt, cơ bắp đau đớn, miệng mũi tràn huyết.
- Thiên Nhai Chỉ Xích Thân… đệ tam trọng!
Lực lượng triệt để bộc phát, không để ý bản thân thương thế, Sở Mộ cưỡng ép thi triển ra Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ tam trọng chỉ có một chút đầu mối, còn không có sáng tạo thành công.
Thiên Nhai Chỉ Xích Thân giống Tứ Phương Vấn Chân Bộ, đệ nhất trọng đơn giản nhất, chủ yếu ở chỗ tốc độ, tốc độ cực hạn, đệ nhị trọng thì liên quan đến không gian, về phần đệ tam trọng, trước mắt Sở Mộ chỉ có một tư tưởng, có một chút đầu mối mà thôi, hắn định nghĩa đệ tam trọng tới thời gian.
Hiện tại, đúng là bộc phát ra lực lượng càng cường đại, truy tìm một chút đầu mối kia, cưỡng ép thi triển ra Thiên Nhai Chỉ Xích Thân đệ tam trọng.
Bỗng nhiên, thân hình của Sở Mộ đung đưa, phảng phất như có vô số bóng dáng chồng lên, hư không bốn phía cũng trở nên không ổn định, hiện ra một trạng thái quái dị.
Tiếp theo, thời không phảng phất như trở nên hỗn loạn, thân hình của Sở Mộ cũng tan biến ở trong đó, vừa vặn, Diệp Kinh Thần truy kích tới, thấy một màn như vậy cũng không cách nào lý giải.
- Biến mất...
Diệp Kinh Thần nhướng mày, đã không cách nào cảm giác được khí tức của Sở Vương Đình, thật giống như ở chỗ này, triệt để biến mất, không biết đi nơi nào.
- Mặc kệ đi nơi nào, ta cũng sẽ tìm được ngươi.
Diệp Kinh Thần lầm bầm lầu bầu nói, ngữ khí có một loại quyết tâm không cách nào dao động:
- Giết ngươi.
...
Thời không thay đổi liên tục, Sở Mộ chỉ cảm giác mình xóc nảy trong một đạo loạn lưu.
Không biết qua bao lâu, có lẽ là mấy ngàn năm, có lẽ chỉ trong nháy mắt, hỗn loạn, không biết.
Cảm giác rơi xuống đất, va chạm mãnh liệt để cho Sở Mộ lập tức tỉnh lại, chỉ cảm thấy toàn thân không chỗ không đau.
Hắn nhanh chóng kiểm tra bản thân, thế giới tinh thần tựa hồ xuất hiện một ít vết rách, bất quá cũng may thế giới tinh thần của hắn vô cùng vững chắc, mới không có nghiền nát, mà thân hình thì tương đối không xong, kinh mạch nghiền nát, tạng phủ bị hao tổn, cốt cách hiện đầy vết rách, giống như đồ sứ nghiền nát.
Trọng thương, thương thế cực kỳ nặng.
Cầu Chân Công tự hành vận chuyển, đại chân lực tràn ngập toàn thân, bắt đầu khôi phục thương thế.
Sở Mộ nếm thử thi triển bí pháp Cấp Tốc Khôi Phục, lại phát hiện không cách nào thi triển, điều này nói rõ, khoảng cách hắn trước đó thi triển còn chưa qua một ngày.
- May mắn.