Ý niệm khẽ động, quang mang trên thanh kiếm không chuôi đang vờn quanh thân lập lòe, một đạo kiếm khí sắc bén phá không, bắn về phía Sở Mộ.
Một kiếm hời hợt, không có đặt Sở Mộ vào mắt chút nào. Trong mắt hắn bất quá chỉ là một Vạn Cổ cảnh ngũ trọng thiên mà thôi. Lúc trước trong quá trình truy kích, Ngự Kiếm Vương đã từng chém giết qua vài thiên tài của Úy Lam giới vực như vậy. Sở Mộ trong mắt hắn bất quá chỉ là một con sâu cái kiến, dùng một đạo kiếm khí là có thể đánh chết.
Kiếm khí phá không đánh tới, nhưng mà trong nháy mắt lại thất bại. Một đạo kiếm quang trắng như tuyết, lạnh lẽo xuất hiện trong đôi mắt của Ngự Kiếm Vương, tràn ngập cả thế giới.
Không kịp nghĩ nhiều, thân thể Ngự Kiếm Vương lùi về phía sau, đồng thời thân kiếm không chuôi run lên. Mười đạo kiếm khí phá không đánh ra, giống như là mũi tên xé rách không trung bắn về phía Sở Mộ. Uy lực mỗi một đạo kiếm khí so với một đạo lúc trước càng thêm mạnh mẽ, càng thêm nhanh chóng
Dưới quang mang của kiếm quang trắng như tuyết, từng đạo kiếm khí bị đánh nát. Kiếm quang kia không giảm tốc độ một chút nào, vẫn nhanh chóng dùng thế như sét đánh, một kiếm thiên nhai hải giác.
Ngự Kiếm Vương là người đứng đầu tứ vương, thực lực so với Lôi vương và Hỏa vương còn cường đại hơn không ít. Đối mặt với hắn, Sở Mộ cung không có chút khinh thị nào.
Lùi, lùi, lùi.
Ngự Kiếm Vương rốt cuộc cũng nhìn thẳng vào, bởi vì hắn cảm giác được, người trước mắt này tuy rằng tu vi không cao. Thực lực lại không thể xét theo lẽ thường. So với Úy Lam thánh tử, không chút chênh lệch nào, làm cho hắn phải nhìn thẳng vào.
Một khi Ngự Kiếm Vương chăm chú, không thể nghi ngờ rất là đáng sợ.
Thân kiếm không chuôi run rẩy, từng đạo kiếm khí giống như được đúc thành kim loại liên tục hiện ra, mười đạo. Mỗi một đạo đều tản mát ra hàn ý kinh người, có thể đơn giản cắt nát tất cả mọi thứ cứng rắn trong thiên địa.
Mười đạo kiếm khí giống như được kim loại đúc thành xoay tròn, từ bốn phương tám hướng bắn về phía Sở Mộ. Giống như mười người cùng lúc thi triển kiếm pháp, triển khai công kích với Sở Mộ.
Tứ Phương Vấn Chân bộ, từng bước vấn chân, một bước ngắn lại giống như cách ngàn trượng. Từng đạo kiếm quang xẹt qua Sở Mộ chỉ trong gang tấc. Khí tức phong mang đáng sợ xé rách không khí, lại không có tạo thành chút ảnh hưởng nào cho Sở Mộ, làm cho đồng tử Ngự Kiếm Vương co rút lại, vô cùng khó hiểu.
Trong lúc né tránh, Tuyết Dạ Kiếm vẫn bảo trì tư thế đâm về phía trước, đâm về phía Ngự Kiếm Vương. Mà Ngự Kiếm Vương thì không ngừng lùi về phía sau, mười đạo kiếm khí giống như được kim loại đúc thành dưới sự khống chế của hắn liên tục điều chỉnh, lần nữa tấn công Sở Mộ.
Thức thứ tư trong Vấn Đạo kiếm thuật. Nghịch lưu trực thượng.
Một kiếm vượt chông gai, ngược dòng mà lên, không sợ gian nan khó khăn.
Giết.
Thiên nhai hải giác kiếm nhanh chóng bắn tới, kéo theo thân thể Sở Mộ, thoát khỏi mười đạo kiếm khí vây quanh, lập tức đâm về phía mi tâm của Ngự Kiếm Vương. Phong mang đáng sợ và hàn ý khiến cho da đầu Ngự Kiếm Vương run lên, nguyên thần run rẩy.
Ngự Kiếm Vương rốt cuộc cũng khẳng định, người này tuyệt đối là thiên tài so với Úy Lam thánh tử vừa rồi còn càng thêm mạnh mẽ hơn. Từ lúc nào Úy Lam giới vực lại xuất hiện một thiên tài như vậy chứ?
Bỗng nhiên linh quang trong đầu lóe lên, Ngự Kiếm Vương không nhịn được kinh hô.
- Là ngươi giết chết Lôi vương và Hỏa vương?
Ngữ khí mang theo vài phần hoài nghi và suy đoánn.
Sở Mộ không có trả lời, kiếm dường như lại nhanh hơn một tia.
Thứ thứ tư của Vấn Đạo kiếm thuật mang theo Thiên nhai hải giác kiếm từ dưới đánh lên. Một kiếm này có thể giết chết hai người Lôi Vương và Hỏa Vương, liệu có thể giết chết được Ngự Kiếm Vương hay không?
Tuyết Dạ kiếm khiến cho Ngự Kiếm Vương cảm thấy được uy hiếp mạnh mẽ, lại không dám nghi hoặc một chút nào. Lực lượng Ngự Kiếm Vương triệt để bộc phát.
Tựa như thiên kiếm chấn động, vạn kiếm đua tiếng, phong mang mạnh mẽ vô cùng như kiếm từ trong cơ thể Ngự Kiếm Vương bộc phát ra, giống như là phong mang của kiếm khí vô hình tràn ngập bốn phương tám hướng, tạo thành một lực trường quỷ dị. Dưới lực trường này, Tuyết dạ kiếm hơi ngừng lại, giống như bị lực lượn cường đại giam cầm, tốc độ giảm đi nhiều.
- Trăm kiếm.
Ngự Kiếm Vương nắm lấy một tia cơ hội, kiếm vẽ lên hư không một cái. Kiếm quang bùng lên, từng đạo kiếm khí giống như từ kim loại đúc thành lập tức ngưng tụ, vượt quá mười đạo, đạt tới trăm đạo.
Vẻ mặt Ngự Kiếm Vương ngưng trọng, hiển nhiên ngưng tụ ra một trăm đạo kiếm khsi đối với hắn mà nói không có chút nhẹ nhõm nào, ngược lại còn có chút gánh nặng.
Nhưng một trăm đạo kiếm khí và mười đạo kiếm khí hiển nhiên là hai đẳng cấp hoàn toàn khác nhau, đây mới là toàn bộ thực lực của Ngự Kiếm Vương.
Một trăm đạo kiếm khí mang tới uy hiếp mãnh liệt cho Sở Mộ.
Trên trăm đạo kiếm khí giống như được đúc thành từ kim loại, sắc bén mà lạnh lẽo, rậm rạp như mưa to trút xuống. Thiên tài như Úy Lam thánh tử dưới mưa kiếm như vậy, trong nháy mắt nhất định sẽ bị xuyên thủng. Thực lực như vậy không hổ là đứng đầu tứ vương.
Sở Mộ không có cảm giác thấy sợ hãi, ngược lại còn có cảm giác hưng phấn. Thực lực của Ngự Kiếm Vương so với Lôi Vương và Hỏa Vương kia còn cường đại hơn một cấp độ. Đây là thiên tài vô địch Vạn Cổ cảnh chân chính. Là loại tuyệt thế thiên tài yêu nghiệt có thể dùng tu vi Vạn Cổ cảnh đối kháng với Tuyệt Thế cường giả. Thiên tài như vậy, bất luận là ở Thâm Lam thế giới hay là Cổ Thần giới, trừ Sở Mộ ra, chưa từng xuất hiện qua một ai.
Tứ Phương Vấn Chân bộ, Thiên nhai chỉ xích thân.
Tiến thối đều có.
Thức thứ năm trong Vấn Đạo kiếm thuật, Đại phong hề phi dương.
Đây là một kiếm chú trọng tốc độ, một kiếm tựa như theo tới. Thiên Nhai hải giác kiếm dung nhập tốc độ cực nhanh, làm cho tốc độ của kiếm lần nữa tăng lên gấp đôi.
Kiếm của Sở Mộ giống như siêu việt thời gian và không gian của Úy Lam bí cảnh, mang theo thân thể Sở Mộ hóa thành một đạo kiếm quang cực hạn. Thoát khỏi vòng vây của trăm đạo kiếm khí. Cũng giống như trước, hắn lập tức xé rách lực trường cổ quái do Ngự Kiếm Vương tạo thành, không có gì có thể kháng cự được.
- Bách kiếm quy nhất. Trảm thiên liệt địa.
Mặc dù khiếp sợ nhưng Ngự Kiếm Vương cũng không kinh hoảng một chút nào. Kiếm chỉ vung vẩy trên hư không, thân kiếm không chuôi đung đưa không thôi. Một trăm đạo kiếm khí giống như thực chất, trong nháy mắt cưỡng ép, dung hợp làm một đạo.