Sáu người bọn họ kề vai chiến đấu, du tẩu trong thời khắc sinh tử nên phối hợp rất ăn ý, không cần nói nhiều, chỉ hành động và ánh mắt đủ nói rõ tất cả.
Xuyên Sơn Giáp phát ra khí tức cực kỳ khủng bố, thực lực đạt tới tam luyện cực hạn, phối hợp với hình thể khổng lồ cho nên mang lại cho mọi người cảm giác áp bách đáng sợ.
Từng đạo công kích từ bốn phương tám hướng, toàn bộ đánh lên người của Xuyên Sơn Giáp, vô số hoa lửa bắn tung tóe, trên thân Xuyên Sơn Giáp chỉ tróc ra chút mảnh vụn mà thôi, chỉ có kiếm quang của Sở Mộ mới có thể lưu lại dấu vết trên người nó, đáng tiếc không thể tạo thành ảnh hưởng lên cự thú.
Lực phòng ngự kinh người, đám người Sở Mộ hiểu rõ con Xuyên Sơn Giáp này quá khó đối phó, cũng không phải ý nghĩa không thể đối phó.
Kiếm Vực Biến!
Huyết Ngục Phần Thiên!
Thực lực Sở Mộ tăng lên, đạt tới nửa bước tứ luyện, đến gần vô hạn tứ luyện chính thức, luận cấp độ lực lượng còn lớn hơn Xuyên Sơn Giáp, đương nhiên, hìh thể Xuyên Sơn Giáp khổng lồ như thế, thực lực của nó rất đáng sợ.
Yên diệt linh kiếm chém xuống, thương sinh tử tịch kiếm thức, khí tức màu xám đen đâm vào lớp da dày của Xuyên Sơn Giáp, giáp dày phòng ngự kinh người cũng không thể ngăn cản kiếm của Sở Mộ, lực lượng yên diệt kiếm ý được phát huy tới mức tận cùng cắt vào cơ thể Xuyên Sơn Giáp.
Đau đớn dữ dội làm Xuyên Sơn Giáp giãy dụa, đôi mắt bắn ra hào quang màu đỏ, trong người Xuyên Sơn Giáp bộc phát sát khí thao thiên, móng vuốt sắc bén xé rách bầu trời, cái đuôi to quét tới, cho dù ngọn núi nhỏ cũng sẽ bị đánh nát tại chỗ, lực lượng khủng bố phát huy tới mức tận cùng.
Sinh sinh bất tức!
Thương sinh tử tịch!
Sinh tử luân hồi!
Dưới uy lực của ba chiêu cường đại như thế, Xuyên Sơn Giáp không thể đối kháng, cái đuôi bị chặt đứt, kiếm của Sở Mộ khảm vào sâu trong người nó.
Sáu người liên thủ, cho dù Sở Mộ có thể tạo thành tổn thương lớn cho cự thú, năm người khác lại hấp dẫn Xuyên Sơn Giáp chú ý, từ đó Sở Mộ có thể tùy ý xuất kiếm.
Xuyên Sơn Giáp cao trăm trượng ngã xuống, đại địa chấn động giống như ngọn núi cao sụp đổ, mọi người cũng thả lỏng một hơi, bởi vì áp lực của Xuyên Sơn Giáp mang lại rất mạnh.
- Rốt cuộc đây là thứ gì?
Lôi Phách đá đá thân thể Xuyên Sơn Giáp thật lớn.
Bỗng nhiên thân thể Xuyên Sơn Giáp run rẩy, Lôi Phách cả kinh, hắn vội vàng rút lui, mọi người giương cung bạt kiếm, cho rằng Xuyên Sơn Giáp cực lớn chưa chết, nó giả chết phản kích bọn họ.
Xuyên Sơn Giáp cũng không có phản kích gì đó, thân thể Xuyên Sơn Giáp run động, dần dần dung nhập vào đại địa, vào lúc thân thể Xuyên Sơn Giáp chìm xuống, một đạo quang mang xuất hiện và bay về phía Sở Mộ, Sở Mộ căn bản là không thể nào né tránh, trực tiếp bị đánh trúng.
Sắc mặt mọi người biến hóa và khiếp sợ không nhỏ, lập tức hỏi thăm.
Sở Mộ cẩn thận kiểm tra một phen, cũng không gặp tổn thương gì, hắn cảm nhận được thế giới tinh thần của mình xuất hiện một chút hào quang, sau khi ý thức của hắn tiếp xúc với hào quang này liền có tin tức truyền vào trong ý thức, hắn cũng biết lai lịch và tác dụng của hào quang.
- Các vị huynh trưởng, ta biết rõ nên làm thế nào tiến vào tầng hai rồi.
Sở Mộ cười nói:
- Con Xuyên Sơn Giáp to lớn vừa rồi chính là ngục thú, là một loại sinh linh trong Thâm Lam Thập Bát Ngục, chỉ có giết chết ngục thú và đạt được tư cách tiến vào tầng thứ hai. hào quang này chính là tư cách.
- Nói cách khác ngươi đã có thể đi vào tầng thứ hai, tùy thời có thể đi?
Phong Vô Ngân hỏi.
Sở Mộ gật gật đầu, nói thêm:
- Nhưng còn chưa đủ, phải tìm thêm vài con ngục thú giúp các vị huynh trưởng đạt được tư cách mới được.
Rất khó tìm được ngục thú, trải qua ba ngày bọn họ vẫn không tìm được con thứ hai.
- Sở Mộ, ngươi đi vào tầng thứ hai đi, tiếp tục như thế sẽ bị người khác chiếm tiên cơ.
Không Lưu nói ra, Sở Mộ đã có tư cách tiến vào tầng thứ hai, hiện tại là lúc giúp bọn họ tìm ngục thú, nhưng qua ba ngày không thu hoạch được gì.
- Mấy ngày nữa.
Sở Mộ nói, hắn không có khả năng buông bỏ đồng bạn sinh tử để tiến vào tầng thứ hai một mình.
Lại qua một ngày, bọn họ tìm được ngục thú thứ hai, đáng tiếc ngục thú bị người ta chém giết. Mà người giết ngục thú là người hoàng đình.
- Tự mình đưa tới cửa.
Người này tràn ngập tà khí, nhìn vè ngoài vô cùng tuấn mỹ, hắn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, biểu hiện trên như cười mà không cười.
Hắn là Tà Vương xếp thứ tư trong thập vương, trừ bản tôn Tà Vương ra, dưới trướng còn có các thiên tướng, trong đó có ba người thực lực tam luyện, lợi hại nhất đạt tới tam luyện trung giai, hai người khác là tam luyện sơ giai.
Tà Vương nói một câu, sau đó hắn điểm ra một chỉ không có chút dấu hiệu báo trước nào, chỉ kình màu đỏ phá không bay về phía Sở Mộ với tốc độ kinh người, bằng vào một chỉ này thể hiện rõ thực lực bản thân Tà Vương, bởi vì một chỉ tiện tay lại có uy lực tứ luyện sơ giai.
Trong nháy mắt nhìn thấy Tà Vương, Sở Mộ không chút do dự thi triển bí pháp.
Kiếm Vực Biến!
Huyết Ngục Phần Thiên!
Kiếm Thần Hàng Lâm!
Dưới bí pháp chèo chống, thực lực của hắn tăng lên thật nhanh, lập tức vượt qua nửa bước tứ luyện đạt tới tứ luyện sơ giai chân chính, lại tới gần tứ luyện sơ giai đỉnh phong.
Vẫn chưa đủ, hắn vận dụng vạn chân phá ngục kính, thực lực tăng lên vài lần.
Tứ luyện trung giai!
Biến hóa trong nháy mắt, thực lực của Sở Mộ lập tức tăng lên tứ luyện trung giai, song kiếm nơi tay, hắn chém tan chỉ kình màu đỏ, một kiếm chém tới, kiếm khí tung hoành xé rách hư không bay về phía Tà Vương.
Một kiếm có uy lực tứ luyện trung giai, Tà Vương cũng không dám khinh thị.
Tà Vương vừa ra tay, ba tên thiên tướng dưới tay hắn bay thẳng về phía đám người Phong Vô Ngân, dùng ba đấu năm,. trong lúc nhất thời đại chiến rất kịch liệt.
Thực lực hai người Phong Vô Ngân và Hạ Vĩnh Tầm đều đạt tới tam luyện trung giai, tuy thực lực tuyệt đối không bằng thiên tướng của Tà Vương nhưng hai người liên thủ cũng có thể đấu với đối phương không lâm vào hạ phong.
Hai tên thiên tướng của Tà Vương đều là cường giả tam luyệ sơ giai uy tín lâu năm, từ cấp độ còn hơn ba người Không Lưu Lôi Phách và Vương Tôn, bởi vậy hai người liên thủ hoàn toàn chống lại ba người Không Lưu liên thủ, loáng thoáng còn chiếm thượng phong.
- Dựa vào bí pháp tăng thực lực.
Ngữ khí của Tà Vương tràn ngập khinh thường.