Nghe Sở Mộ nói thế, dường như Trịnh Thiết Quân thở ra một hơi đối phương nói không giết hắn, không cần lừa gạt hắn, dù sao đây là cường giả chém giết Kiếm Thánh cấp ám tinh đấy.
Trong lưu vong chi địa hiếm có chiến lực Kiếm Thánh cấp tám tinh, cũng chỉ có năm đại thành thị, hơn nữa còn có một ít thế lực cường đại mới có một ít.
Người sáng tạo Thiết Dực Doanh năm đó chính là Kiếm Thánh cấp ám tinh, là tổ tiên của Trịnh Thiết Quân, một đời một đời truyền thừa, cơ hồ một đời không bằng một đời, hiếm khi xuất hiện Kiếm Thánh cấp ám tinh.
- Các hạ cần Trịnh Thiết Quân xuất lực điểm nào, xin cứ nói.
Trịnh Thiết Quân vỗ ngực nói chuyện, không giết hắn, như vậy tới tìm hắn không phải để ôn chuyện, lại nói cũng chẳng có gì để nói với nhau cả.
- Ngươi rất thông minh.
Sở Mộ cười nói, năm đó Trịnh Thiết Quân có thể dùng một kiếm giết hắn, hiện tại hắn cũng có thể dùng một kiếm giải quyết Trịnh Thiết Quân, thực lực tăng lên, tầm mắt cũng tăng lên, Trịnh thiết Quân và hắn cũng chưa nói có bao nhiêu thù hận, cho nên Sở Mộ có thể không giết hắn.
Đương nhiên, hắn có mục đích khác khi tới tìm Trịnh Thiết Quân.
- Ta muốn tổ chức một buổi đấu giá hội trong Thiết Dực Doanh.
Sở Mộ nói:
- Trên đấu giá hội chỉ có hai vật, hai thanh Tà Long kiếm, ngươi cứ truyền bá tin tức ra ngoài, đấu giá hội tổ chức vào một tháng sau.
Trịnh Thiết Quân nghe xong liền biến sắc.
Tổ chức đấu giá hội đối với Thiết Dực Doanh mà nói khẳng định là một chuyện tốt, có thể gia tăng adnh tiếng của Thiết Dực Doanh, đương nhiên cũng là một lần khiêu chiến, dù sao cần duy trì trật tự phải tốt, nếu như xảy ra vấn đề gì, chưa nói tới tăng danh tiếng, chỉ sợ còn mang theo ô danh.
Nhưng lúc nghe đấu giá bảo vật, sắc mặt Trịnh Thiết Quân u ám, hắn có cảm giác lung lay sắp đổ.
Tà Long kiếm!
Hắn biết rõ đây chính là bội kiếm của điện chủ Tà Long Điện, là linh kiếm, giá trị của nó rất cao, ng vậy, nhưng mà Tà Long Điện đấy, đây chính là Tà Long Điện đấy, một Tà Long Điện xuất động chút thực lực cũng đủ diệt mười cái Thiết Dực Doanh.
Thiết Dực Doanh tổ chức đấu giá Tà Long kiếm, đến lúc đó Thiết Dực Doanh sẽ bị Tà Long Điện ghi hận, đây là tai nạn.
- Có làm hay không?
Ngữ khí của Sở Mộ lạnh nhạt, Trịnh Thiết Quân đổ mồ hôi lạnh.
Có làm hay không?
Nội tâm Trịnh Thiết Quân giãy dụa.
Làm, kết cục chính là đắc tội Tà Long Điện, đắc tội Tà Long Điện có kết cục không xong, cũng không dám tưởng tượng, nhưng nếu là không làm, có khả năng hắn phải chết trong hôm nay..
Cân nhắc lợi hại.
Cuối cùng Trịnh Thiết Quân đã có quyết định.
- Ta làm.
Sắc mặt Trịnh Thiết Quân tái nhợt, nghiến răng nghiến lợi, trên trán nổi gân xanh, hai chữ này đã rút hết khí lực của hắn.
Không làm chính là con đường chết, không có chút sinh cơ nào.
- Sáng suốt, nhớ kỹ, ta không muốn tội dân chi tâm, ta chỉ cần bảo vật gia tăng nguyên lực và thánh khu.
Sở Mộ cười cười, chợt, hắn biến mất trước mặt Trịnh Thiết Quân.
Cấp độ kém quá lớn, Trịnh Thiết Quân không thấy bóng dáng Sở Mộ rời đi.
Đấu giá hội sẽ được cử hành vào một tháng sau, đã quyết định sẽ làm, Trịnh Thiết Quân cũng bất chấp giá nào, bởi vì mặc kệ làm tốt hay không làm tốt đều đắc tội Tà Long Điện, cùng là đắc tội, vậy cũng không cần khách khí.
Có lẽ có một đường sinh cơ, chỉ cần Thiết Dực Doanh không chỉ có việc gì thì danh vọng sẽ tăng lớn.
Dưới mệnh lệnh của Trịnh Thiết Quân, cho dù người khác không nhỏ tại sao có quyết định như vậy nhưng vẫn nghiêm khắc thi hành mệnh lệnh, cũng truyền tin tức ra ngoài.
Sau khi mọi người nghe tin tức đều kinh ngạc đến ngây người.
Đấu giá hội?
Chỉ đấu giá hai kiện bảo vật?
Còn là Tà Long kiếm của hai điện chủ Tà Long Điện?
Đây là tiết tấu gì?
Thiết Dực Doanh tự tìm đường chết sao? Cũng dám làm loại chuyện này.
Nhưng tin tức truyền ra bảo người tổ chức đấu giá cũng không phải là Thiết Dực Doanh, mà là Sở Mộ.
Sở Mộ!
Cái tên này đưa tới một hồi phong bạo.
Vào lúc rất nhiều người đều cảm thấy hắn lánh đời không xuất thế thì hắn lại xuất hiện.
- Công nhiên đấu giá bội kiếm điện chủ Tà Long Điện, đây chính là hành vi khiêu khích Tà Long Điện đấy.
- Rãnh rỗi tìm đường chết sao?
- Không, ta nghĩ Sở Mộ có đầy đủ nám chắc làm như vậy, mục đích của hắn là phản kích.
- Hắn vẫn bị Tà Long Điện đuổi giết, hiện tại hắn muốn phản kích, đấu giá Tà Long kiếm là bước đầu phản kích, tuy sẽ không làm thực lực Tà Long Điện bị hao tổn nhưng từ mức độ nào đó sẽ đả kích uy vọng của Tà Long Điện, suy yếu lực ảnh hưởng của Tà Long Điện.
- Bất kể thế nào, chuyện này đủ điên cuồng.
- Súc sinh, tử kỳ của ngươi tới rồi!
Trong tửu lâu, một người mặc áo đen hừ lạnh một tiếng, dường như có màu đen trôi qua trong hư không, thân thể biến mất không thấy gì nữa, chuyện này không có người nào khác phát hiện ra.
- Rốt cuộc xuất hiện rồi, lúc này ta xem ngươi có thể trốn ở chỗ nào?
Trong năm tháng tìm kiếm không có kết quả, Đại điện chủ Tà Long Điện Cổ Hành Đao chuẩn bị quay về, hắn lập tức thay đổi phương hướng chạy tới Thiết Dực Doanh, hắn dùng tốc độ nhanh nhất chạy đi, vị trí của hắn cách Thiết Dực Doanh rất xa, không có một tháng là không thể tới.
...
Sau khi tin tức truyền ra ngoài, rất nhanh đã truyền vào năm đại thành thị, gần trăm nơi trú quân đều biết.
Rất nhiều cường giả khởi hành chạy đi.
Một phần là vì xem náo nhiệt, đây chính là lần đầu tiên Vô Song Kiếm Tinh chủ động phản kích Tà Long Điện, đặc sắc không thể bỏ qua, một phần nhỏ là vì Tà Long kiếm.
Tà Long Điện thật sự rất cường đại nhưng không tới mức ai cũng e ngại nó.
Thế lực không kém gì Tà Long Điện, trừ năm đại phủ thành chủ ra còn có bốn thế lực khác, người biết hàng đều hiểu trong Tà Long kiếm có hồn phách Tà Long làm linh tính.
Ba điện chủ Tà Long Điện sử dụng bội kiếm đều gọi là Tà Long kiếm, sử dụng đồng tinh tạo thành Thông Thiên thánh kiếm, sau đó lại ăn cần săn sóc mấy trăm năm cuối cùng dùng hồn phách Tà Long nguyên vẹn dung nhập vào tạo thành linh kiếm, từ đó có tên là Tà Long kiếm.
Tà Long kiếm thập phần phù hợp với công pháp của Tà Long Điện, thích hợp thi triển Tà Long Biến.
Đúng vậy, Tà Long Biến nguyên vẹn nhất định phải có Tà Long kiếm phối hợp, Tam trưởng lão thi triển Tà Long Biến lúc trước bửi vì không có Tà Long kiếm nên yếu đi nhiều, đương nhiên cũng có quan hệ với hồn phách Tà Long không nguyên vẹn.