Số Đồng giác hung yêu này khoảng chừng hơn mười đầu. Mỗi một đầu đều phát hiện ra Sở Mộ đang tới gần. Tức thì trong con mắt thứ ba của bọn chúng có từng đạo thanh đồng chi quang bắn ra.
Uy lực của thanh đồng chi quang mặc dù không bằng bạch ngân chi quang, nhưng mà lại rất đáng sợ, Sở Mộ cũng không dám để bị đánh trúng.
Thân thể liên tục chớp động, tránh đi từng đạo thanh đồng chi quang, tới gần rồi xuất kiếm.
Sương mù che chắn kiếm quang, giống như mây mù lượn lờ bốn phía, dần dần tràn ngập.
Đám sương mù kia nhìn như hết sức bình thường, giống như là sương mù trong đêm khuya, nhưng mà lại có một đạo kiếm quang ẩn chứa trong đó. Nơi sương mù tràn ngập, những đầu Đồng giác hung yêu bị bao quanh giống như bị đóng băng, bất động.
Tử vong.
Tâm hạch bị phá, tâm hạch chi lực lan tràn ra.
Sở Mộ lướt qua, trực tiếp hấp thu hơn mười đạo tâm hạch chi lực tinh thuần. Tâm hạch chi lực chuyển động trong kinh mạch, nhanh chóng hóa thành kiếm nguyên, rót vào trong đan điền.
Đan điền rung động, số lượng kiếm nguyên lại gia tăng một ít.
Tu vi lần nữa tăng lên, đạt tới Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong.
Kiếm nguyên vận chuyển, tốc độ của Sở Mộ lại tăng thêm một bước, trở nên nhanh hơn.
Lại qua nửa khắc đồng hồ, mấy chục đầu Ngân giác hung yêu rốt cuộc cũng bị Sở Mộ dứt đuôi.
Sau một thời gian ngắn, Lâm Trấn Thông mang theo Lâm Tử Kỳ từ đằng xa mà tới, từ phía xa đã nhìn thấy thân ảnh mấy chục đầu Ngân Giác hung yêu.
Xuất kiếm.
Tà Long xuất hiện trên không, duỗi chân trước ra. Trảo vừa mới đánh ra, lực lượng mạnh mẽ vô cùng giống như muốn xé rách hư không xuất hiện.
Mấy chục đầu Ngân giác hung yêu cảm nhận được áp lực cường đại, cảm nhận được nguy cơ kinh người cho nên mau chóng ngẩng đầu lên, bắn ra từng đạo quang mang màu bạc.
Hơn mười đạo quang mang màu bạc bắn ra, chân trước của Tà long trên không trung bị đánh nát, sau đó là Tà long cũng bị đánh nát.
Trong nháy mắt khi Tà long bị nghiền nát, lại có một đầu Tà Long hiện lên, phát ra tiếng rống kinh người. Tiếng rống kia hóa thành sóng âm trùng trùng điệp điệp, đánh nát hư không, bắn về phía mấy chục đầu Ngân Giác hung yêu.
Lâm Trấn Thông lại lần nữa xuất kiếm. Nhưng lúc này lại thi triển bí kiếm trận điện Đại Tà Long kiếm của Tà Long điện.
Đầu Tà long cực lớn màu đen ở trên không trung, ngưng tụ ra, móng vuốt sắc bén của nó giống như xé rách hư không, miệng rống to một cái giống như tuyên bố nó hàng lâm.
Tà Long hàng thế.
Bóng đen bao phủ mặt đất, khí tức hủy diệt cũng theo đó hàng lâm, tàn sát muôn dân trăm họ.
Mấy chục đầu Ngân Giác hung yêu đều điên cuồng, liên tục rống to, con mắt thứ ba lóe lên quang mang màu bạc, không ngừng ngưng tụ, lực lượng rót vào rồi bắn ra.
Hơn mười đạo quang mang màu bạc hừng hực chiếu rọi bầu trời.
Tà Long ngàn thế, quang mang màu bạc phá không.
Một lần va chạm, chấn động đáng sợ lan tràn ra chung quanh, trùng kích tám phương, cho dù là ở phía xa cũng có thể cảm nhận được.
Tà Long màu đen bị nghiền nát, Lâm Trấn Thông biến sắc, miệng kêu lên một tiếng. Thân thể run rẩy, không nhịn được lùi về phía sau ba bước. Mà thân thể mấy chục đầu Ngân giác hung yêu này run lên, trong con mắt thứ ba đều chảy ra một hàng máu tươi.
Thực lực của Lâm Trấn Thông quả thực vô cùng đáng sợ, nhưng mấy chục đầu Ngân giác hung yêu liên thủ quả thực cũng không yếu, đủ để đối kháng một hai với hắn.
Kiếm lên, đường vân Tà Long trên thân kiếm lóng lánh.
Khí tức đáng sợ từ trên thân kiếm lan tràn ra, giống như phóng tới hư không. Một đầu Tà Long còn lớn hơn trước hiện lên.
Trên người đầu Tà Long màu đen kia có từng đạo sấm sét màu đen vờn quanh, tràn ngập khí tức hủy diệt.
Đại Tà Long kiếm Tà Long diệt thế.
Khí tức hủy diệt hàng lâm, tràn ngập, làm cho mấy chục đầu Ngân giác hung yêu sợ run lên. Thật đáng sợ, cỗ khí tức kia khiến cho chúng nó cảm nhận được nguy cơ trí mạng.
- Giết.
- Giết.
- Giết.
Đối mặt với uy lực khủng bố của Tà Long diệt thế, mấy chục đầu Ngân giác hung yêu không có suy nghĩ chạy đi, ngược lại còn phát ra tiếng rống cuối cùng, sát khí ngập trời, khí thế bá đạo và âm hàn bộc phát, kinh thiên động địa.
Trên sừng của tất cả Ngân giác hung yêu một sừng đều có quang mang màu bạc sáng lên, hóa thành hỏa diễm màu bạc thiêu đốt. Một thân khí tức cũng theo đó không ngừng tăng lên, càng ngày càng lớn mạnh.
Thiêu đốt một sừng, đem một thân lực lượng rót vào trong con mắt thứ ba. Quang mang trong con mắt thứ ba sáng chói như là mặt trời.
Hơn mười đạo quang mang màu bạc so với trước còn hừng hực, mạnh mẽ hơn gấp bội bắn về phía Tà Long khủng bố, được sấm sét màu đen vây quanh trên không trung.
Tà long rơi xuống, mang theo uy năng vô thượng, muốn hủy diệt thế giới.
Một lần va chạm, mặt đất chấn động, từng vết rách nhanh chóng lan tràn ra, giống như bị vô số tia chớp xé rách. Trong nháy mắt có ngàn vạn đạo vết nứt dài hơn vạn mét ngăn cách mặt đất.
Trên bầu trời, đầu Tà Long cực lớn kia tán loạn, hóa thành từng đạo sấm sét màu đen vô cùng đáng sợ bắn ra tám phương, giống như là trời xanh cũng vỡ nát.
Thân thể mấy chục đầu Ngân giác hung yêu dưới uy năng vô cùng đáng sợ trùng kích bắt đầu nghiền nát, tán loạn, cả tâm hạch kiên cố nhất của chúng cũng không có cách nào may mắn thoát khỏi.
Tâm hạch chi lực nhanh chóng lan tràn ra.
Ở phía xa, Lâm Trấn Thông chỉ có thể lo lắng suông mà thôi.
Mục đích hắn ra tay với mấy chục đầu Ngân giác hung yêu này tự nhiên là vì muốn để cho Lâm Tử Kỳ hấp thu, tăng tiến tu vi. Tâm hạch chi lực của mấy chục đầu Ngân Giác hung yêu đủ để khiến cho tu vi Tử Kỳ tăng lên rất nhieuefu.
Hiện tại mấy chục đầu hung yêu bị hắn giết chết, chỉ là năng lượng va chạm quá mức mãnh liệt, Lâm Tử Kỳ con hắn căn bản không thể tới gần. Mà tâm hạch chi lực tinh thuần ở dưới dư âm ảnh hưởng đáng sợ kia đang dần dần tán loạn.
Lâm Trấn Thông rơi vào đường cùng chỉ có thể tự mình tiến về phía trước, ngăn cản năng lượng đáng sợ trùng kích, hấp thu tâm hạch chi lực đang tán loạn để khôi phục kiếm nguyên tiêu hao của bản thân.
...
Sau khi thoát thân, Sở Mộ càng thêm cẩn thận.
Một khi số lượng Ngân Giác hung yêu vượt quá mười đầu, hắn lập tức rời đi, thấp hơn mười đầu thì sẽ xuất kiếm chém giết.
Dưới loại tình huống này, tu vi của Sở Mộ cũng theo hấp thu tâm hạch chi lực mà tăng lên từng chút một, trên cơ sở Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên đỉnh phong không ngừng tăng lên, dần dần tới cực hạn.