Chỉ cần nhìn vào hành động đón ánh mắt từ Lục đại tinh thần của Sở Mộ đã biết rõ Sở Mộ không phải là người tầm thường.
Từng bước một, Sở Mộ đi lên trên, tất cả ánh mắt đều tập trung lên trên người Sở Mộ. Giờ khắc này, hắn vạn chúng chú mục.
Rất nhanh Sở Mộ đã đi lên được trăm trượng, ngang hàng với Lục đại tinh thần.
Ánh mắt mọi người cũng di chuyển theo thân thể Sở Mộ.
Trong không khí dường như có thứ làm cho người ta khẩn trương, khiến cho hô hấp người ta cảm thấy áp lực.
Xa xa, một đám cường giả Thánh cấp cửu tinh cũng nhìn vào. Bọn họ là cường giả thế hệ trước, đặc biệt đến xem cuộc chiến.
- Sở Mộ này tuy rằng tu vi kém hơn Bạch Thần, nhưng mà khí thế lại không kém hơn chút nào.
- Thực là một thiên tài yêu nghiệt, thiên phú của hắn đoán chừng không kém hơn Lục đại tinh thần.
- Đáng tiếc a. Hiện tại hắn vẫn còn yếu chút, tu vi Vạn Cổ cảnh lục trọng thiên trung kỳ, cuối cũng cũng không có cách nào so sánh với Vạn Cổ cảnh thất trọng thiên trung kỳ.
Đám Thánh cấp cửu tinh này nghị luận.
- Sở Mộ, ta đứng trên đỉnh núi chờ ngươi.
Khi Sở Mộ ngang hàng với Lục đại tinh thần, Bạch Thần lần nữa mở miệng, thanh âm lạnh nhạt truyền vào trong tai mỗi người.
Dứt lời, Bạch Thần hóa thành một đạo quang mang màu bạc, dùng tốc độ khiến cho người ta khiếp sợ, nhanh chóng phóng lên đỉnh núi.
- Vậy thì nhìn xem ngươi nhanh hay là ta nhanh hơn.
Sở Mộ mỉm cười, trong nháy mắt Bạch Thần khởi hành hắn cũng khởi hành.
Sưu một tiếng, thân thể hắn giống như hóa thành một thanh kiếm, trực tiếp xé rách không trung, tốc độ kinh người, nhanh chóng phóng lên trên đỉnh. Tốc độ kia không ngờ lại không kém hơn Bạch Thần.
- Thật nhanh.
- Sao Sở Mộ kia lại nhanh như vậy chứ?
Không cần lo lắng tới vết nứt không gian cho nên có thể bày ra tốc độ chính thức của mình.
- Ta cũng đi lên chơi theo chút.
Đồ Thiên Quân cười hắc hắc, nâng chân lên rồi mạnh mẽ đạp xuống mặt đất.
Phanh một tiếng, thanh thế kinh người chấn động, dưới chân hắn giống như có tầng tầng lớp lớp gợn sóng khuếch tán ra. Một cỗ lực lượng mạnh mẽ không gì so bì nổi bộc phát, thôi động thân thể Đồ Thiên Quân khiến cho hắn lập tức giống như mũi tên rời cung. Dùng tốc độ kinh người, cơ hồ dán chặt lấy sơn thể của Long Thủ sơn mà phóng lên trên.
Thiếu một chút, chỉ thiếu một chút là có thể truy cản kịp Sở Mộ và Bạch Thần.
Trong nháy mắt khi Đồ Thiên Quân khởi hành, Long Thí không nói một lời, bước ra một bước, thân như giao long xuất hành. Hắc Tuyệt thì cười hắc hắc, hóa thành một đạo lưu quang màu đen, giống như là một cơn lốc màu đen cuốn lên trên. Phong Phi Sa thì không thấy bất luận động tác gì, trực tiếp hóa thành một đạo lưu quang màu vàng. Thân thể Nhan Thanh Nhã thoáng lên, hóa thành một làn khói xanh, giống như bị gió thổi lên trên đỉnh.
Lục đại tinh thần đều ra chiêu.
Trong Thất vương, luận thực lực đều không sai biệt lắm. Nhưng mà nếu nói thứ am hiểu lại không giống nhau.
Nếu như nói Thánh thể cường đại cự nhiên là Đồ Huyết vương của Đồ Huyết phủ. Mà nếu như nói tốc độ thì Lưu Quang vương hơn.
Với tư cách là người truyền thừa của thất vương, trong Lục đại tinh thần. Người có tốc độ nhanh nhất cũng là Lưu Quang kiếm tinh Phong Phi Sa.
Lúc này, chỉ sau hai tức, Phong Phi Sa trực tiếp siêu việt bốn tinh thần khác, đuổi theo Sở Mộ và Bạch Thần.
Tốc độ của Đồ Thiên Quân chỉ dùng một thân lực lượng mạnh mẽ của hắn chống đỡ, thiếu đi biến hóa. Bởi vậy dần dần rớt lại phía sau. Ba người khác thì không sai biệt nhau lắm.
Phong Phi Sa nhanh chóng tới gần Sở Mộ và Bạch Thần.
Trong thất vương, luận tốc độ tuyệt đối, người bài danh thứ hai chính là Bạch Ngân vương, cho nên Bạch Thần này cũng được truyền thừa lại bản lĩnh của hắn.
Cảm nhận được những tinh thần khác đuổi theo, cũng cảm nhận được sự uy hiếp của Sở Mộ trên phương diện tốc độ. Bạch Thần tăng tốc, bỗng nhiên tăng lên ba thành, dùng tốc độ kinh người nhanh chóng phóng lên trên.
Bạch Thần tăng tốc, Sở Mộ cũng tăng tốc theo.
Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng, càng đi lên trên lực trường đặc thù của Long Thủ sơn càng thêm rõ ràng. Càng cường đại hơn thì hư không chung quanh càng thêm vững chắc, lực trói buộc cũng càng thêm rõ ràng. Mỗi khi bước ra một bước, lực lượng tiêu hao đều đang dần dần tăng lên.
Luận tu vi, Sở Mộ không bằng Bạch Thần. Luận chất lượng kiếm nguyên cũng có chút chênh lệch với Bạch Thần. Dù sao công pháp tu luyện Bạch Ngân vương truyền thừa mặc dù không có cách nào so sánh với Thần Hoang kiếm quyết, nhưng mà cũng không kém quá lớn.
Thậm chí Bạch Ngân vương còn am hiểu tốc độ, tốc độ của Bạch Thần tự nhiên cũng rất nhanh.
Lúc này muốn đuổi theo Bạch Thần, Sở Mộ phải đồng thời vận dụng kiếm nguyên và lực lượng khí lực.
Hắn đã hợp nhất, đồng thời hoàn toàn nắm giữ kỹ xảo khí lực. Có thể đem lực lượng kiếm nguyên kết hợp hoàn mỹ với lực lượng khí lực, sinh ra hiệu quả lớn nhất.
Dưới cơ bắp chấn động, thôi động không khí sau lưng, làm cho Sở Mộ tiến lên nhanh hơn.
Rất nhanh Sở Mộ và Bạch Thần đã vượt qua ba trăm trượng. Vừa qua ba trăm trượng, lực lường bên trên thoáng cái tăng lên rõ ràng. Ảnh hưởng hai người phải chịu càng thêm rõ ràng.
Dưới ba trăm trượng Long thủ sơn là mỏ quặng Thanh Đồng, mà trong phạm vi ba trăm trượng là Thanh Đồng thạch.
Thanh đồng thạch khác với Thanh đồng quặng thô. Có thể nói, Thanh đồng thạch chính là kết quả sau khi tinh luyện Thanh Đồng quặng thô một lần. So với Thanh Đồng quặng thô càng thêm thuần túy.
Bất quá cho dù như vậy, Sở Mộ và Bạch Thần cũng nhanh chóng điều chỉnh được, cũng không có bị ảnh hưởng quá nhiều
Phong Phi Sa phóng theo hai người, cũng chỉ còn kém hai người một đường. Hơn nữa còn nhanh hóng tới gần.
Phong Phi Sa cất bước muộn hơn một chút, nhưng tốc độ lại là thứ hắn am hiểu nhất.
Đảo mắt, Phong Phi Sa đã đuổi kịp hai người Sở Mộ và Bạch Thần, sánh vai cùng hai người.
Sau đó Phong Phi Sa lại muốn vượt qua hai người.
Lần này là quyết đấu giữ Bạch Thần và Sở Mộ, mà không phải là quyết đấu với những người khác. Phong Phi Sa làm như vậy hiển nhiên không có đặt Sở Mộ và Bạch Thần vào trong mắt.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác cũng không thể làm gì được. Nguyện ý nể tình thì nể tình, không nể tình thì cũng không có cách nào, bởi vì mặt mũi là thứ tự mình kiếm được.
Giữa Lục đại tinh thần, thực lực sàn sàn nhau. Từ trước tới nay không có phân ra cao thấp mạnh yếu, cho nên cũng không có bài danh gì.
Giữa sáu người cũng không thể nói là có giao tình gì. Bởi vì bọn họ là đối thủ, không ai phục ai. Ai cũng muốn đè người khác xuống, áp đảo mọi người.