Không cần trần thuật quá nhiều, chỉ cần sự thật, mọi người có thể minh bạch tầm quan trọng của Hắc Thần Bí Cảnh.
Ngàn năm mới mở ra một lần, sau khi tiến vào, thực lực có thể đạt được tăng lên rõ ràng, cho dù sẽ gặp nguy hiểm, nhưng không có Tu Luyện giả nào sẽ ngây thơ cho rằng, muốn tăng thực lực lên nhanh, muốn đạt được chỗ tốt, lại không có nguy hiểm.
Hơn nữa, Hắc Thần Bí Cảnh cũng không hạn chế tu vi gì, nói cách khác, cho dù là Thất Vương cũng có thể tiến vào.
Hô hấp của rất nhiều người đều trở nên dồn dập.
Tuy là mười năm sau, nhưng đó căn bản là không coi vào đâu.
Đối với cường giả Thánh cấp mà nói, mười năm, kỳ thật không dài.
- Hắc Thần Bí Cảnh...
Sở Mộ cũng nghe được, từ trong tham ngộ tỉnh táo lại:
- Có quan hệ tới Hắc Thần Cự Kiếm, có thể tăng thực lực lên...
Hắn hiện tại, nghe được có thể tăng thực lực lên, liền động tâm.
- Mười danh ngạch Hắc Thần Bí Cảnh, khởi giá toàn bộ đều là 500 viên Bạch Ngân chi tâm, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn mười viên Bạch Ngân chi tâm, hiện tại, danh ngạch thứ nhất bắt đầu cạnh tranh.
Theo thoại âm của Lâm Vi Nhân rơi xuống, lập tức liền có người ra giá.
- 600 viên Bạch Ngân chi tâm!
Trực tiếp tăng 100 viên Bạch Ngân chi tâm, đại biểu người này tình thế bắt buộc.
Danh ngạch có mười cái, tựa hồ không ít, kỳ thật rất ít, bởi vì chỉ cần có danh ngạch, bất luận kẻ nào cũng có thể tiến vào Hắc Thần Bí Cảnh.
- Bảy trăm viên.
- Bảy trăm năm mươi viên.
- 800 viên.
800 viên Bạch Ngân chi tâm, giá tiền này rất cao, hoàn toàn vượt qua vật phẩm đấu giá thứ tám mươi chín.
Yên lặng ước chừng mấy hơi, có người tiếp tục ra giá.
- Tám trăm mười viên.
- Tám trăm hai mươi viên.
Tăng giá, bắt đầu trở nên bảo thủ.
- Tám trăm năm mươi viên.
Sở Mộ báo giá.
Hắn cảm thấy, mười danh ngạch, nếu như hiện tại không chụp được, theo danh ngạch giảm bớt, giá cả cạnh tranh đằng sau có khả năng sẽ rất cao, đương nhiên, cũng không phải tuyệt đối, chỉ là hắn nghĩ như vậy, tự nhiên là phải nhanh một chút lấy được một danh ngạch.
- Tám trăm sáu mươi viên.
- Chín trăm viên.
Thanh âm của Sở Mộ không có chút chấn động nào, một cái danh ngạch, hắn tình thế bắt buộc.
- Ta hoài nghi hắn không thể lấy ra chín trăm viên Bạch Ngân chi tâm.
Lúc này, một giọng nói vang lên, nghi vấn Sở Mộ, chính là người trước kia cạnh tranh Thôn Long Ngọc Bội, cố ý châm chọc mình.
Lúc trước cạnh tranh, Sở Mộ đã chi tiêu bốn trăm linh năm viên Bạch Ngân chi tâm, lúc này lại hô chín trăm viên Bạch Ngân chi tâm, hoàn toàn chính xác sẽ để cho người hoài nghi hắn có năng lực trả tiền hay không.
- Sở huynh phải chăng có năng lực trả tiền hay không, cùng ngươi không có vấn đề gì a.
Một giọng nói vang lên.
- Ngươi là ai, dám nhúng tay vào sự tình của Phí Dương ta.
- Long Vân Không.
Thanh âm kia nói.
- Tam Thánh Tông Long Vân Không, tốt, Phí Dương ta nhớ kỹ.
Đây bất quá là một sự việc xen giữa, không có ảnh hưởng đến đấu giá hội, bất quá cũng làm cho người biết rõ, Long Vân Không cùng Sở Mộ tầm đó, có giao tình không tệ, nếu không Long Vân Không quả quyết sẽ không mở miệng đi đắc tội Phí Dương.
Phải biết rằng, Phí Dương như Long Vân Không, đều thuộc về thiên tài hàng ngũ thứ hai.
- Chín trăm viên Bạch Ngân chi tâm lần một.
Lâm Vi Nhân bắt đầu tuyên bố.
- Chín trăm mười viên.
Lại có người ra giá.
- Chín trăm hai mươi viên.
- Một ngàn viên.
Ngữ khí của Sở Mộ rất kiên quyết, trực tiếp gia tăng đến một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm.
Một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm là tài phú rất lớn, đã để cho rất nhiều người chùn bước, cũng làm cho rất nhiều người khiếp sợ không thôi, một Thánh cấp Ngũ Tinh sơ giai, thậm chí có tài phú kinh người như thế.
- Đằng sau còn có chín danh ngạch, không đáng cùng hắn tranh giành.
Có người thầm nói, buông tha cho đấu giá.
- Một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm lần thứ nhất.
Lâm Vi Nhân giơ chùy nhỏ lên.
- Một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm lần thứ hai, còn có giá tiền cao hơn hay không.
- Một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm lần thứ ba, thành giao.
Sở Mộ thở dài một hơi, hắn đã được như nguyện, đấu giá được một danh ngạch.
Rất nhanh, cường giả Thánh cấp Cửu Tinh kia mang đến một khối ngọc bài, giao vào trong tay Sở Mộ, Sở Mộ cũng lấy ra một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm giao cho đối phương, hoàn thành giao dịch.
- Lệnh bài này, đại biểu một trong mười danh ngạch, do năm phủ thành chủ cộng đồng thừa nhận, mười năm sau, cầm lệnh bài này tiến về Hắc Thần Cự Kiếm, thì có thể vào Hắc Thần Bí Cảnh.
- Nhớ kỹ, năm phủ thành chủ chỉ nhận lệnh không nhận người, không thể để mất lệnh bài.
Thánh cấp Cửu Tinh kia thu một ngàn viên Bạch Ngân chi tâm, nói với Sở Mộ, sau đó rời đi.
- Đa tạ.
Sở Mộ nói.
- Xem ra, hơn phân nửa Hắc Thần Bí Cảnh là bị năm phủ thành chủ cùng nhau nắm giữ, mà danh ngạch tiến vào, có lẽ có một ít hạn chế.
Sở Mộ thầm suy nghĩ nói:
- Năm phủ thành chủ lấy ra mười danh ngạch đấu giá, nói rõ bọn hắn nắm giữ danh ngạch có lẽ sẽ không ít.
- Có lẽ những thế lực lớn khác, trong tay đều nắm giữ danh ngạch nhất định.
Sở Mộ suy đoán, cùng sự thật rất tiếp cận.
- Còn thừa lại chín danh ngạch, đấu giá hội liền xong, ta đã được một danh ngạch, cũng nhận được hai loại bảo vật trợ giúp tu luyện, mục đích của chuyến này, coi như là tương đối viên mãn.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Là thời điểm đi ra, tìm một chỗ Thiên Địa Nguyên Khí nồng đậm bế quan tiềm tu một năm, cố gắng tăng lên tu vi.
Sở Mộ đứng dậy.
- Bích Nhược, đi.
- Vâng, công tử.
Hai người một trước một sau đi ra sương phòng, theo thang lầu đi xuống, ý định ly khai Thiên Đồ Lâu.
Tuy đấu giá hội vẫn còn tiếp tục, nhưng đối với Sở Mộ mà nói, đấu giá hội đã xong, bởi vì đồ vật hắn muốn đã tới tay rồi.
- Muốn đi a.
- Lấy được đồ vật đã nghĩ chạy đi, nào có sự tình dễ dàng như vậy, Doanh Vệ, đuổi theo hắn, hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Lâm Tử Kỳ nói với một cường giả Thánh cấp Bát Tinh bên người.
- Vâng, Thiếu chủ.
Thánh cấp Bát Tinh này trầm giọng nói, quay người, nhanh chóng ly khai sương phòng.
Phí Dương cũng phân phó hai thủ hạ ly khai sương phòng, đuổi kịp Sở Mộ, hành sự tùy theo hoàn cảnh.
- Cũng thế, dùng tài lực của ta, không có khả năng đấu giá được danh ngạch còn lại, đã như thế...
Đáy mắt của Tàn Nguyệt Kiếm Thánh hiện lên một vòng âm hàn, đứng dậy, nhanh chóng ly khai.