Về phần nói ra tên của mình, coi như hắn không nói tên của mình, dùng thế lực của Lâm Tử Kỳ, cũng có thể điều tra ra, mà Sở Mộ, cũng không có tính toán che dấu, thoải mái nói ra.
- Quả nhiên là Sở huynh.
Ở trong sương phòng, Long Vân Không không khỏi cười nói.
- Sở Mộ.
Lâm Tử Kỳ lặp lại một lần, đột nhiên cảm giác được cái tên này, tựa hồ nghe qua, có chút quen tai.
- Sở Mộ...
- Hẳn chính là người được Bạch Ngân Thành Bạch Ngân Kiếm Tinh mở miệng muốn khiêu chiến, cũng là người chém giết Độc Mục Lão Nhân kia.
- Đồn đãi tu vi của hắn không cao a, chỉ là Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ.
- Không, lúc chém giết Độc Mục Lão Nhân, tu vi của hắn đến được Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ.
- Nguyên lai là ngươi, ngươi cho rằng giết chết một Độc Mục Lão Nhân trọng thương sắp chết, thì có vốn liếng hung hăng càn quấy sao?
Thanh âm của Lâm Tử Kỳ bao hàm lãnh ý cùng sát cơ.
- Không dám, người mạnh hơn ta chỗ nào cũng có.
Sở Mộ thuận miệng nói:
- Đấu giá sư, không có giá cao hơn, không phải có thể tuyên bố rồi sao.
- Một trăm lẻ một viên Bạch Ngân chi tâm lần thứ nhất!
Lâm Vi Nhân đành phải giơ búa trong tay nói, nàng ngược lại là hi vọng tiếp tục có người ra giá.
Chỉ là, giá trị của Thôn Long Ngọc Bội, cũng không sai biệt lắm như thế.
- 102 viên Bạch Ngân chi tâm.
Lúc này, lại có người ra giá, cũng là người lầu ba:
- Ta cho Lâm huynh mặt mũi, nhưng loại người như ngươi không biết là a miêu a cẩu gì, nên ngoan ngoãn tránh qua một bên đi.
Nghe ý tứ lời này, là nhằm vào Sở Mộ rồi.
- Một trăm lẻ ba viên.
Sở Mộ nói, bị người nhằm vào hắn cũng không sao cả, Thôn Long Ngọc Bội, hắn tình thế bắt buộc, bởi vì này đối với hắn có trợ giúp.
- 104 viên.
Người nhằm vào Sở Mộ tiếp tục ra giá.
- Một trăm lẻ năm viên.
Sở Mộ lần nữa tăng giá.
- Thôn Long Ngọc Bội quy ngươi, bất quá, lấy được, còn phải có mệnh dùng mới được.
Người này tràn đầy uy hiếp.
- Mạng của ta rất cứng.
Sở Mộ thuận miệng đáp.
Không có người lại ra giá, một trăm lẻ năm viên Bạch Ngân chi tâm, đã vượt qua giá trị của Thôn Long Ngọc Bội một ít, huống chi chính như người nọ nói, lấy được, còn phải có mệnh dùng, cho nên sẽ có người sinh ra tâm tư bất đồng.
Cái đấu giá hội này, phàm là đồ vật được mua, rất nhanh sẽ có người phụ trách đưa đến trong tay người đấu giá, đồng thời thu lấy Bạch Ngân chi tâm tương ứng.
Người đưa Thôn Long Ngọc Bội đến trong sương phòng của Sở Mộ, là một cường giả Thánh cấp Cửu Tinh, do cường giả như vậy hộ tống tới, coi như có người to gan lớn mật ý đồ nửa đường chặn giết, cũng không có dễ dàng như vậy, một khi hơi kéo dài, những cường giả khác sẽ lập tức đi qua trợ giúp, bảo đảm không sơ hở tý nào.
Sở Mộ lấy ra một trăm lẻ năm viên Bạch Ngân chi tâm giao cho đối phương, đạt được Thôn Long Ngọc Bội.
Ngọc bội vào tay, xúc cảm ôn nhuận, mang theo tí ti lạnh buốt, cầm vào rất cứng, lại có chút cảm giác mềm mại, thoải mái dễ chịu.
Khí tức màu trắng ở miệng Long phun ra nuốt vào, Sở Mộ có thể cảm giác được, đó là Thiên Địa Nguyên Khí tinh thuần.
Ngọc bội đến tay, phải luyện hóa mới có thể có hiệu quả.
Phương pháp luyện hóa cũng không khó, chỉ là cần tốn hao một chút thời gian mà thôi.
Sở Mộ dùng Thần Hồn Chi Lực khu động, mang theo từng sợi Kiếm Nguyên của bản thân, rót vào trong ngọc bội, thời gian dần qua lưu chuyển, đánh xuống lạc ấn của mình, đấu giá hội tiếp tục, kiện bảo vật thứ ba mươi mốt được đưa lên, Sở Mộ chỉ nhìn thoáng qua, liền không có hứng thú cạnh tranh.
Mặc dù bảo vật không tệ, nhưng mà không phải thứ hắn muốn.
Kiện bảo vật thứ ba mươi hai đi lên.
Kiện bảo vật thứ ba mươi ba đi lên.
Từng bảo vật được đưa lên không ngừng.
Thời điểm đến kiện bảo vật thứ ba mươi bốn, Sở Mộ cảm giác thần hồn cùng Kiếm Nguyên của mình đã rèn luyện Thôn Long Ngọc Bội một lần, tiến vào chiếm giữ trung tâm, để xuống lạc ấn, cùng Thôn Long Ngọc Bội tầm đó, lập tức có một tia quan hệ chặt chẽ.
Hắn đeo ngọc bội lên thân thể, Sở Mộ lập tức cảm giác được hiệu quả.
Long khẩu phun ra nuốt vào khí tức màu trắng trở nên nồng đậm, đó là Thiên Địa Nguyên Khí bị nuốt vào Long khẩu, từng vòng lưu chuyển lên, nhắm trung tâm mà đi, trong quá trình lưu chuyển, Thiên Địa Nguyên Khí kia không ngừng bị chiết xuất, hơn nữa chuyển biến, cho đến trung tâm nhất, bị Kiếm Nguyên tinh thuần mà Sở Mộ lưu lại rèn luyện, bắt đầu diễn biến thành Thần Hoang Kiếm Nguyên.
Sau đó chảy vào trong cơ thể Sở Mộ, ở trong kinh mạch tự động vận chuyển, theo vận chuyển, thời gian dần trôi qua biến thành Thần Hoang Kiếm Nguyên.
Một vòng lại một vòng, cuối cùng chảy vào trong Đan Điền, triệt để biến thành Thần Hoang Kiếm Nguyên, lớn mạnh tu vi của Sở Mộ.
Toàn bộ quá trình, Sở Mộ có thể rõ ràng cảm nhận được, mà tốc độ Thôn Long Ngọc Bội phun ra nuốt vào Thiên Địa Nguyên Khí, so với mình toàn tâm toàn ý tu luyện còn muốn mau hơn rất nhiều, tối thiểu tu vi của mình phải đột phá đến Vạn Cổ lục trọng thiên, mới có thể đạt tới tốc độ tu luyện như vậy.
Từ nay về sau, Sở Mộ ở trong một thời gian ngắn, căn bản là không cần phân ra thời gian đi tu luyện Thần Hoang Kiếm Nguyên, bởi vì Thôn Long Ngọc Bội có thể để cho hắn không ngừng tu luyện, tốc độ còn nhanh hơn tự mình tu luyện, thời gian tu luyện gấp năm sáu lần bình thường.
Thánh khu của hắn, là Thánh khu cấp năm trung kỳ, kinh mạch cực kỳ cường đại, hoàn toàn có thể thừa nhận được tu luyện liên tục, không có gánh nặng chút nào.
Dưới loại tình huống này, tốc độ tu luyện của Sở Mộ hoàn toàn có thể tính toán là gấp 10 lần trước kia, nói cách khác, tu luyện một năm, hiệu quả tương đương tu luyện mười năm.
- Như thế, tu vi của ta ở trong vài năm tới, có thể đạt tới Vạn Cổ lục trọng thiên.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Vẫn còn có chút chậm.
Nếu để cho người biết cách nghĩ của Sở Mộ, đoán chừng sẽ đang sống đánh chết hắn, cái này còn ngại chậm.
Lúc này, kiện bảo vật thứ ba mươi lăm được đưa lên, là một Bạch Ngọc Hồ Lô.
Lâm Vi Nhân giới thiệu.
Nguyên lai, bản thân bảo vật này không phải Bạch Ngọc Hồ Lô, mà là đồ vật trong Bạch Ngọc Hồ Lô, bởi vì Bạch Ngọc Hồ Lô này bất quá chỉ là một công cụ mà thôi.
- Tốc Linh Nguyên Đan, sau khi phục dụng, có thể tăng tốc độ tu luyện, mỗi một viên Tốc Linh Nguyên Đan, đều có thể kéo dài một tháng, tăng tốc độ tu luyện gấp 10 lần, một hồ lô này, có mười hai viên Tốc Linh Nguyên Đan, chỉ cần đạt được nó, tu luyện một năm chẳng khác nào mười năm.
Lâm Vi Nhân cười nói, thanh âm thanh tịnh truyền khắp toàn trường.