Trước khi đi liếc nhìn, lại để cho Sở Mộ biết rõ, người này tuyệt đối ghi hận mình, sẽ là một phiền phức a.
Bất quá, chỉ là một Thánh cấp Bát Tinh sơ giai mà thôi, Sở Mộ không sợ.
- Các hạ, còn có ý định ở chỗ này bán Linh Dược sao?
Huyễn Trạch hỏi.
- Nếu giao dịch bình thường, tự nhiên là làm.
Sở Mộ nói, cũng không có bởi vì việc này, mà buông tha cho ý định giao dịch, dù sao Bạch Ngân phủ cho giá tiền là cao nhất.
Huống chi náo đến bây giờ, cửa hàng đã sụp đổ đại bộ phận, càng dẫn xuất Thiếu chủ Bạch Thần, ai còn dám gây chuyện.
- Tốt, Ngôn chưởng quầy, Sở các hạ giao dịch, liền do ngươi phụ trách.
Huyễn Trạch nói.
- Vâng.
Ngôn chưởng quầy vội vàng trả lời, trên mặt chồng chất lấy vẻ tươi cười:
- Các hạ, 500 gốc Hắc Thiết căn của ngài giá trị 5000 viên Hắc Thiết chi tâm, trước nhớ kỹ, đợi đến lúc hết thảy giao dịch chấm dứt, lại cùng nhau kết toán.
Đến nơi đây, liền không có gì để coi nữa, mọi người cũng tùy theo tán đi.
Bởi vì cửa hàng bị hủy, giao dịch tạm thời thay đổi một điểm.
- Các hạ, ở đây có thể rồi.
Mặt mũi của Ngôn chưởng quầy tràn đầy tươi cười, không thể không cười làm lành, ngay cả Thiếu chủ cũng hạ chiến thư, hắn có thể không sợ sao.
Lâm Bích Nhược đứng ở một bên, vô cùng kiêu ngạo.
Cái này, là công tử nhà mình a.
Ngay cả lục đại thiên tài Bạch Ngân Kiếm Tinh, cũng nói rõ khiêu chiến, đây tuyệt đối là đãi ngộ thuộc về lục đại thiên tài.
Đón lấy, Sở Mộ lấy ra Hắc Thiết căn, số lượng lập tức để cho Ngôn chưởng quầy cùng Lâm Bích Nhược kinh hãi.
Có lẽ, giá trị của Hắc Thiết căn không cao lắm, nhưng mà số lượng này, cũng quá dọa người đi.
Tối thiểu có hơn vạn gốc a, trong lòng Ngôn chưởng quầy đều đang run rẩy.
Hơn vạn gốc Hắc Thiết căn không coi vào đâu, nhưng mà, lại thoáng cái từ trong tay của một người lấy ra, còn là một Thánh cấp cấp trung, liền không thể không khiến người ta cảm thấy chấn kinh rồi.
Bất quá nghĩ lại, người này, có thể cùng Minh Không đại đội trưởng đánh bất phân thắng bại, còn được Bạch Thần Thiếu chủ coi trọng, khẳng định không giống bình thường.
Nghĩ như thế liền không có chấn kinh lớn rồi.
Đón lấy, Sở Mộ lại lấy ra rất nhiều Linh Dược Hắc Thiết cấp.
- Các hạ, những Linh Dược này của ngài, tổng cộng 30 vạn viên Hắc Thiết chi tâm, ngài là định dùng Hắc Thiết chi tâm tính tiền, hay dùng Thanh Đồng chi tâm?
Ngôn chưởng quầy hỏi.
- Không vội, còn có.
Sở Mộ nhàn nhạt nói.
- Còn... Có...
Ngôn chưởng quầy cà lăm rồi.
Lại vẫn có!
Lâm Bích Nhược cũng ngốc trệ.
Đón lấy, Sở Mộ lấy ra Linh Dược, liền để cho toàn thân Ngôn chưởng quầy run rẩy, cơ hồ muốn bất tỉnh.
Thanh Đồng căn, đều là Thanh Đồng căn.
Nhìn số lượng Thanh Đồng căn, tối thiểu vượt qua một vạn năm ngàn gốc a.
Đó là giá trị bao nhiêu?
Trên mười lăm vạn Thanh Đồng chi tâm a.
Sau đó là những Linh Dược Thanh Đồng cấp khác.
- Các hạ...
Ngữ khí của Ngôn chưởng quầy run rẩy:
- Những... Linh Dược Thanh Đồng cấp này, tổng cộng giá trị là 65 vạn viên Thanh Đồng chi tâm...
- Ân, còn có một chút.
Sở Mộ nói một câu, sợ tới mức tâm thần của Ngôn chưởng quầy thiếu chút nữa sụp đổ.
Cái này còn chưa hết, còn có một chút?
Còn có một chút.
Rốt cuộc là bao nhiêu?
Có thể thoáng cái lấy ra toàn bộ hay không, không nên chơi người như vậy a.
Ngôn chưởng quầy thậm chí muốn khóc.
- Đây là cuối cùng, đã không còn.
Sở Mộ vừa nói, một bên lấy ra số lượng Linh Dược cuối cùng.
Lúc này không nhiều lắm, so với lần thứ nhất lần thứ hai, có chênh lệch rất lớn, thoạt nhìn chỉ một ít mà thôi, nhưng một ít như vậy, lại làm cho Ngôn chưởng quầy mắt nổi đom đóm.
Bởi vì chút ít này, đều là Bạch Ngân cấp a.
Cố gắng bình phục hô hấp, bình phục tâm thần, một hồi lâu sau, Ngôn chưởng quầy công tác thống kê, bàn tay run rẩy.
- Các hạ, những Bạch Ngân cấp này, tổng cộng giá trị bảy trăm tám mươi viên Bạch Ngân chi tâm...
Ngữ khí của Ngôn chưởng quầy không ngừng run rẩy.
- Tốt, Hắc Thiết chi tâm, đều đổi thành Thanh Đồng chi tâm, Thanh Đồng chi tâm đổi thành Bạch Ngân chi tâm.
Sở Mộ nói.
- Ngài chờ một lát.
Ngôn chưởng quầy cũng không dám tự ý kết toán.
Giao dịch mấy trăm viên Bạch Ngân chi tâm, xuất hiện tình huống sai lầm, hắn đảm đương không nổi.
Cuối cùng nhất, Sở Mộ sở thu được Thanh Đồng chi tâm là 30 viên, mà Bạch Ngân chi tâm, thì cao tới tám trăm bốn mươi lăm viên.
Tám trăm bốn mươi lăm viên Bạch Ngân chi tâm, đủ để cho rất nhiều cường giả Thánh cấp Cửu Tinh bí quá hoá liều rồi.
Lâm Bích Nhược một mực ở vào trạng thái ngốc trệ, còn không có kịp phản ứng.
Không bao lâu, một đội Bạch Ngân vệ tới, bọn hắn mang đến tám trăm bốn mươi lăm viên Bạch Ngân chi tâm, cũng lấy đi hết thảy Linh Dược.
Tám trăm bốn mươi lăm viên Bạch Ngân chi tâm cùng 30 viên Thanh Đồng chi tâm, toàn bộ đều thuộc Sở Mộ, giao dịch đến đây kết thúc.
- Bích Nhược, đi thôi.
Sở Mộ nói, Lâm Bích Nhược không có phản ứng chút nào, Sở Mộ kêu vài tiếng, mới làm nàng tỉnh táo lại.
- Hảo hảo, công tử.
Lâm Bích Nhược vội vàng đuổi theo.
Nàng lúc này, hoàn toàn không cách nào lý giải công tử nhà mình, đến cùng có lai lịch gì.
Bất quá, nghĩ nhiều như vậy làm gì, hảo hảo phục thị là được.
Tiểu thị nữ giống như nghĩ thông suốt, bước nhanh đuổi kịp.
Lúc này Bạch Ngân Thành bởi vì Sở Mộ mà sôi trào.
Bạch Ngân Kiếm Tinh, Bạch Ngân phủ Thiếu chủ Bạch Thần xuất hiện, bởi vì hắn, cái tên Sở Mộ này lại lần nữa tiến vào trong tai mọi người, bị cả Bạch Ngân Thành biết rõ.
Người cả thành, đều đang nghị luận sự tình Bạch Thần xuất hiện cùng danh tiếng của Sở Mộ.
Sau khi Sở Mộ mang theo tiểu thị nữ xuất hiện, rất nhanh đã bị người nhận ra, chỉ trỏ.
Đối với cái này, Sở Mộ giống như không có chứng kiến, giống như không nghe được, vẻ mặt lạnh nhạt, với hắn mà nói, chỉ cần không có uy hiếp đến mình, thì không cần chú ý quá nhiều.
Người khác nói như thế nào, nghị luận như thế nào, cái kia cuối cùng là chuyện của người khác.
Lâm Bích Nhược theo sát Sở Mộ, vô số ánh mắt nhìn chăm chú, chỉ trỏ, trận thế kia không thể nghi ngờ là hết sức kinh người, Lâm Bích Nhược đã cảm thấy kinh hãi lạnh mình, đồng thời, nàng cũng vô cùng bội phục công tử nhà mình, dưới loại tình huống này, vậy mà vẻ mặt lạnh nhạt, không bị ảnh hưởng chút nào, thật sự là quá kinh người.
Vô số người nhìn chăm chú, Sở Mộ mang theo tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược đi ra đại môn Bạch Ngân Thành, đi ra ngoài thành.
Sở Mộ lấy ra Phi Toa màu vàng, tiến vào trong đó.