Các học viên mới còn hoàn hảo. Bọn họ đã xem qua Sở Mộ một kiếm đánh bại Hoàng Phủ Phách. Nhưng mười mấy học viên cũ lại khó có thể tiếp nhận được. Phải biết rằng, bọn họ trải qua tu luyện ở ngoại phủ một năm, tu vi kiếm khí cơ bản đều đạt được nửa bước Hóa Khí. Kinh nghiệm thực chiến càng đặc biệt phong phú. Thực lực toàn thân từ lâu không còn giống như nửa bước Hóa Khí bình thường nữa.
Nhưng thật không ngờ, bọn họ vừa ra tay, lại bị một học viên tu vi thập đoạn đỉnh phong mới một kiếm đánh bại.
Trong đáy mắt Sở Mộ chảy qua một tia sáng màu xanh. Thân hình hắn thoáng động, hóa thành một làn gió mạnh vèo cái phóng về phía các học viên cũ. Trong lúc bản thân bay vút qua các học viên mới, hai đạo kiếm quang lóe lên. Hai học viên mới vừa nói ra những lời gây xích mích, chỉ cảm thấy cổ họng của mình truyền ra một trận bị đâm đau. Khi đưa tay lên, liền nhìn thấy một tia màu đỏ tươi. Nhất thời sắc mặt hai người tái nhợt khiếp sợ vạn phần.
Bọn họ cũng đều biết, đây là Sở Mộ cảnh cáo bọn họ. Bọn họ hoảng hốt đồng thời lại vừa căm hận.
Một người một kiếm nhảy vào trong đám học viên cũ, không nói được một lời trực tiếp xuất kiếm. Kiếm quang đáng sợ, kiếm ảnh soàn soạt.
- Cũng dám động thủ với chúng ta, muốn chết.
Các học viên cũ mỗi người đều tức giận, cảm giác trên mặt nóng hừng hực. Chính là một học viên mới tu vi thập đoạn đỉnh phong cũng dám chủ động ra tay với bọn họ. Hơn nữa còn là một mình đối đầu với hai mươi mấy người bọn họ. Quả thực chính là không để bọn họ vào trong mắt.
Leng keng.
Tiếng va chạm chói tai vang lên bên tai không dứt. Từng kiếm quang phóng ra. Màu vàng, màu đỏ, màu tím, màu xanh, màu lam sáng chói giống như pháo hoa, loá mắt. Tất cả kiếm khí gào thét, đều xông về phía Sở Mộ, dường như muốn phân thây Sở Mộ ra.
Thân hình lắc lư, giống như con cá xuyên qua khe đá, lại giống như từng cơn gió nhẹ thổi qua cành lá. Từng kiếm một đều bị đánh thất bại. Tiếp theo, các học viên cũ chỉ thấy trước mắt lần lượt có một tia hàn tinh phóng ra, giống như được sinh ra từ hư vô bay vụt đến.
Kiếm trong tay chấn động. Một lực lượng chấn động không có cách nào thừa nhận khiến bàn tay hơi tê dại. Ngón tay buông lỏng. Ngụy Kiếm Khí bị một lực lượng xiết chặt, khiến tuột khỏi tay bay ra. Tiếp theo chỉ cảm thấy yết hầu truyền ra một cảm giác bị đâm đau.
- Giết hắn!
Một học viên cũ gần như mất lý trí rống to. Sát chiêu thi triển ra. Kiếm quang nổ mạnh, bắn ra trực tiếp bao phủ toàn thân Sở Mộ.
Vung kiếm.
Những tiếng va chạm leng keng vang lên. Vô số kiếm quang nhanh chóng bắn ra tia lửa ra xung quanh. Sát chiêu hơi dừng lại một chút. Sở Mộ mượn lực bay nhanh tới phía trước, thoáng hiện ra ở bên cạnh tên học viên cũ này. Một kiếm vung chém.
- Đáng chết, hắn làm sao có thể lợi hại như vậy được?
- Ra tay toàn lực, không nên giữ lại!
Mỗi người học viên cũ thét to. Có người một lần nữa nhặt Ngụy Kiếm Khí lên, ra tay bao vây tấn công.
Đám học viên mới mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm. Ở trong mắt bọn họ, hai mươi mấy người học viên cũ vây quanh một bóng người màu xanh nhạt, không ngừng xuất kiếm. Kiếm quang lóe lên chói mắt, khiến người ta hoa mắt thần mê. Thậm chí còn có những sát chiêu kiếm thuật thi triển ra, hung uy vô cùng. Bóng người màu xanh nhạt kia dường như muốn bị vô số kiếm quang sắc bén rét lạnh cắn nát, lại nhiều lần xuyên qua khe của các kiếm quang, quỷ thần khó lường.
Một kiếm đâm ra, mây trôi tuôn ra. Mây trắng cuồn cuộn bạo liệt. Vô số kiếm khí mây trắng to bằng ngón tay bắn nhanh ra tám phương!
Toái Vân Kiếm Bạo!
Toái Vân Kiếm Bạo có uy lực rất mạnh, kiếm khí bắn nhanh tám phương, nhất thời khiến những học viên cũ vây quanh Sở Mộ đều bị đẩy lùi.
Sở Mộ giống như tinh linh trong gió, thân hình quay một vòng. Từng kiếm từng kiếm đâm ra, kiếm quang trở nên đen tối. Thời điểm mỗi một kiếm đánh trúng mũi kiếm của đối phương, mũi kiếm đều sẽ run rẩy ba lần, phát ra lực lượng càng cường đại hơn, chấn động mạnh tới mức thân kiếm của đối thủ rung động, lòng bàn tay gần như muốn rách ra, lại không thể giữ được khiến kiếm rời khỏi tay bay ra ngoài.
Bá bá bá.
Vài tiếng động vang lên. Kiếm quang quay lại. Bóng người màu xanh nhạt một lần nữa bay lên trời, giữa không trung xoay một vòng. Sau đó từ trên cao, hắn bắn ra, từ từ hạ xuống đất, giống như một mảnh lá liễu. Tư thế cực nhanh này cùng với cực chậm thay thế lại tuyệt không đột ngột, tự nhiên lưu loát sinh động như mây bay nước chảy.
Chỉ thấy hai mươi mấy người học viên cũ này hai tay trống trơn. Ngụy Kiếm Khí của bọn họ rơi vãi ở bốn phương tám hướng. Ở cổ họng của bọn họ đều có một tia màu đỏ tươi.
Thu kiếm vào vỏ, Sở Mộ vẫn không nói ra một lời nào. Trong nháy mắt đó phong thái lại giống như khắc sâu vào trong lòng của mọi người, không có cách nào phai mờ.
Mỗi học viên mới đều lộ ra ánh mắt sùng bái. Hai mắt bọn họ tỏa ra ánh sáng. Hai học viên mới vừa nói lời gây xích mích, mồ hôi lạnh trực tiếp rơi xuống. Bọn họ càng thêm hỏng thốt. Một chút hận ý ở trong lòng cũng bị phai mờ.
Lấy lực một người, còn chỉ là tu vi thập đoạn đỉnh phong mà thôi, trực tiếp đánh ngã được hai mươi mấy người học viên cũ nửa bước Hóa Khí giống như hoa rơi nước chảy. Điều này quả thật mới nghe lần đầu. Cho dù là Luyện Thanh Vân sư huynh mà bọn họ quen biết, cũng có không cách nào làm được điều này.
Mà hai mươi mấy người học viên cũ này mặt xám như tro tàn, bị đả kích vô cùng trầm trọng. Nhớ rõ, bọn họ ở trong ngoại phủ này, hoàn cảnh tu luyện tốt hơn so với bên ngoài gấp mấy lần. Mặc dù không có cách nào trực tiếp hấp thu được linh khí trong không khí để mình sử dụng, nhưng thời gian dài có linh khí tinh thuần rót vào, đối với thân thể bản thân có sự tẩm bổ không tầm thường. Có thể khiến tiềm lực của bản thân dễ dàng phát ra ngoài.
Nhưng bây giờ, hai mươi mấy người bọn họ lại bị một học viên mới tu vi thập đoạn đỉnh phong đánh bại. Mỗi người gần như đều bắt đầu nảy sinh ý nghĩ rời khỏi nơi đây từ nay về sau không tiếp tục luyện kiếm nữa.
Sở Mộ lại hiểu rất rõ. Hắn mặc dù có thể đánh bại hai mươi mấy người học viên cũ liên thủ, ngoại trừ thực lực của bản thân hắn và năng lực nắm giữ đối với tiết tấu ra, còn có thành phần mưu lợi cực lớn ở bên trong.
Hắn ra tay quá nhanh, quá đột nhiên. Hai mươi mấy người học viên cũ căn bản cũng không có đề phòng. Chờ tới lúc bọn họ kịp phản ứng, Sở Mộ đã nắm giữ tiết tấu. Hơn nữa, sau khi hai mươi mấy người học viên cũ phản kích, mục tiêu chỉ có một. Thân hình Sở Mộ lại lay động không ngừng khiến cho bọn họ không có cách nào phát huy ra toàn lực. Cho dù là thi triển sát chiêu cũng bị ngăn cản liên tục. Bọn họ rất sợ công kích phải những người bạn đồng hành khác. Do đó uy lực giảm bớt đi rất nhiều. Cuối cùng bọn họ rơi vào một kết quả bị đánh bại.