Ngày thứ mười bảy, bỗng nhiên có trưởng lão báo cáo cho Sở Mộ, có người tới bái phỏng.
- Là ai?
Sở Mộ vô cùng nghi hoặc hỏi.
Hắn cũng biết Chiến Vương môn diệt vong, việc này còn chưa kết thúc. Thế lực sau lưng Chiến Vương môn hơn phân nửa sẽ không từ bỏ ý đồ như vậy. Sở dĩ hiện tại còn không có ra tay, Sở Mộ suy nghĩ, có lẽ có hai nguyên nhân chính.
Thứ nhất: Chỗ dựa của Chiến Vương môn tạm thời không có thời gian bứt ra.
Thứ hai, chỗ dựa của Chiến Vương môn đã bắt đầu hành động, chỉ có điều không ở trong Thương Lan hoàng triều, thậm chí không ở các vực quanh Thương Lan hoàng triều mà ở các vực xa hơn. Bởi vậy cần một khoảng thời gian mới có thể đuổi tới Thương Lan hoàng triều, đến Chân Kiếm tông tính sổ.
Đương nhiên Sở Mộ hi vọng thời gian càng dài càng tốt. Như vậy thời gian Chân Kiếm tông có được mới càng thêm sung túc.
Kết hợp với phân tích trước đó, có lẽ không nên có ai tới bái phỏng mới đúng.
- Không biết tính danh, nhưng có thể là cường giả của hoàng thất Thương Lan hoàng triều.
- Mời hắn vào.
Sở Mộ hơi trầm ngâm một chút rồi nói.
Không bao lâu sau một trung niên mặc mãng bào màu vàng từ ngoài điện nhanh chóng đi vào. Vẻ mặt lạnh nhạt, ung dung, nhìn qua đã khiến cho người ta biết rõ hắn không phải là người dễ trêu. Mà là người có địa vị cao chân chính.
- Nghe danh đã lâu, lần đầu gặp mặt, Sở tông chủ quả nhiên là rồng trong loài người.
Trung niên mặc mãng bào màu vàng mỉm cười nói với Sở Mộ.
- Ta là Hô Duyên Ngạo, người trong hoàng thất Thương Lan hoàng triều.
- Không biết các hạ là Vương gia nào?
Sở Mộ nói, họ của hoàng thất Thương Lan hoàng triều đúng là Hô Duyên, người này tới từ hoàng thất, họ lại là Hô Duyên. Lại mặc mãng bào màu vàng. Ý nghĩ trong đầu Sở Mộ vận chuyển, đã lập tức có suy đoná.
Người này chính là một thân vương của Thương Lan hoàng triều.
Hô Duyên là dòng họ của hoàng thất Thương Lan hoàng triều, là hoàng họ.
Mặc mãng bào màu vàng là biểu tượng cho thân phận địa vị. Trong Thương Lan hoàng triều chỉ có Vương gia trong hoàng thất mới có tư cách mặc.
Sở Mộ biết rõ, trong hoàng thất Thương Lan có một Đế Hoàng, còn có năm Thân vương.
Trong đó bốn thân vương họ Hô Duyên, là thân huynh đệ với Đế Hoàng Thương Lan. Một người Thân vương khác là ngoại thích, Thân vương kahsc họ. Thực lực cường đại, lại có cống hiến lớn với Thương Lan hoàng triều cho nên mới được phong vương.
Hô Duyên Ngạo chính là một trong bốn nội vương cùng họ, là Thanh Ẩn vương, đồng thời là người điệu thấp nhất trong năm đại thân vương.
Cấp độ Thánh cấp cửu tinh, huyết mạch Thánh Hoàng. Nội tình của hoàng thất Thương Lan tạo nên một thân thực lực cường đại của hắn.
Khác với những Thân vương khác lúc đi ra ngoài luôn có xa giá, hộ vệ. Thanh Ẩn Vương làm việc rất điệu thấp, lúc ra ngoài thường thường đều hành động một mình, không thích đem hộ vệ theo. Cũng không thích phô trương lớn. Xem như là một dị loại trong hoàng thất Thương Lan. Nhưng mà không ai dám nói hắn, cười nhạo hắn. Bởi vì thực lực của hắn cực kỳ cường đại. Là đệ nhất cường giả trong năm đại thân vương.
Dù thế nào Sở Mộ cũng thật không ngờ vị Thân vương cường đại nhất, điệu thấp này lại tự mình tới bái phỏng hắn.
Bất quá hắn cũng không có cảm giác được sủng ái mà lo sợ gì.
Loại thời điểm này tới bái phỏng hắn, nói như thế nào đối phương cũng có mục đích.
- Sở tông chủ mặc dù chỉ là một Thánh cấp nhất tinh sơ giai, nhưng mà thực lực chân chính lại có thể đơn giản chém giết Thánh cấp tứ tinh. Từ xưa tới nay, chỉ sợ không có ai có thiên phú bằng Sở tông chủ.
Hô Duyên Ngạo nói, sau khi giới thiệu thân phận của mình. Khuôn mặt tươi cười nói với Sở Mộ.
Hắn mỉm cười khiến cho người ta có cảm giác chân thành, thái độ rất là hòa ái. Khiến cho người ta cảm thấy hắn là một người có thể thân cận, đáng để tín nhiệm. Khiến cho Sở Mộ không khỏi thầm hô một tiếng lợi hại. Bất kể là làm ra vẻ hay là bản tính thực sự như vậy. Đều chứng minh một điểm, người này không thể coi thương. So với những người biểu lộ uy thế ra ngoài còn kinh người hơn.
Giống như là sóng biển xao động và mạch nước ngầm ở biển sâu vậy. Một cái uy thế kinh người, một cái nội tình hùng hồn, uy lực còn mạnh hơn cái đầu.
Trong lòng Sở Mộ nghĩ vậy, nhưng mà tự nhiên Sở Mộ không coi đối phương là một người có thể tín nhiệm, có thể nói rõ tâm tình mình ra.
- Thanh Ẩn Vương quá khen rồi.
Sở Mộ mỉm cười nói.
- Người mắt sáng không nói tiếng lóng. Lai lịch Chiến Vương môn thần bí, sau lưng tất có núi dựa lớn, cho nên thế lực nhất lưu và thế lực siêu nhất lưu trong Thương Lan hoàng triều không có ra tay. Có lẽ có chỗ kiêng kỵ. Chân Kiếm tông ta tiêu diệt Chiến Vương môn, tương đương với đắc tội với chỗ dựa sau lưng Chiến Vương môn. Việc này sẽ không kết thúc một cách đơn giản như vậy. Lúc này Thanh Ẩn Vương lại tự mình tới thăm, có lẽ không đơn giản chỉ có bái phỏng thôi chứ?
Sở Mộ nói một phen khiến cho Thanh Ẩn Vương giật mình, không thể ngờ được Sở Mộ lại nói chuyện trực tiếp như vậy mà không phải khách sáo một phen, uyển chuyển, gián tiếp thăm dò hắn.
Chợt Thanh Ẩn Vương cười cười, thầm nghĩ mình sống lâu trong triều đình, người tiếp xúc đại đa số cũng là người trong triều. Mặc dù nói đều là tu luyện giả, nhưng mà triều đình là triều đình, tính chất chung quy vẫn có chỗ bất đồng. Phong cách nói chuyện làm việc.... đều tương đối uyển chuyển, thích gián tiếp, cực hiếm nói thẳng ra ý của mình.
Bất quá Thanh Ẩn Vương càng ưa thích loại phương thức nói chuyện trực tiếp này, không phiền hà nhiều.
- Sau lưng Chiến Vương môn quả thực có chỗ dựa, rất lớn. Cho dù là Thương Lan hoàng triều cũng không muốn là địch.
Thanh Ẩn Vương cũng thay đổi phương thức nói chuyện, nói với Sở Mộ một câu.
- Thương Lan hoàng triều đã không muốn là địch, như vậy chẳng lẽ Thanh Ẩn Vương tới đây tìm ta là muốn uống rượu sao?
Sở Mộ cười nói, không bởi vì thân phận của đối phương, tu vi của đối phương mà bó tay bó chân.
Thánh cấp cửu tinh hắn cũng từng giết qua, mặc dù là dưới tình huống bốn người bố trí Chân bí Tứ tượng kiếm trận, nhưng mà tóm lại hắn cũng tự tay giết chết cường giả như vậy.
- Uống rượu sao? Ta thích.
Thanh Ẩn Vương cười nói.
- Bất quá ta tới tìm người là có mục đích khác.
- Mời Thanh Ẩn Vương cứ nói.
Sở Mộ nói.
- Ta vâng lệnh Hoàng huynh tới đây.
Thanh Ẩn Vương nói.
Hoàng huynh trong miệng hắn tự nhiên là chỉ Đế hoàng Thương Lan hoàng triều.
- Đến đây thương nghị với Sở tông chủ chuyện phong Hầu.
Thanh Ẩn Vương còn nói thêm.
- Phong Hầu?
Trong lòng Sở Mộ chấn động.