Thời điểm tiến vào thế giới Thâm Lam, tất cả mọi người rời ra. Phần lớn bị cường giả ở thế giới Thâm Lam truy đuổi giết chết. Chỉ có phần nhỏ chạy trốn được. Trong khoảng thời gian bị truy sát sau đó, phần nhỏ người chạy trốn này lại chết khá nhiều.
Như Sở Mộ, sau khi bị một cường giả Thánh cấp trung giai đuổi giết thoát thân được, hắn tiến vào bí cảnh Ngũ Linh, đợi chính là hơn nửa năm. Tất cả truy sát đều đã kết thúc.
Ba người Cổ Loạn Không bọn họ cũng ở dưới sự đuổi giết, hao tổn hết tất cả thủ đoạn, mới thành công thoát thân. Trong thời gian này, đương nhiên cũng có một phần được Thiên Thanh Bảng che chở số mệnh.
Sau khi Sở Mộ thoát thân, tiến vào bí cảnh Ngũ Linh, ở bên trong hoàng triều Thương Lan. Sau khi đám người Cổ Loạn Không bọn họ, nhận được kỳ ngộ lại ở vực khác. Sau đó tiến vào Thiên Cổ Vực, mãi đến khi ở bên trong Vạn Cổ Thánh Thành gặp Sở Mộ. Bọn họ tất nhiên không có tới hoàng triều Thương Lan bao giờ.
Trải qua khoảng thời gian tĩnh tu này, mỗi người đều có nâng cao. Loại nâng cao này không trực tiếp phản ứng ở trên phương diện thực lực. Dù sao thực lực nâng cao cũng không dễ dàng như vậy. Nhưng ở trên phương diện tiềm lực của bọn họ lại tăng lên. Con đường sau này sẽ càng thêm sáng lạng, vô cùng quan trọng.
Thoạt nhìn, tinh khí thần bốn người đều có sực khác biệt rất nhỏ so với trước đây. Hai tròng mắt càng thêm sáng ngời, có thần.
Không bao lâu, phi hạm tiến vào cảnh nội của hoàng triều Thương Lan, bay về hướng Chân Kiếm Tông.
Thời điểm tới gần Chân Kiếm Tông, phi hạm hạ thấp độ cao xuống một chút, quan sát phía dưới. Không biết từ lúc nào, không ngờ xuất hiện một thành trấn. Sở Mộ nhớ rõ, trước khi hắn rời đi, nơi này là một mảnh đất trống.
Xem ra, chắc là kết quả Chân Kiếm Tông phát triển mang đến.
Tục ngữ nói một người đắc đạo, gà chó thành tiên. Mặc dù không có khoa trương như vậy, nhưng Chân Kiếm Tông vốn không mạnh. Bởi vì Sở Mộ, Chân Kiếm Tông dần dần trở nên cường thịnh, phát triển. Bởi vậy tự nhiên sẽ ảnh hưởng đến bốn phía xung quanh, kéo theo sự phát triển khác. Điều này là rất bình thường.
Không bao lâu, phi hạm sẽ đến bên ngoài sơn môn của Chân Kiếm Tông.
Đây là phi hạm xa lạ, vì để tránh gây cho phiền toái không cần thiết, Sở Mộ đáp phi hạm xuống. Bốn người từ bên trong phi hạm đi ra. Sau khi thu hồi phi hạm, bọn họ đi đến sơn môn Chân Kiếm Tông.
- Không tệ. Sơn môn này rất khí thế.
Sau khi Luyện Hồng Vân quan sát một lượt, vừa đi vừa nói chuyện.
Trấn thủ sơn môn là bốn gã đệ tử Niết Bàn Cảnh hạ giai.
Sử dụng đệ tử Niết Bàn Cảnh hạ giai trấn thủ sơn môn, thứ nhất là đại biểu ra sự uy hiếp. Thứ hai là nếu như có tình huống đột ngột phát sinh cũng có thể xử lý tốt hơn. Thứ ba, nếu như có người tấn công, Niết Bàn Cảnh tối thiểu có thể chống đỡ thêm một chút thời gian, tranh thủ thông báo với những sư huynh đệ khác và cao tầng trong tông môn.
Đương nhiên, nếu như sử dụng Thánh cấp tới trấn thủ sơn môn lại càng lý tưởng hơn. Nhưng không quan tâm là đối với tông môn thế lực mà nói, cường giả Thánh cấp đều rất quan trọng.
Sở Mộ rời khỏi Chân Kiếm Tông trước sau tính ra đã tới hai năm. Thời gian hai năm rất ngắn, nhưng đối với Chân Kiếm Tông đang trong thời kỳ phát triển mà nói, lại rất tốt để cho Chân Kiếm Tông tiến thêm một bước củng cố lại những phát triển trước đó.
Hai năm qua, cơ bản đều dùng để củng cố tông môn. Phát triển là cần thiết. Nhưng phát triển mù quáng lại là chuyện đáng kiêng kỵ. Đây cũng là sách lược Sở Mộ quyết định trước khi rời đi.
Cho nên hai năm qua, tông môn không có tuyển chọn đệ tử từ bên ngoài. Đương nhiên, cũng có một vài đệ tử mới, do hâm mộ tiếng tăm đến đây, thông qua các phương thức như xông qua ải gia nhập Chân Kiếm Tông.
Bốn đệ tử trấn thủ sơn môn này được tuyển chọn vào lúc sơn môn mở rộng hai năm trước. Bọn họ nhận ra được Sở Mộ. Khi bọn họ nhìn thấy Sở Mộ, bốn người đều ngẩn ra, bộ dạng có chút không dám tin tưởng.
Đợi cho đến lúc Sở Mộ tới gần, bốn người mới phản ứng được. Bọn họ vội vàng cung kính khom lưng cúi đầu làm kiếm lễ.
- Đệ tử... Bái kiến tông chủ.
Động tác của bốn người tương đối chỉnh tề nhất trí.
- Không tệ. Hai năm tu luyện, tu vi đều có nâng cao, không ngừng cố gắng.
Sở Mộ liếc mắt nhìn bốn người, khẽ gật đầu cười nói, dành cho bọn họ sự cổ vũ.
Bốn người này nhất thời kích động một hồi. Bọn họ vô cùng sùng bái Sở Mộ.
Hai năm trước, bọn họchính là hâm mộ tiếng tăm nên đến đây. Chỉ mới tu vi Niết Bàn Cảnh chém giết cường giả Thánh cấp. Trước đó chưa từng có người nào có thể hành động vĩ đại như vậy. Sở Mộ đã trực tiếp liền trở thành đối tượng sùng bái trong lòng bọn họ. Bọn họ đợi ở trong Chân Kiếm Tông tu luyện hai năm qua, tự mình tu luyện kiếm pháp do Sở Mộ sáng tạo ra. Sùng bái trong lòng bọn họ một đường nâng cao.
- Bảo vệ tốt sơn môn.
Sở Mộ còn nói thêm.
- Vâng.
Bốn người lập tức đứng thẳng người, phong quang xông thẳng tới chân trời. Bọn họ cùng kêu một tiếng đáp lại. Khí thế kia, khiến cho ba người Cổ Loạn Không cả kinh. Cả ba người bất chợt nở nụ cười, trong lòng lại vô cùng bội phục Sở Mộ. Thật không nghĩ tới hắn làm tông chủ, còn được kính yêu như vậy.
Sở Mộ dẫn theo ba người Cổ Loạn Không bước vào bên trong sơn môn. Bốn người giống như nhàn nhã đi dạo trong đình váng, nhưng tốc độ lại hoàn toàn không chậm. Khi những người khác còn chưa kịp có phản ứng, chỉ thấy lưu lại một bóng lưng.
- Người kia nhìn quen mắt?
- Bọn họ có bốn người. Ngươi nói ai?
- Người đi phía trước, toàn thân mặc trường bào ngôi sao kia.
Người này nhíu mày, bộ dạng đau khổ hồi tưởng. Bỗng nhiên, hai tay hắn vỗ mạnh, hai mắt mở to, sáng ngời. Trên mặt hắn nhất thời lộ ra vẻ vui mừng bất ngờ và thần sắc kích động, âm thanh trở nên lớn hơn:
- Ta nhớ ra rồi. Là tông chủ. Hắn là tông chủ. Tông chủ đã trở về.
Âm thanh truyền đi, lập tức khiến cho mọi người kinh động.
- Tông chủ đã trở về sao?
- Ở nơi nào?
Các đệ tử Chân Kiếm Tông, mỗi người đều nhìn xung quanh.
Một câu “Tông chủ đã trở về” gây ra phiền phức rất lớn.
Sở Mộ đã dẫn theo ba người Cổ Loạn Không, đi tới bên ngoài đại điện Tông Chủ Phong.
...
Sở Mộ thân là tông chủ của Chân Kiếm Tông, từ bên ngoài trở về. Chỉ cần là các vị trưởng lão đợi ở bên trong Chân Kiếm Tông đồng thời không bế quan, tất cả đều chạy tới bái kiến.
- Tông chủ, tu vi của ngài?
Đại trưởng lão vừa nhìn thấy Sở Mộ, lập tức phát hiện khí tức của Sở Mộ hoàn toàn không giống với trước đây. Tâm tư hắn thoáng động, kinh ngạc nói.