Người Hải tộc quay về Lam Hải. Người Thiên tộc cũng quay về nơi của người Thiên tộc. Cường giả các thế lực Nhân tộc cũng trở lại nơi ở của từng người.
Tốc độ của người Hải tộc rất nhanh. Thứ nhất là phải nhanh chóng chạy trở về chỉnh lý thu hoạch, thứ hai có chút lo lắng, sợ bị chặn giết.
Người Hải tộc thực sự rất bá đạo, thậm chí có thể nói là càn rỡ. Nhưng bọn họ hiểu rất rõ màng. Ở đây, lại là ở trên đất bằng, địa phương cách xa Lam Hải. Nếu như qua một khoảng thời gian nữa, sau khi thế cục ổn định lại, không chừng Nhân tộc sẽ liên hợp lại, chặn giết Hải tộc.
...
Thiên Lỗi vũ trang, Sở Mộ dẫn theo Ba người Cổ Loạn Không, đi tới Thiên Tài Thành.
Thực lực Thiên Lỗi cường đại. Đồng thời bọn họ có thể tạo thành Chân Bí Tứ Tượng Kiếm Trận bất cứ lúc nào, khiến cho bọn họ nắm giữ bản lĩnh chống lại Thánh cấp cửu tinh. Cường giả tuyệt thế không đi ra, ai dám cùng tranh phong.
Sở Mộ vốn dự định quay về tiểu thế giới Thiên Tài. Dù sao hắn là thiên tài cấp yêu nghiệt duy nhất của tiểu thế giới Thiên Tài. Hắn vẫn có quyền lợi nhất định. Hắn có thể dẫn theo ba người Cổ Loạn Không tùy ý tiến vào.
Nhưng Sở Mộ lại lo lắng một điểm. Đó là cao tầng của tiểu thế giới Thiên Tài có thể bởi vi bảo vật bọn họ nhận được chuyến này, sinh ra lòng tham hay không.
Trong Vạn Cổ Thánh Thành nhận được bảo vật, có vài thứ lại không thể coi thường được. Cho dù là hắn tiến vào động phủ mở ra tất cả phong cấm, có thể cắt đứt sự thăm hỏi của những người khác hay không, cũng không xác định được. Dù sao đây chính là tiểu thế giới Thiên Tài, chịu sự quản lý của các cao tầng tiểu thế giới Thiên Tài.
Bởi vậy suy nghĩ về điểm này, bốn người Sở Mộ ngược lại tìm một ngọn núi hoang tương đối hẻo lánh. Bọn họ ra tay mở ra một tòa động phủ bí ẩn tạm thời, đồng thời bố trí các loại phong cấm. Phía ngoài nhất, tất nhiên là phong cấm che giấu khí tức và ẩn nấp. Nếu không có cẩn thận kiểm tra, đồng thời có thành tựu nhất định ở trên đạo phong cấm, cơ bản sẽ không có cách nào phát giác ra.
- Nhanh lấy ra xem một chút đi.
Vẻ mặt Luyện Hồng Vân hưng phấn nói.
Mọi người muốn kiểm tra bảo vật. Chủ yếu là sau khi đến trung tâm của Vạn Cổ Thánh Thành, nhận được các loại bảo vật ở bên trong toà nhà hình tháp.
Về phần những thứ đồ khác, ngoại trừ thu hoạch con rối Địa Cung ra, đều là thứ Sở Mộ thu hoạch được trước khi gặp lại ba người, thuộc về thứ cá nhân đoạt được, không cần phải lấy ra phân phối.
Con rối thu hoạch ở Địa Cung đã sớm phân chia xong.
Cổ Loạn Không lấy ra một hạt châu, ước chừng có lớn bằng nắm tay, toàn thân màu đen, ánh sáng màu đen nội liễm. Bên trong đó tản ra lực lượng chấn động mãnh liệt. Khí tức hắc ám vô cùng tinh thuần, khiến người ta chấn động kinh sợ.
Không ngờ đây là một bộ găng tay. Găng tay kim loại màu đen, tản ra một loại khuynh hướng cảm xúc rất đặc biệt, dường như tràn ngập lực lượng. Luyện Hồng Vân vừa lấy găng tay này ra, ánh mắt Dương Chiến Thiên liền tập trung ở phía trên. Hắn đã bị hấp dẫn.
Con mồi của Dương Chiến Thiên bị người ta đoạt mất. Bởi vậy, hắn không có bảo vật gì tốt.
Sở Mộ bắt đầu lấy bảo vật ra.
Nửa đoạn mặt nạ màu vàng đen. Mảnh giáp che tay, bên trong màu đen hình như có ánh sáng màu vàng lóe lên. Đây là bảo vật nhận được từ bên trong tòa nhà hình tháp cao năm mươi thước.
Ngay sau đó, Sở Mộ lại lấy ra hai cái nhẫn không gian. Đó là do bọn họ chém giết một cường giả Thánh cấp nhất inh và một cường giả Thánh cấp bát tinh lấy được.
Mở cái nhẫn không gian của cường giả Thánh cấp thất tinh kia ra, đưa mắt nhìn qua những vật bên trong, không có gì đặc biệt nổi bật. Đám người Sở Mộ cũng không quá quan tâm. Hắn lấy ra bảo vật duy nhất ở bên trong chiếc nhẫn không gian này. Đó chính là bảo vật nhận được từ chính toà nhà hình tháp ở trung tâm Vạn Cổ Thánh Thành.
Món bảo vật này là một vòng tay. Một vòng tay màu đỏ, giống như tinh thạch màu đỏ hoàn mỹ, tản ra khí tức chấn động kinh người. Khí tức chấn động kia giống như sát khí, lại khác hẳn sát khí thuần túy.
Thời điểm Luyện Hồng Vân nhìn thấy vòng tay màu đỏ này, hai mắt nhất thời sáng ngời.
Cuối cùng, lại là chiếc nhẫn không gian của cường giả Thánh cấp bát tinh kia. Thứ đồ thu thập ở bên trong chiếc nhẫn không gian của hắn còn nhiều hơn cả cường giả Thánh cấp thất tinh. Chỉ có điều đám người Sở Mộ cũng không quá quan tâm tới điều này. Điều khiến cho bọn họ chú ý chính là bốn món bảo vật.
- Gia hỏa này thu hoạch rất lớn.
Sở Mộ không khỏi cười nói.
Chỉ có điều suy nghĩ một chút cũng đúng. Gia hỏa kia lại là cường giả Thánh cấp bát tinh cao giai, thực lực cường đại. Trừ bảo vật bản thân hắn nhận được ra, ba món bảo vật khác, sợ là đều cướp đoạt được.
- Thu hoạch lớn mới tốt. Cuối cùng đều thuộc về chúng ta.
Luyện Hồng Vân thiếu chút nữa chảy nước miếng, nói.
Tuy rằng vẫn không biết rõ ràng những thứ này rốt cuộc là loại bảo vật thế nào, nhưng trong lòng bọn họ lại hết sức chờ mong. Bởi vì đây chính là bảo vật nhận được từ bên trong tòa nhà hình tháp của trung tâm Vạn Cổ Thánh Thành. Chắc hẳn là sẽ không khiến cho người ta cảm thấy thất vọng.
Bốn món bảo vật cuối cùng, theo thứ tự là một thanh kiếm, một thanh kiếm sáng ngời ánh sáng màu bạc, tản ra phong quang cùng khí tức chấn động linh hoạt huyền ảo, mang theo linh tính. Hiển nhiên, là một tahnh linh kiếm. Tuy rằng còn không có cẩn thận kiểm tra, nhưng có thể suy đoán, đây là một thanh linh kiếm có lực không gian.
Hai tròng mắt Cổ Loạn Không nhất thời bắn ra tinh quang, tập trung thanh linh kiếm này, luyến tiếc lấy ra.
Hiện tại thanh kiếm hắn sử dụng, vẫn là Thông Thiên Thánh Kiếm. Linh kiếm khó cầu. Bản thân muốn bồi dưỡng, cần không ít thời gian và tinh lực.
Còn nữa, hắn vừa nhìn, cũng cảm giác được thanh linh kiếm trước mắt này có lực lượng không gian, vô cùng phù hợp với hắn. Đây là một loại cảm giác.
Ba loại bảo vật còn lại:
Đôi chiến ngoa màu nâu thẫm cho người ta cảm giác tràn ngập lực lượng, dường như đi nó vào, dùng sức đạp một cái, là có thể giẫm vỡ mặt đất, nát núi cao vậy.
Một trường bào, trường bào màu đỏ, mang theo từng tia sát khí chấn động. Hình như có một tầng ánh sáng lưu chuyển ở trên trường bào.
Một bảo vật cuối cùng. Đó là một chiếc nhẫn, một chiếc nhẫn màu bạc.
Bảo vật, tổng cộng có chín cái, xếp thành một hàng ở trước mặt bốn người Sở Mộ. Hai tròng mắt của bốn người Sở Mộ đều bắn ra ánh sáng nóng bỏng. Tiếp theo chính là thời điểm phải phân phối bảo vật.