Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 2489: Truyền thừa của thượng cổ Khôi lỗi tông (Thượng)



Sở Mộ nhanh chóng di chuyển, ba người Cổ Loạn Không cũng nhanh chóng tới gần Sở Mộ. Lần nữa tạo thành Tứ tượng kiếm trận.

Thanh Long và tam tượng còn lại nhanh chóng ngưng tụ trên đỉnh đầu bốn người Sở Mộ. Thanh Long nhìn qua dường như có chút uể oải.

Khôi lỗi không có cách nào tạo thành khôi lỗi trận, ba bộ khôi lỗi Thánh cấp lục tinh đối với đám người Sở Mộ mà nói không có bao nhiêu uy hiếp. Mà một cỗ trong đó còn bị suy yếu ba thành thực lực.

Bất quá Sở Mộ bị thương rất nặng, cần một ít thời gian khôi phục. Lợi dụng Tứ tượng kiếm trận quần nhanh với ba bộ khỗi lỗi Thánh cấp lục tinh.

Sau một lát, thương thế của Sở Mộ khôi phục không sai biệt lắm, bắt đầu phản kích.

Một kiếm đâm ra, đâm trúng hạch tâm của một cỗ khôi lỗi. Lực lượng rót vào, chặt đứt dòng lực lượng truyền vào, lúc này, Sở Mộ chỉ cảm thấy kiếm trong tay run lên, từ đó vỡ vụn.

Hóa ra Thiên Trảm kiếm lúc trước bị một kiếm của khôi lỗi kia đánh trúng, đã bị hao tổn. Hiện tại không chịu nổi lực lượng của Sở Mộ mà vỡ vụn.

Trong nháy mắt khi Thiên Trảm kiếm vỡ vụn, Sở Mộ nhanh chóng kịp phản ứng. Vĩnh Hằng linh kiếm trong tay, đâm về phía cỗ khôi lỗi thứ hai.

Cũng may trước đó không phải hắn dùng Vĩnh Hằng linh kiếm cứng đối cứng, nếu không rất có khả năng Vĩnh Hằng linh kiếm sẽ bị hao tổn. Dù sao thực lực hơn kém quá lớn như vậy.

Không bao lâu sau ba cỗ khôi lỗi đều bị Sở Mộ chặt đứt lực lượng truyền vào.

Chiến đấu chấm dứt, Tứ tượng kiếm trận giải tán. Bốn người thở dài một hơi, thở hổn hển.

Một trận chiến này quá khẩn trương, hoàn toàn xuất ra toàn bộ thực lực. Một thân thực lực còn thừa không có mấy.

- Cuối cùng cũng vượt qua.

Luyện Hồng Vân ngồi dưới đất, hoàn toàn không có hình tượng của một cường giả Thánh cấp.

- Nếu không có Sở Mộ, ngay cả tòa địa cung thứ nhất chúng ta cũng khó có thể thông qua được.

Dương Chiến Thiên thở một hơi, nói.

- Đây cũng không phải là công lao của một mình ta.

Sở Mộ nói, đây là lời nói thật.

Không có ba người bọn họ tạo thành Tứ tượng kiếm trận, những địa cung sau đó căn bản không có cách nào xông qua được.

Thiên Trảm kiếm vỡ vụn khiến cho Sở Mộ vô cùng tiếc hận. Dù sao nó đã theo hắn lâu như vậy. Chỉ là vỡ vụn thì vỡ vụn, đây cũng là chuyện không thể nào thay đổi được. Sở Mộ vung tay lên, thu Thiên Trảm kiếm vỡ vụn lại. Hắn làm như vậy là lưu lại chút ký ức, tình cảm mà thôi.

Nghỉ ngơi một lát, lực lượng khôi phục lại không ít.

- Đi thôi, đây là lúc nên thu hoạch.

Sở Mộ nói xong bước ra một bước.

Tuy rằng không biết sẽ có thu hoạch như thế nào. Nhưng mà vượt qua sáu tòa địa cung, không có khả năng trừ những khôi lỗi kia ra sẽ không đạt được thứ gì.

Chỉ là bốn người Sở Mộ tìm kiếm một phen trong tòa địa cung thứ sáu, cũng không có thu hoạch được gì.

Bốn người không khỏi nhìn nhau một phen.

- Chẳng lẽ thu hoạch trong địa cung là những khôi lỗi kia?

Luyện Hồng Vân không cam lòng nói.

Nói tới những khôi lỗi kia, quả thực cũng rất không tồi. Vấn đề là không có cách nào khống chế chúng a.

Trong lúc bốn người đang thất vọng thì một hồi chấn động xuất hiện. Vách tường tòa địa cung thứ sáu rạn nứt, xuất hiện một cái cửa mới.

- Còn nữa sao?

Cổ Loạn Không khẽ giật mình, lúc này mọi người cùng nhau đi vào trong cánh cửa kia.

Trên Phá lỗi thư không có nói tới chuyện này cho nên mọi người đề cao cảnh giác.

Đây là một tòa địa cung khác. Cũng có thể nói là tòa địa cung thứ bảy. Trong địa cung tổng cộng có bảy cỗ khôi lỗi.

Bảy cỗ khôi lỗi này, ngoại hình và màu sắc đều có chỗ khác biệt, mỗi một cỗ khôi lỗi ít nhất cao hai trượng.

Trong đó có hai cỗ khôi lỗi ngoại hình tương đối nhỏ, kiếm cầm trên tay cũng mỏng, bất quá một cỗ màu đen, u ám mà thâm thúy, phảng phất như được thai nghén từ trong bóng tối ra. Một cỗ thì trắng nõn, ưu nhã mà thánh khiết. Một cỗ thân thể cao lớn cường tráng, cầm thanh kiếm lớn, màu nâu đậm. So với những cỗ khôi lỗi ở ba tòa địa cung đầu tiên cũng cường đại hơn.

Có hai cỗ khôi lỗi ngoại hình rất tầm thường, tỉ lệ bình thường, tay cầm trường kiếm. Một cỗ là màu đỏ, một cỗ màu bạc. Có một cỗ khôi lỗi rất nhỏ, cầm nhuyễn kiếm, toàn thân màu xanh.

Một cỗ khôi lỗi cuối cùng ở giữa, tỉ lệ bình thường. Vừa tráng kiện vừa cường tráng, sau lưng có hai thanh kiếm, toàn thân màu trắng bạc, ở mép có màu vàng.

- Chẳng lẽ là khôi lỗi trận thất cấp?

Sắc mặt mọi người lập tức biến đổi.

Khôi lỗi trận lục cấp đã khiến cho bọn hắn thiếu chút nữa không qua được. Nếu như lại có một khôi lỗi trận thất cấp. Không cần phải nói, tuyệt đối không qua nổi. Trừ phi tu vi bọn hắn đều đột phá một cấp độ lớn. Toàn bộ đều đạt tới Thánh cấp nhị tinh, mới có thể hơi chút đối kháng. Nếu muốn chắc chắn hơn thì tối thiểu tu vi mỗi một người phải đạt tới cấp độ Thánh cấp tam tinh.

Hơn nữa bảy cỗ khôi lỗi này bất đồng, mặc dù không có tản mát ra khí tức cường đại, nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác hoàn toàn bất đồng.

Sở Mộ phóng ra lực lượng thần hồn tiếp cận, bao trùm lên bảy cỗ khôi lỗi, vẻ mặt kinh ngạc không thôi.

Bởi vì hắn phát hiện ra bảy cỗ khôi lỗi này hắn không có cách nào nhìn thấu hư thực. Phảng phất như trên thân khôi lỗi bao phủ một tầng lực lượng thần bí, ngăn cách lực lượng thần hồn của hắn vậy.

Không hiểu, hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra.

Ngay sau đó một hồi chấn động xuất hiện, khiến cho bốn người Sở Mộ cả kinh. Lực lượng toàn thân nhanh chóng chuyển động, bước chân di chuyển. Tứ tượng kiếm trận được bố trí. Thanh Long, Chu Tước, Bạch Hổ, Huyền Vũ thành hình.

- Các vị, không cần khẩn trương, ta không có ác ý.

Theo một hồi chấn động kia là một đạo hư ảnh xuất hiện. Hư ảnh kia là một trung niên mặc trường bào màu xám, vẻ mặt tràn ngập tang thương.

- Các hạ là người phương nào?

Sở Mộ hỏi.

- Ta sao?

Hư ảnh trung niên tang thương đang nói đột nhiên dừng lại một lát.

- Ta là truyền nhân cuối cùng của Khôi lỗi tông. Bất quá hiện tại chỉ còn lại một chút nguyên thần mà thôi. Lưu lại là bởi vì muốn truyền thừa Khôi lỗi tông cho người có duyên.

Đám người Sở Mộ không nói gì, chỉ bình tĩnh nhìn hư ảnh trung niên kia. Thế nhưng trong lòng lại vô cùng khiếp sợ.

Vạn Cổ thánh thành này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm. Người này vẫn có thể lưu lại nguyên thần tới lúc này, đủ để thấy thủ đoạn của hắn không tầm thường.

Phải biết rằng nguyên thần được xưng là có thể tồn tại muôn đời, bất diệt. Nhưng mà một khi chỉ còn lại một điểm nguyên thần thì đồng nghĩa với việc nguyên thần đã tán loạn. Chỉ còn lại có một chút khí tức mà thôi. Dùng thủ pháp đặc thù lưu lại hình ảnh, rất khó có thể tồn tại trong thời gian quá dài.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv