Suy nghĩ này hiện lên trong đầu, nhưng mà chỉ là suy đoán của Sở Mộ. Có phải thật hay không chỉ có ngày sau tận mắt nhìn thấy mới biết được. Giả dụ như tất cả đều thực sự trở thành thiên tài cấp yêu nghiệt. Như vậy tiềm lực của Nhân tộc Cổ Thần giới sẽ tăng thêm một bước.
Nghĩ tới đây Sở Mộ không khỏi nghĩ tới Thâm Lam thế giới, đây tuyệt đối là một thế giới rất là thần bí, vậy mà lại có thể khiến cho thiên phú của người ta tăng lên.
Thực lực của Thánh cấp nhất tinh sơ giai như Cổ Loạn Không bày ra đủ để đối kháng với Thánh cấp tam tinh trung giai tầm thường. Mà thực lực mà hai người Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân bày ra cũng đủ để đối kháng với Thánh cấp tam tinh sơ giai tầm thường. Ba người liên thủ, phối hợp ăn ý, chiến lực bạo tăng thêm một bước, đủ để quần nhau với cường giả Thánh cấp tam tinh đỉnh phong tầm thường.
Nhưng mà đối thủ của bọn hắn cũng không phải là Thánh cấp tam tinh tầm thường, mà là cường giả Thánh cấp tứ tinh của Chương Vương tộc. Cho dù chỉ là Thánh cấp tứ tinh sơ giai cũng vẫn có thực lực đuổi giết cường giả Thánh cấp tam tinh đỉnh phong tầm thường.
Sở dĩ thoáng cái khí thế rơi xuống hạ phong là bởi vì hắn hoàn toàn không ngờ thực lực sau khi ba người Cổ Loạn Không liên thủ bộc phát lại mạnh như vậy. Sau khi điều chỉnh, hắn lập tức dùng thực lực mạnh mẽ, mạnh mẽ quấy rầy tiết tấu liên thủ, phối hợp của ba người Cổ Loạn Không.
Xúc tu vung lên, lực lượng mạnh mẽ phát ra tiếng rít vô cùng sắc bén, khiến cho da đầu ba người run elen.
Dưới lực lượng tuyệt đối, tất cả kỹ xảo đều không có ý nghĩa.
Dương Chiến Thiên trực tiếp bị một cái xúc tu đánh trúng, toàn thân điên cuồng run động, giống như viên đạn bắn ngược ra. Máu tươi từ trong miệng liên tục phụt ra. Oanh một tiếng, thân thể cường tráng của Dương Chiến Thiên đập vào một vách tường cách đó mấy trăm trượng, đụng nát bức tường. Thân thể té xuống mặt đất, thoáng cái không dậy nổi.
Luyện Hồng Vân cũng không khá hơn chút nào, trực tiếp bị oanh kích, cả người bay lên trên không trung, toàn thân cuộn lại, hai mắt nhô ra, máu tươi tràn ra không ngừng, nhìn qua cũng đã thấy bị thương nặng.
Xúc tu cực lớn đánh xuống, từng Cổ Loạn Không bị đánh nát, mãi tới chân thân, một đạo thân ảnh phiêu hốt, lập lòe, nguy hiểm tránh đi. Oanh một tiếng, mặt đất nghiền nát, một vết rạn nứt nhanh chóng kéo dài ra trên mặt đất.
Cưỡng ép né tránh khiến cho lực lượng của Cổ Loạn Không tiêu hao rất nhiều, sắc mặt trắng bệch.
Mặc dù ba người đều là yêu nghiệt, mặc dù ba người liên thủ đủ sức để đánh với cường giả Thánh cấp tam tinh đỉnh phong tầm thường. Nhưng mà đối mặt với Thánh cấp tứ tinh vẫn còn quá miễn cưỡng.
Một lần công kích, Dương Chiến Thiên và Luyện Hồng Vân bị trọng thương, mất đi lực chiến đấu. Mà hắn tuy rằng còn có thể tiếp tục chiến đấu, nhưng hoàn toàn không phải là đối thủ của đối phương.
Mặc dù như vậy, nhưng Cổ Loạn Không không muốn buông tay, cho dù chết hắn cũng muốn chết trận.
Dương Chiến Thiên cắn chặt răng, vẻ mặt dữ tợn, không ngừng tụ lực, phát lực, gian nan từ trên mặt đất đứng lên. Toàn thân không ngừng run rẩy, vẫn nắm chặt kiếm trong tay. Hai mắt nhìn hằm hằm vào cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc.
Luyện Hồng Vân nặng nề rơi xuống đất, nện vào mặt đất. Phanh một tiếng, cả người cơ hồ khảm vào mặt đất, cơ bắp toàn thân run rẩy, máu tươi như suối phun ra. Thương thế của hắn so với Dương Chiến Thiên còn nghiêm trọng hơn. Dù sao Dương Chiến Thiên cũng có luyện thể, Thánh thể còn mạnh hơn Luyện Hồng Vân một chút.
- Vận khí của ta thực sự quá tốt, không ngờ lại là ba yêu nghiệt Nhân tộc.
Cường giả Thánh cấp tứ tinh của Chương Vương tộc cười quái dị, nói.
- Hành hạ yêu nghiệt tới chết, cảm giác thực sự quá thành tựu nha.
Nói xong, tám xúc tu khôi phục nguyên trạng, liên tục đâm ra, trong không khí truyền ra tiếng vang sắc bén.
Chỉ còn lại có một mình Cổ Loạn Không, hơn nữa nhìn sắc mặt tái nhợt của hắn đã biết thực lực hắn giảm sút không ít. Cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc không có lập tức giết chết hắn, mà định chơi đùa một chút. Một yêu nghiệt nhân tộc nha, mặc dù nói trên phương diện tiên thiên Nhân tộc không bằng hải tộc, nhưng mà yêu nghiệt thực sự không tầm thường.
Hành hạ tới chết một yêu nghiệt, trong lòng cảm giác thỏa mãn, không có cách nào hình dung được thành lời.
Nếu như không phải tình huống không cho phép, hắn còn định bắt ba yêu nghiệt nhân tộc này về, chậm rãi bào chế.
Không có cách nào mang về, như vậy đành phải giết chết mà thôi. Nhưng mà nếu như giết chết quá nhanh, không đủ thoải mái.
Thân là một Thánh cấp Chương Vương tộc tầm thường, hắn biết rõ chênh lệch giữa Thánh cấp tầm thường và Thánh cấp yêu nghiệt. Không thể vượt qua được cái hào rộng, trong lòng hắn khó tránh khỏ có chút suy nghĩ cực đoan.
Cổ Loạn Không sẽ không bó tay chịu trói, đối mặt với công kích của tám cái xúc tu, hắn vung kiếm né tránh, phản kích. Nhưng vẫn bị đánh trúng, người không ngừng liên tiếp lùi về phía sau.
- Yêu nghiệt nhân tộc chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao? Thực sự khiến cho ta cảm thấy quá thất vọng.
- Chủng tộc nhỏ yếu là chủng tộc nhỏ yếu, coi như là yêu nghiệt cũng chỉ có vậy mà thôi.
Cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc một mặt công kích, một mặt cười nhạo Cổ Loạn Không.
Sắc mặt Cổ Loạn Không tái nhợt, hai mắt tràn ngập sát cơ, nhìn chằm chằm vào Chương Vương tộc này. Sát cơ đậm đặc kia khiến cho cường giả Chương Vương tộc này cảm thấy trái tim lạnh lẽo.
- Ánh mắt thực sự là chán ghét, ngươi chết đi thôi.
Cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc dường như nhới tới cái gì đó, thẹn quá hóa giận. Một đầu xúc tu như lợi kiếm đâm về phía cổ Cổ Loạn Không, Cổ Loạn Không căn bản khó có thể né tránh, chỉ có thể nhìn xúc tu kia đâm tới, sau đó xuyên thủng đầu của hắn.
- Tránh mau.
Dương Chiến Thiên đứng vững, bộc phát ra lực lượng cuối cùng, một mặt kêu to, một mặt bổ ra một kiếm. Kiếm quang phá không chém tới.
Nhưng đã không kịp.
Trên khuôn mặt tràn ngập máu tươi của Luyện Hồng Vân hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Ngay trong nháy mắt này, trong nháy mắt sinh tử này có một đạo kiếm quang giống như từ trong hư vô xuất hiện, giống như là lưỡi liềm, phóng thẳng về phía cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc, sắc mặt dị tộc này đại biến. Đạo kiếm quang kia không ngờ lại khiến cho hắn cảm giác được nguy hiểm.
Xúc tu đang đâm tới Cổ Loạn Không lập tức thu hồi. Cường giả Thánh cấp tứ tinh Chương Vương tộc này vội vàng lùi về phía sau, thi triển hải thuật tạo thành một màn nước, ngăn cản đạo kiếm quang này.