Bàn tay bằng băng này là một trong những tuyệt học của Lam Vũ, là thuật pháp Băng hệ cận thân. Uy lực cường đại, làm cho máu tươi trong người đối thủ cứng lại, toàn thân đóng băng, chia năm xẻ bảy, ngay cả nguyên thần cũng bị ảnh hưởng.
Băng Lam chưởng này có phạm vi công kích rất rộng, Xuyên vân kiếm thức thì trái lại, nó tập trung vào một điểm, đem tất cả lực lượng ngưng tụ tại một điểm, xuyên qua.
Hai loại công kích, mỗi người một vẻ.
Bàn tay bằng băng màu xanh cực lớn dưới Xuyên Vân kiếm thức bị xuyên thủng. Kiếm quang kia vẫn đâm về phía Lam Vũ, mà bàn tay bằng băng kia cũng không có tán loạn mà vẫn bắn về phía Sở Mộ.
Lực lượng băng hàn lan tràn tới, Sở Mộ cũng không muốn bị đánh trúng như vậy. Xuyên Vân kiếm thức kết thúc, Thiên Trảm kiếm nhanh chóng giơ lên rồi chém xuống.
Trảm Cực kiếm thức.
Một kiếm chém xuống, kiếm quang sắc bén vô cùng, phá nát tất cả mọi thứ cứng rắn, cho dù là băng cứng cũng không nói chơi. Băng lam chưởng bị một kiếm của Sở Mộ chém làm đôi. Rơi xuống hai bên rồi nổ tung. Mặt đất hai bên lập tức bị đóng băng, sau đó còn nhanh chóng lan tràn ra chung quanh.
- Đây là kiếm pháp gì?
Nghi hoặc hiện lên trong lòng Lam Vũ, nhưng rất nhanh lại bị sát ý bao phủ.
Thực lực Lam Vũ rất mạnh, tu vi so với Sở Mộ hơn kém quá lớn.
Trảm Không kiếm thức.
Toái Tinh kiếm thức.
Thiên Trảm kiếm trong tay Sở Mộ, thi triển ra từng chiêu kiếm thức uy lực mạnh mẽ.
Vượt qua Vạn Cổ kiếp, sau khi trở thành cường giả Thánh cấp Vạn Cổ cảnh, uy lực kiếm thức tăng lên trên phạm vi lớn, càng thêm mạnh mẽ.
Sở Mộ cũng mới phát hiện ra, kiếm pháp trên Vạn Kiếm bi lâm trong cấm địa của Chân Thần kiếm tông, nhất là kiếm thức cao cấp, uy lực của nó cũng chỉ có dùng lực lượng Thánh cấp mới có thể thông động ra uy lực mạnh nhất.
Thế nào là lực lượng Thánh cấp?
Kếm hồn Thánh cấp, Kiếm ý Thánh cấp, Kiếm nguyên Thánh cấp...
Có đủ những lực lượng thánh cấp này lại dùng để thôi động kiếm thức, uy lực của nó chỉ có thể dùng hai chữ kinh người để hình dung.
- Hàn Băng chỉ.
Hai tay Lam Vũ liên tục bắn ra từng đạo chỉ mang màu trắng, mang theo hàn ý kinh người bắn về phía Sở Mộ.
Thân ảnh Sở Mộ nhanh chóng di chuyển, tàn ảnh liên tục xuất hiện, tránh đi tưng đạo chỉ mang lạnh lẽo.
Hắn cũng không có thi triển thân pháp Kiếm Khí lưu ảnh.
Thân pháp Kiếm Khí lưu ảnh là một kỹ năng tập hợp giữa thân pháp và bộ pháp do hắn tự sáng tạo ra, rất là cao siêu. Đặc biệt là tu vi đột phá tới Vạn Cổ cảnh, Kiếm Khí lưu ảnh cũng hoàn thiện theo, càng thêm huyền diệu.
Chỉ mang lạnh lẽo như mưa rơi xuống, nhưng không có cách nào làm gì được Sở Mộ.
Càng không có cách nào đánh trúng, Lam Vũ lại càng không cam lòng. Hai mắt hắn đỏ tươi, cả người không ngờ lại mất đi lý trí, chỉ có một suy nghĩ trong đầu đó là giết chết Sở Mộ.
Không ngừng búng ra, từng đạo chỉ mang màu trắng phá không, rậm rạp chằng chịt bắn về bốn phía, lưu lại vô số dấu vết ở trên mặt đất đất đá phía xa. Đóng băng mặt đất, hàn khí lạnh thấu xương.
Trảm Thần kiếm thức.
Lam Vũ chỉ cảm thấy tinh thần mình bị trùng kích, ra tay hơi chút trì trệ. Một đạo kiếm quang kinh người chém giết tới, dọa cho hắn đổ mồ hôi lạnh. Thiếu chút nữa cũng bị chém trúng.
Lam Vũ vừa sợ vừa giận.
Nhưng lúc này Sở Mộ lại thầm nghĩ.
- Quả nhiên sau khi trở thành Kiếm Thánh, Thông Thiên thánh kiếm đã có chút không theo kịp.
Tin rằng mỗi một Kiếm Thánh đều có cảm giác như vậy.
Có lẽ chất liệu của Thông Thiên thánh kiếm rất tốt, có thể chống lại lực lượng của cường giả Thánh cấp rót vào mà không có bị tổn hại. Nhưng mà đối với Kiếm Thánh mà nói, đã rất khó có thể mang tới tăng phúc lực lượng đối với bọn họ. Nếu Kiếm Thánh không có kiếm trong tay không có cách nào phát huy ra toàn bộ thực lực. Nhưng mà có kiếm, nhưng mà không phát huy ra toàn bộ thực lực cũng không khác không có kiếm là bao.
Nhưng mà cũng không phải mỗi một Kiếm Thánh đều có thể có được linh kiếm.
Linh kiếm rất là trân quý.
Trước đó hắn luôn ở trong Huyền Dương giới, chưa từng ra tay chiến đấu, cho nên cũng không rõ ràng lắm sự khác biệt trong đó. Hiện tại gặp cường địch, dưới kịch chiến, Sở Mộ mới phát hiện ra Thiên Trảm kiếm chưa đủ.
Nhất là lực lượng càng cường đại, chỗ chưa đủ của Thông Thiên thánh kiếm càng thêm rõ ràng.
Đã như vậy thì dùng Linh kiếm vậy.
Ý niệm khẽ động, năm ngón tay mở ra, nắm chặt một cái trong hư không. Một thanh kiếm xuất hiện trong tay trái Sở Mộ.
Vĩnh Hằng linh kiếm ở trong tay.
Tuy rằng Thiên Trảm kiếm không có thuận tay giống như trước, nhưng mà Sở Mộ cũng không có thanh linh kiếm thứ hai, cho nên tạm thời cũng chỉ có thể như vậy mà thôi.
Song kiếm thuật triển khai, lực công kích tăng vọt lên. Một kiếm ngăn cản, đón đỡ, một kiếm công kích. Lam Vũ né tránh không ngừng, kiếm cương hộ thể bị cắt, trường bào trên người cũng bị xé nát, thiếu chút nữa đã bị một kiếm đánh trúng.
Lam Vũ vừa sợ vừa giận, vẻ đỏ tươi trong hai mắt rút lui vài phần, khôi phục một chút lý trí.
Liếc mắt nhìn Sở Mộ hai tay đang cầm kiếm, hắn quyết định nhanh chóng, nhanh chóng kéo giãn khoảng cách với đối phương.
Cơ hồ mỗi một Kiếm Thánh đều là cường giả cận chiến, tuy rằng hắn cũng sử dụng kiếm, cũng luyện kiếm pháp. Nhưng mà hắn không phải là Kiếm Thánh, mà là đồng tu kiếm pháp và thuật pháp. Dùng thuật pháp làm chủ, một thân thực lực chủ yếu ở trên thuật pháp, kiếm pháp chỉ là phụ trợ.
Tuy rằng cũng nắm giữ một ít thuận pháp cận thân, nhưng mà cuối cùng hắn vẫn am hiểu thuật pháp từ xa hơn.
Ưu thế của thuật tu là ở khoảng cách xa.
Tại thuật giới có lưu truyền một câu nói, nắm giữ tốt khoảng cách, không ai có thể địch nổi.
Loại cách nói này tương đối khoa trương, nhưng mà cũng có vài phần sự thực bên trong, nói rõ tầm quan trọng của việc nắm giữ cự ly khoảng cách đối với thuật tu.
Một đạo kiếm quang lạnh lẽo đánh qua, chém thân ảnh Lam Vũ, khiến cho thân ảnh hắn nghiền nát, vô số vụn băng bắn tứ tung. Nhưng hóa ra thứ Sở Mộ chém trúng chỉ là một đạo thân ảnh giả của Lam Vũ.
Vô số vụn băng ẩn chứa uy năng đáng sợ vô cùng, có mục đích bắn về phía Sở Mộ. Mà chân thân của Lam Vũ giống như kim thiền thaost xác, nhanh chóng lùi về phía sau, kiếm thu lại, hai tay kết ấn, hai cái thương bằng băng được ngưng tụ. Trong lúc xoay tròn có uy năng đáng sợ bắn về phía Sở Mộ.
Kiếm quang xẹt qua, tạo thành hình tròn, ngăn cách tất cả vụn băng ở bên ngoài. Một kiếm khác lập tức điểm ra, hai kiếm trải phải điểm trúng phong mang của thương băng, đánh hai hai chiếc thương bằng băng.