Cảm giác cho Sở Mộ biết rõ muốn leo lên vô cùng khó khăn.
Sau khi trèo lên đỉnh Thiên Đạo kiếm phong, mặc dù chỉ trong tích tắc nhưng Sở Mộ thực sự cảm giác được uy năng của Thiên Kiếm.
Chỉ cảm ứng được uy năng của Thiên Kiếm trong tích tắc cũng có trợ giúp lớn với Sở Mộ.
Ngồi trước Thiên Kiếm đứt rời, Sở Mộ vẫn tìm hiểu nó, thiên uy vô cùng kinh người bộc phát, uy nghiêm mênh mông như biển, kiếm nộ là thiên nộ, thiên nộ là Thiên Đạo nộ, Thiên Đạo nộ, kiếm nộ, có thể tan nát đại địa, không gì không thể giết.
Sau khi dần dần tìm hiểu sâu hơn, tư duy của hắn tràn ngập bóng kiếm, tiếng kiếm minh vang lên từng hồi giống như nhúc nhạc đạo của Thiên Đạo.
Đủ loại ảo diệu của Thiên Đạo chi kiếm bắt đầu tiến vào trong đầu Sở Mộ, dần dần trong đầu Sở Mộ xuất hiện bóng kiếm hoàn toàn mới.
Bỗng nhiên kiếm đứt gãy, một tia hào quang mang theo lực lượng quái dị xuất hiện, nó nhiễu loạn bốn phía, làm cho Thiên Kiếm chấn động, Sở Mộ bị lực lượng đáng sợ áp bách nên bừng tỉnh.
Thiên Kiếm hư giới, Thiên Kiếm sơn.
- Lực lượng bộc phát lúc cuối cùng là lực lượng gì?
Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên đỉnh núi, nhìn sang Thiên Kiếm đứt gãy kia một lúc.
Hắn tìm hiểu lực lượng đột nhiên cắt đứt Thiên Kiếm, hư ảnh Thiên Đạo chi kiếm trong đầu thập phần mơ hồ, dường như gió thổi qua sẽ tán loạn, hoàn toàn kém những bóng kiếm kia.
Nếu không phải bị cắt đứt, bóng kiếm Thiên Đạo chi kiếm đã ngưng tụ thành công.
Cảm nhận lực lượng cắt đứt Thiên Kiếm trên đỉnh Thiên Kiếm Sơn mang theo uy lực không thể ngăn cản nổi, lực lượng của Thiên Kiếm mang theo thiên uy đáng sợ, lực lượng khác mang theo ý cảnh thần thánh, có cảm giác cao cao tại thượng quan sát chúng sinh, dường như tất cả chỉ là con sâu cái kiến.
Loại lực lượng này thập phần lạ lẫm, lại thập phần đáng sợ, có vài phần hàm xúc quang minh thần thánh, lại không giống với quang minh thần ý.
- Lại xuất hiện...
Hắn thì thào, Sở Mộ nhìn sang, không biết Thiên Kiếm Thánh Tôn xuất hiện bên cạnh lúc nào, hắn vô cùng nghiêm túc nhìn sang đỉnh núi.
- Tiền bối, đó là lực lượng gì?
Sở Mộ hỏi.
- Ta cũng không biết đó là lực lượng gì, chỉ có thể nói Thiên Kiếm đã bị lực lượng này cắt đứt, lực lượng này vẫn còn sót lại trong đó và bị Thiên Kiếm chi lực trấn áp.
Thiên Kiếm Thánh Tôn nói ra:
- Có lẽ lúc thượng cổ xảy ra đại sự gì đó, hiện tại không thể truy tra rõ được.
Hắn lên tiếng.
- Vốn muốn tiểu hữu tìm hiểu Thiên Kiếm, không ngờ lại xuất hiện biến cố này.
Thiên Kiếm Thánh Tôn thở dài, hắn tiếc hận, hắn rất chờ mong thiên phú kiếm đạo của Sở Mộ tìm hiểu Thiên Kiếm sẽ có thu hoạch không nhỏ.
Người tìm hiểu Thiên Kiếm khác nhau, cuối cùng sẽ có thu hoạch khác nhau, có thể ấn chứng và hoàn thêện lẫn nhau.
Sở Mộ cũng không tìm hiểu xong, tính toán chỉ tìm hiểu một nửa mà thôi, thu hoạch không lớn nên không nói gì nữa.
- Hiện tượng này vừa xuất hiện thường thường sẽ kéo dài trong vài tháng, có khả năng kéo dài trong nhiều năm.
Thiên Kiếm Thánh Tôn nói ra:
- Tạm thời không thể tìm hiểu.
Đã không thể tìm hiểu thì không cần phải lưu lại nơi này.
Sở Mộ và Thiên Kiếm Thánh Tôn rời khỏi Thiên Kiếm hư giới.
- Sở Mộ huynh đệ, ngươi leo lên Thiên Kiếm Sơn bao nhiêu thời gian?
Sở Mộ vừa ra ngoài, Dương Vũ Thần lên tiếng hỏi thăm.
- Hơn một ngày, ta không chú ý thời gian cụ thể.
Sở Mộ thuận miệng nói, hắn cũng không quan tâm thời gian, mơ hồ biết hơn một ngày, có khả năng là mười tám canh giờ.
- Ha ha, đại sư huynh, chúng ta đều đoán sai.
Dương Vũ Thần cười nói, nội tâm cũng rất khiếp sợ. Phải biết rằng hắn leo lên đỉnh Thiên Kiếm Sơn kia cần thời gian ít nhất bốn ngày, mà đại sư huynh Mạc Bạch Vân còn ít hơn một chút nhưng cũng là bốn ngày, chỉ có tiểu sư đệ cần thời gian ngắn nhất là ba ngày.
Hắn cảm thấy thiên phú Sở Mộ còn tốt hơn tiểu sư đệ nhiều nhưng không cao hơn bao nhiêu. Bởi vậy Dương Vũ Thần suy đoán là ba ngày, Mạc Bạch Vân tiếp xúc Sở Mộ nhiều nên cho rằng thiên phú Sở Mộ cao hơn không ít, bởi vậy suy đoán thời gian hai ngày nhưng nội tâm vẫn cho rằng chắc có lẽ không ít hơn hai ngày, ở giữa hai ngày và ba ngày.
Hiện tại người ta không cần tới hai ngày đã tới đỉnh.
Thiên Kiếm Thánh Tôn chỉ cười mà không nói.
Sở Mộ tiếp tục lưu lại Thiên Kiếm Phong tu hành thêm vài ngày.
Bóng kiếm trong đầu, trừ bóng kiếm đỉnh cấp ra còn có một trăm bảy mươi lăm đạo bóng kiếm bị dung hợp biến thành một trăm bảy mươi đại, lại biến thành một trăm sáu mươi đạo, lại biến thành một trăm năm mươi đạo.
Bóng kiếm dung hợp, đại biểu Sở Mộ lý giải kiếm pháp càng cao thâm, hơn nữa cũng có hiểu ra đặc biệt cho nên mới có thể dung hợp, ba mươi bóng kiếm đỉnh cấp vẫn tồn tại, đó là bởi vì Sở Mộ chưa hiểu sâu về bóng kiếm đỉnh cấp, cho dù hiện tại nắm giữ Vô Thanh kiếm thức và Thiên Kích kiếm thức cũng không hiểu hoàn toàn, hơn nữa còn diễn sinh ra giải thích của bản thân.
Nếu có một ngày hắn hiểu ra ba mươi bóng kiếm đỉnh cấp, khi đó tạo nghệ kiếm pháp và tích lũy cua hắn sẽ đạt tới trình độ kinh người.
Trong ba mươi bóng kiếm đỉnh cấp có một bóng kiếm rất mơ hồ, nhìn nó giống như gió thổi qua, hắn tìm hiểu Thiên Kiếm ngưng tụ bóng Thiên Đạo chi kiếm, bởi vì bị quấy rầy cho nên vô cùng mơ hồ, hơn nữa bởi vì Thiên Đạo chi kiếm bị chặt đứt cho nên bóng kiếm mũi kiếm cực kỳ mờ nhạt.
Tìm hiểu, tu luyện, luyện kiếm, luận bàn kiếm pháp với Dương Vũ Thần và Mạc Bạch Vân, thời gian ngày từng ngày qua đi, đã bảy ngày trôi qua.
Thiên Kiếm Đảo Thiên Kiếm Phong là động phủ của Thiên Kiếm Thánh Tôn, mấy ngàn năm bị kiếm khí của Thiên Kiếm Thánh Tôn ảnh hưởng, trong lúc vô hình bị rèn luyện ho nên thích hợp luyện kiếm, nghiễm nhiên biên thành thánh địa của kiếm tu.
Luyện kiếm tại nơi này làm chơi ăn thật, hơn lý giải kiếm pháp cực kỳ cao thâm, Sở Mộ luyện kiếm một ngày ở đây còn hơn luyện ở bên ngoài mấy ngày, có Kiếm Thánh cường đại như Dương Vũ Thần, Mạc Bạch Vân bồi luyện, hắn tu luyện tăng lên gấp mười lần.
Có thể nói tu hành mỗi ngày đều có thu hoạch tương đương mấy tháng ở bên ngoài.
Bảy ngày sau, trong đầu Sở Mộ dung hợp biến thành một trăm bóng kiếm.
Lúc ban đầu nắm giữ Vô Thanh kiếm thức, dưới sự nổ lực của Sở Mộ đã nắm giữ hoàn toàn, về phần Thiên Kích kiếm thức vừa nắm giữ vẫn ở trong giai đoạn ma luyện.
Trong ba mươi bóng kiếm đỉnh cấp có ba đạo căn cứ vào chân ý đâm ngưng tụ thành, đó là Vô Thanh kiếm thức, Thiên Kích kiếm thức và nắm giữ Toái Tinh kiếm thức.