Tiếng sư thúc chỉ là xưng hô, nhưng họ đã bỏ lỡ cơ hội tốt để làm quen.
Ngẫm lại kiếm pháp của đối phương có thể tranh cao thấp với sư phụ của họ, nghe ý sư phụ thì dường như hắn còn chưa lấy ra hết tạo nghệ kiếm pháp.
Cảm giác tên là hối hận sinh ra trong lòng Lục Huy, Hứa Chiến.
***
- Có chuyện gì?
Hứa Chiến, Hứa Chiến đã hối hận mấy ngày, tự điều chỉnh lại tinh thần rồi lại bị giật mình. Ninh Tử Thần đang tu luyện bị quấy nhiễu, cảm nhận xong hết hồn. Tô Nguyệt Tịch, Hạ Trấn Không cũng giật mình.
Chuyện gì?
Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra?
Nguyên khí thiên địa tan biến từ hơn mười ngày trước lại tụ về, từng đợt nguyên khí thiên địa bốn phương tám hướng kéo đến, dòng khí lưu động lại hình thành bão tố xoay tròn thổi vù vù.
Đây giống như lúc trước niết bàn.
Là ai niết bàn?
Hạ Trấn Không đoán:
- Tử Thần sao?
Hạ Trấn Không dùng lực lượng thần hồn quét qua, phát hiện Ninh Tử Thần không đột phá.
Hạ Trấn Không nghĩ đến một người, hút ngụm khí lạnh:
- Chẳng lẽ là...?
Hạ Trấn Không do dự nói:
- Chắc không phải là hắn niết bàn đi?
Các đệ tử Tử Lôi cung phụ trách giám thị ngạc nhiên phát hiện dao động nguyên khí bốn phía trở nên kịch liệt, có hơi hướm phong vân biến sắc.
- Tình huống gì?
- Lại có động tĩnh?
- Quang Minh Kiếm Thánh đang làm cái quái gì?
Bọn họ nghĩ Hạ Trấn Không lại làm gì đó, cũng nhờ lần trước gã ra tay.
Hạ Trấn Không ngạc nhiên sau đó lấy lại tinh thần, lần nữa mở hết phong cấm Đại Quang Minh sơn ra, ánh sáng ngũ quang thập sắc bao trùm ngăn chặn tầm mắt và thần niệm bên ngoài nhìn ngó.
- A?
Khí Niết Bàn đâm nát cơ thể Sở Mộ, đa số khí Niết Bàn còn lại như những thanh thần kiếm tuyệt thế đâm ra quỹ tích huyền diệu nhất cõi đời giết hướng linh hồn của Sở Mộ.
Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, đê giai là niết bàn máu thịt, trung giai là niết bàn đan điền, cao giai là niết bàn linh hồn.
Niết bàn máu thịt, đan điền thật ra không khó khăn, mỗi tu luyện giả thăng cấp đến Niết Bàn cảnh miễn không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn như bị thương nặng hao tổn căn cơ hoặc chết thì thông thường sẽ tu luyện đến bậc Niết Bàn lục trọng thiên.
Từ Niết Bàn lục trọng thiên đến thất trọng thiên là một bước dài, hơn cả tam trọng thiên đến tứ trọng thiên. Nói đơn giản dù là đê giai hay trung giai đều có phạm trù cơ thể, có thể tính toán, cao giai thì không thể tính toán, như bước qua giữa thực thể và hư vô, là hai tầng lớp khác nhau.
Nhưng niết bàn thất trọng thiên khó khăn hơn lục trọng thiên rất nhiều, vẫn nằm trong phạm vi các tu luyện giả chịu nổi. Có thể nói hơn một nửa tu luyện giả Niết Bàn cảnh có thể thăng cấp đến thất trọng thiên, một nửa khác hoặc thiên tư không đủ, hoặc xui xẻo nên không thăng cấp được.
Niết Bàn thất trọng thiên mới bắt đầu bước lên con đường cường giả, vì khi nào đến Niết Bàn thất trọng thiên khiến linh hồn niết bàn một lần mới có tư cách đột phá đến Vạn Cổ cảnh, trở thành cường giả Thánh cấp.
Nhưng trong Niết Bàn cảnh cao giai thì Niết Bàn thất trọng thiên đẳng cấp thấp nhất, đó chỉ là khởi đầu. Với tu vi của thất trọng thiên tuy rằng có tư cách trùng kích Vạn Cổ cảnh nhưng xác suất không lớn, hy vọng xa vời, có thể đột phá thường là siêu may mắn hoặc có dị bảo thiên tài gì đối ứng.
Thiên tài thật sự sẽ không chọn tu vi Niết Bàn thất trọng thiên đi trùng kích Vạn Cổ cảnh, ít nhất phải có tu vi bát trọng thiên mới bảo hiểm hơn, cửu trọng thiên thì càng nắm chắc.
Sở Mộ bây giờ bắt đầu tiến bước Niết Bàn thất trọng thiên, cơ thể vỡ nát, đan điền vỡ nát, chỉ còn lại linh hồn cũng đang nát.
Đạo linh hồn là đạo cực kỳ bí ẩn, đã qua nhiều năm nhân tộc vẫn chưa được thành tựu cao sâu gì trong đạo linh hồn. Trong mắt nhiều cường giả thì linh hồn rất bí ẩn, như trùm tấm vải không thể vén lên.
Linh hồn lại là thứ quan trọng nhất, đối với tất cả sinh linh thì mất đi linh hồn tương đương với chết. Cơ thể bị phá hủy mà linh hồn còn nguyên vẹn thì có thể sống tiếp, nhưng nếu linh hồn bị tổn hại biến mất, thân thể hoàn chỉnh mấy cũng chỉ là cái xác rỗng.
Căn cơ của Sở Mộ cực kỳ hùng hậu, linh hồn của hắn là hai linh hồn dung hợp lại vốn đã mạnh, sau khi dung hợp không đơn giản là một cộng một mà tiến bộ càng cao hơn, diễn biến sâu hơn. Nên linh hồn của hắn so với tu luyện giả cùng đẳng cấp mạnh hơn gấp mấy lần, mấy chục lần.
Tương tự, linh hồn niết bàn của Sở Mộ cần số khí Niết Bàn càng nhiều.
Từng đợt khí Niết Bàn không ngừng cắt, đâm thủng, xé rách linh hồn Sở Mộ, đau đớn không thể tả bằng lời, hắn cố gắng chịu đựng không để mình xỉu.
Nếu nói Niết Bàn đê giai, trung giai chỉ có thân thể vỡ nát thì niết bàn linh hồn cao giai đau đớn hơn trung giai gấp mười lần trở lên, sơ sẩy một cái có thể khiến Niết Bàn bị thất bại, linh hồn tổn hại thậm chí tán loạn, hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Ý thức còn sót lại như ngọn đèn leo lét bị gió thổi qua đung đưa tùy thời dập tắt, nhưng ngoan cường chống đỡ mặc cho gió thổi cỡ nào vẫn cứ leo lắt không tắt.
Ngọn đèn bỗng nhỏ đi rồi lại phực cháy, cứ teo nhỏ rồi phực cháy mấy lần.
Linh hồn không ngừng bị cắt, đau đớn càng lúc càng sâu, không ngừng khuếch tán, nhưng Sở Mộ không thể phát ra tiếng hét trút đau đớn vì cơ thể hắn đã nát bấy, linh hồn cũng đang nát.
Cùng với linh hồn Sở Mộ vỡ nát, trên bầu trời Đại Quang Minh sơn, mây nguyên khí thiên địa lại tụ tập.
Ninh Tử Thần thẫn thờ một lần nữa:
- Thật sự là Niết Bàn...
Hứa Chiến, Lục Huy lại hối hận thắt ruột:
- Hắn sắp niết bàn lần thứ bảy sao?
Biểu tình Tô Nguyệt Tịch phức tạp:
- Niết bàn lần thứ bảy.
Tu vi của Tô Nguyệt Tịch vốn là lục trọng thiên, thức tỉnh hắc ám thánh thể lên đến thất trọng thiên, dù vậy cách biệt thực lực với ngũ trọng thiên của Sở Mộ rất lớn.
Hiện tại Sở Mộ không chỉ đột phá đến lục trọng thiên còn bắt đầu niết bàn lần thứ bảy trùng kích Niết Bàn thất trọng thiên, tu vi kéo gần mà thực lực thì cách quá xa. Tô Nguyệt Tịch rất vui mừng, nàng không muốn cản trở hắn, nàng phải tìm cách tăng cao thực lực mình lên mới được.
Bảy mây nguyên khí chín dặm chín xuất hiện trên bầu trời Đại Quang Minh sơn, cách sắp xếp giống niết bàn lần thứ sáu, nhưng giữa sáu mây nguyên khí có thêm một mây.
Bảy mây nguyên khí thiên địa chậm rãi xoay tròn phát ra uy nhiếp khổng lồ hơn, khiến người cảm nhận nặng nề áp lực như gió mưa sắp đến.
Hạ Trấn Không than thở:
- Lại phải ra tay.