Kẻ địch phát ra hơi thở cực kỳ cuồng bạo làm hơi thở mặt trái xung quanh càng đậm, hỗn loạn hơn.
Lúc này mười mấy Hắc Ma tộc nhân cao đẳng cùng phát ra tiếng hú quái dị. Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch không nghe hiểu nhưng cảm giác hơi thở hắc ám từ bốn phía như bị lôi kéo tụ tập lại.
Từ lúc mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng xuất hiện đến bọn họ ra tay đối phó Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch chỉ vài giây ngắn ngủi.
Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch rất có ăn ý, xoay người rút kiếm.
Kim chi lực tràng phát ra bao trùm đằng trước chứ không ảnh hưởng đến Tô Nguyệt Tịch, Sở Mộ chém ra Ngũ Hành Duệ Kim Kiếm. Giây sau đổi sang thủy chi lực tràng, Bất Diệt kiếm thi triển ra Ngũ Hành Lưu Thủy Kiếm, nhiều lần luân phiên tương sinh.
Tô Nguyệt Tịch phát ra Hắc Ám lực tràng thi triển một môn tuyệt học bình thường, kiếm màu đen xé rách hư không như tia chớp mang theo sát khí đáng sợ oanh kích ra.
Hai người vừa ra tay đã dùng tuyệt học có uy lực mà không cần súc thế oanh kích, định đánh gãy chú ngữ quái dị của đối phương.
Sở Mộ vừa ra tay đã chém ra kiếm quang năm màu khác nhau, uy năng siêu đáng sợ.
Đột nhiên có mấy Hắc Ma tộc nhân từ bỏ ngâm xướng, ra tay đánh trả đối kháng với tuyệt học của Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch. Lực lượng đáng sợ bùng nổ, mấy Hắc Ma tộc nhân bị đánh lui, khí huyết chấn động, bị thương.
Công nhận khí lực của Hắc Ma tộc nhân rất đáng sợ, không thua gì tu luyện giả luyện thể. Bị chấn động mà họ chỉ bị thương chứ không chết.
Lúc này những Hắc Ma tộc nhân đã ngâm xướng xong, trong âm điệu quái dị vô số hơi thở hắc ám hỗn loạn cuộn trào bao vây Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch lại khiến hai người trước mắt tối sầm, mọi phong cảnh biến mất.
Không thấy được, không thể nghe, cảm giác cũng mất hiệu lực, dường như ngũ giác bị cướp đi.
Sở Mộ phát huy thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm đến tột độ nhưng chỉ đem đến tác dụng yếu ớt. Bóng người mơ hồ, thanh âm loáng thoáng, cảm giác dao động yếu ớt.
Tô Nguyệt Tịch không khá hơn gì, tuy nàng tinh thông Hắc Ám lực lượng quy tắc nhưng thủ đoạn của mười mấy Hắc Ma tộc nhân cao đẳng đã vượt qua cực hạn chịu đựng của hắc ám lực lượng quy tắc, ngũ giác bị ảnh hưởng nghiêm trọng, nàng chỉ mơ hồ cảm giác được Sở Mộ sau lưng mình.
Sở Mộ khẽ kêu gọi:
- Tô Nguyệt Tịch!
Tô Nguyệt Tịch nhẹ giọng đáp lại:
- Ta ở!
Sở Mộ hỏi:
- Nàng có cảm giác được không?
Tô Nguyệt Tịch trả lời đơn giản trực tiếp:
- Không thể.
Sở Mộ nói:
- Cẩn thận.
Tô Nguyệt Tịch cũng bảo:
- Cẩn thận.
Sở Mộ mơ hồ cảm giác có thứ gì đến gần, chém Thiên Trảm kiếm ra. Kiếm quang bạc sáng choang bị hắc ám cắn nuốt, Sở Mộ cảm giác kiếm rung rung va chạm với thứ gì cứng rắn.
Tô Nguyệt Tịch cũng bị công kích, nàng ứng đối dựa vào năng lực của mình.
Mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng định bắt giữ Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch nên không xuống tay quá ác, chỉ định đánh bị thương bắt sống về. Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch cố gắng phòng thủ.
Trong hoàn cảnh này rất có lợi với Hắc Ma tộc nhân, nhưng bất lợi với nhân tộc bọn họ.
Công kích nhiều lần, Sở Mộ bỗng nghe tiếng Tô Nguyệt Tịch khẽ rên, hiển nhiên đã bị thương.
Trong tình huống này Sở Mộ chỉ có thể gồng người hết sức ngăn cản, phát ra kiếm vực, không rảnh giúp đỡ Tô Nguyệt Tịch.
Mấy đòn công kích cùng chém tới, Sở Mộ miễn cưỡng ngăn cản mấy cái, một cái lọt qua. Cú đấm đánh vào vai, đau nhức thấu óc làm người Sở Mộ lảo đảo.
Ngũ giác đều bị áp chế, gần như bị cướp đi, cảm giác cũng bị ảnh hưởng lớn. Ngược lại Hắc Ma tộc nhân không chịu ảnh hưởng gì, nếu không phải mục đích của chúng là bắt giữ Sở Mộ, Tô Nguyệt Tịch thì hai người đã bị thương nặng, thậm chí bị giết chết.
Cảm giác bất lực quanh quẩn trong lòng hai người.
Cảm giác này khó chịu còn hơn đối mặt cường giả Thánh cấp.
Vì đối mặt cường giả Thánh cấp ít ra bọn họ có thể bùng nổ hết sức mạnh, dù không đánh lại thì ít nhất đánh một trận. Nhưng trong tình huống bây giờ thì thực lực không thể phát huy có hiệu quả, rất bức bối, hoàn toàn không nhìn thấy hy vọng.
Khí thế kịch liệt dâng lên làm Sở Mộ giật nảy mình, vì đến từ Tô Nguyệt Tịch. Sở Mộ rất gần với Tô Nguyệt Tịch, lưng tựa lưng nên hắn cảm giác rõ ràng hơn.
Sở Mộ khẽ quát:
- Tô Nguyệt Tịch, nàng muốn làm gì!?
Sở Mộ nhớ lại lúc khiêu chiến so tài Tôn Tọa, Tô Nguyệt Tịch quyết đấu đến cuối cùng với hắn thà làm ngọc vỡ, không làm ngói lành. Không lẽ lần này nàng vì không bị bắt sống...
Tô Nguyệt Tịch không trả lời nhưng khí thế tăng vọt, có sự quyết tuyệt.
Giọng Sở Mộ tràn đầy cổ vũ:
- Tô Nguyệt Tịch, đừng bỏ cuộc!
Nếu lúc trước Tô Nguyệt Tịch làm như vậy thì Sở Mộ hơn phân nửa không xen vào, nhưng ở chung mấy tháng, hai người đã quen thuộc nhau, xem như bằng hữu, ít nhất hắn nghĩ vậy.
- Hãy tin ta!
Không biết là vì muốn tiếp tục cố gắng hay vì tin Sở Mộ mà dao động hơi thở trên người Tô Nguyệt Tịch yếu dần.
Trong lúc Sở Mộ nói chuyện hai người lại bị tấn công mấy lần, đều bị thương.
- Nhân tộc ngu xuẩn!
- Nhân tộc là đồ chơi tốt nhất!
Mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng tấn công, thường nói chuyện quấy nhiễu tinh thần hai người, giọng điệu quái dị mơ hồ khó nắm bắt.
Áp lực khổng lồ không ngừng trùng kích hai người, nếu là người khác đã tan vỡ trong tình hình này. Tô Nguyệt Tịch có quyết định đó không phải vì nàng đã đứt dây thần kinh, nàng cảm thấy không thể chống chọi thêm được nữa, không muốn liên lụy Sở Mộ nên định dùng chiêu ngọc đá đều nát.
Trước đó Đỗ Kiền trong Thính Phong lâu đã nói nếu nữ giới nhân tộc bị Hắc Ma tộc bắt sống thì kết cục cực kỳ thê thảm, bị làm bẩn đến chết. Với nữ giới nhân tộc thì điều này đáng sợ hơn chết gấp trăm lần, không phụ nữ nào chấp nhận được.
Áp lực lớn làm Sở Mộ gần như nghẹt thở, mười mấy Hắc Ma tộc cao đẳng lực lượng mạnh mẽ gây áp lực, áp lực sinh tồn, còn có áp lực ngăn cản Tô Nguyệt Tịch ngọc đá đều nát.
Áp lực càng lớn Sở Mộ càng bình tĩnh, áp lực lớn khiến hắn tiến vào trạng thái kỳ lạ.
Cảnh giới kiếm pháp cao minh trong lòng có kiếm lại phát huy tác dụng thần kỳ, tư duy, tinh khí thần, ý thức của Sở Mộ được tăng cao.
Kiếm thuật có ngũ cảnh, quan kiếm, thị kiếm, thính kiếm, xúc kiếm đã đến trình độ đỉnh cao nhất viên mãn, có thể dung hợp lại và ứng dụng đem đến thần diệu khác. Hiện giờ ngũ cảnh gần như bị cướp đi, cảm giác bị ức chế gắt gao, áp lực lớn khiến Sở Mộ mơ hồ có cảm giác kỳ dị, như bốn loại sắp dung hợp đột phá hoàn toàn mới.
Thuận theo lòng mình mà làm, hơi thở của Sở Mộ lặng lẽ thay đổi.