Bay khoảng nửa tháng Sở Mộ và Tô Nguyệt Tịch bỗng cảm giác Số Hiệu Cự Kiếm chợt rung rinh, trong tai nghe tiếng gầm rú.
Sở Mộ biến sắc mặt, vì hắn xem thấy có người công kích Số Hiệu Cự Kiếm. Không, nói chính xác hơn có hai phi hạm chiến đấu đang công kích Số Hiệu Cự Kiếm, mới rồi vòng phòng hộ của Số Hiệu Cự Kiếm ngăn cản một đợt công kích, năng lượng phòng hộ bị mất hơn phân nửa, tối đa chỉ chịu được một đợt công kích nữa.
Sở Mộ không biết tại sao bị tấn công, bây giờ không phải lúc tìm hiểu.
Tạm gác việc tham ngộ Hằng Kiếm Thế sang bên, Sở Mộ tập trung vào điều khiển phi hạm. Nếu Số Hiệu Cự Kiếm bị phá hoại nổ tung thì uy lực đáng sợ có thể nổ chết hai người, dù không chết cũng sẽ bị thương nặng.
Không ai muốn bỗng dưng chết, trong lòng Sở Mộ cháy lửa giận sau đó cố dằn xuống, mắt lóe tia sáng sắc bén.
Mặc kệ ngươi là ai, có mục đích gì, miễn ngươi công kích Số Hiệu Cự Kiếm, uy hiếp mạng sống của hai người tức là kẻ thù. Là kẻ thù thì phải giết.
Sở Mộ dặn dò:
- Tô Nguyệt Tịch hãy ngồi vững!
Thần niệm khống chế, phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm chợt xoay vòng lớn hoàn thành đường cong cực hiểm né một đợt công kích. Đòn công kích là một tia sáng đỏ rực thô cỡ cái đùi, tốc độ siêu nhanh như cực quang ẩn chứa uy lực đáng sợ.
Phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm như con chim xoay quanh xẹt qua đường cong ưu mỹ, ngay mặt đối diện chiếc phi hạm đằng sau. Chiếc phi hạm to hơn Số Hiệu Cự Kiếm một chút, ước chừng là phi hạm loại nhỏ. Vỏ ngoài như con chim ưng, mới rồi tia năng lượng màu đỏ rực bắn ra từ một con mắt của phi hạm Chim Ưng.
Khi Số Hiệu Cự Kiếm né tránh xoay tròn Sở Mộ đã nạp năng lượng cho vũ khí, tỏa định mục tiêu, bắn.
Bùm!
Tia sáng màu vàng rực như cực quang bắn ra từ vị trí mũi nhọn Số Hiệu Cự Kiếm, tốc độ siêu nhanh bắn hướng phi hạm Chim Ưng.
Người điều khiển phi hạm Chim Ưng rất giỏi lái phi hạm, trong khoảnh khắc né tránh làm Sở Mộ bắn hụt.
Mắt phi hạm Chim Ưng lóe hai tia sáng đỏ xé gió bay hướng Số Hiệu Cự Kiếm. Con ngươi Sở Mộ co rút, cảm giác kinh hoàng sắp bị hủy diệt. Tô Nguyệt Tịch biến sắc mặt, nhưng nàng không quấy rầy Sở Mộ.
Lúc này phi hạm không thể ngừng lại, tạm dừng một giây sẽ bị cao thủ phi hạm bắt lấy cơ hội nháy mắt đánh trúng, phá hủy nó.
Trong cảm giác nguy hiểm mãnh liệt Sở Mộ điều khiển Số Hiệu Cự Kiếm nhanh chóng né tránh, cực hiểm thoát khỏi hai tai bắn, nhưng một tia lướt sát qua, năng lượng phòng hộ bị sứt mẻ một phần.
Người trong phi hạm Chim Ưng cười phá lên ra lệnh:
- Nổ nát nó!
Nghe như đơn giản là bóp chết một con kiến.
Biểu tình Sở Mộ trầm trọng, hắn điều khiển phi hạm chỉ ở mức độ quen thuộc chứ không rành rọt, hắn chỉ họt sơ chứ không bỏ thời gian vào việc học lái giỏi phi hạm.
Động tác của phi hạm Chim Ưng cực kỳ chính xác, có thể thấy người bên trong trình độ lái phi hạm cao tới mức người khác khó thể với tới. Cứ tiếp tục thế này sẽ nguy hiểm trùng trùng.
Sở Mộ tập trung tinh thần cao độ, cách xa mấy ngàn thước hắn tỏa định phi hạm Chim Ưng, đôi mắt lấp lánh tia bạc.
Sở Mộ đang quan sát động tác của phi hạm Chim Ưng, định học tập nâng cao trình độ điều khiển phi hạm của mình, gặp trận mới mài dao chưa chắc vô dụng.
Sở Mộ có ngộ tính kinh người, năng lực học tập rất mạnh, trình độ lái phi hạm đang dần tăng lên.
Người điều khiển phi hạm Chim Ưng mắt lóe tia sáng đỏ, hưng phấn như nhìn thấy mồi ngon:
- Có thể học tập trong chiến đấu, thật là thiên phú kinh người, nhưng giết người như vậy mới càng thú vị hơn.
Né tránh, đánh trả, hai chiếc phi hạm bắt đầu chiến đấu dữ dội. Dường như phi hạm Chim Ưng đang chơi trò mèo bắt chuột.
Phương xa có vài phi hạm đậu lại, một số cường giả đang bay cũng ngừng lại quan sát trận chiến này.
- Chiếc phi hạm hình kiếm sắp thua.
- Đúng rồi, người lái phi hạm Chim Ưng rất giỏi về điều khiển phi hạm, hơn phi hạm hình kiếm.
Mọi người đều xem trọng phi hạm Chim Ưng, coi thường phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm. Bọn họ sẽ không ra tay giúp đỡ, dù sao không quen biết gì, hơn nữa người điều khiển phi hạm Chim Ưng trình độ cao minh, bọn họ không muốn chọc vào cường địch như vậy.
Trong Số Hiệu Cự Kiếm, mặt ngoài Tô Nguyệt Tịch bình thản thật ra lòng căng thẳng, biểu tình Sở Mộ thì trầm trọng, mắt sáng lấp lánh. Trong quá trình chiến đấu với phi hạm Chim Ưng Sở Mộ đã học và hiểu ra.
Cảnh giới trong lòng có kiếm lại phát huy tác dụng, vì Sở Mộ chợt nghĩ điều khiển phi hạm giống như khống chế kiếm, đường nào cũng đến đích.
Với loại hiểu ra này Sở Mộ xem phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm như thanh kiếm trong tay, có cảm giác như nước chảy thành sông, thuận theo dòng chảy, điều khiển càng quen tay hơn.
Đương nhiên phi hạm không phải kiếm, có sự khác biệt, có lẽ chỉ khi kiếm pháp đến cảnh giới càng cao mới có thể khiến mọi thứ đều là kiếm.
Dù vậy Sở Mộ cảm giác hắn và phi hạm hợp thành một, cảm giác người kiếm hợp nhất sinh ra.
Phi hạm và người như kết nối huyết mạch, phi hạm biến thành thân thể của hắn, hắn là trung tâm của phi hạm.
Trong cảm giác kỳ dị đó Sở Mộ động ý niệm, dễ dàng né tia năng lượng bắn từ phi hạm Chim Ưng và nhanh chóng lao tới.
- Chuyện gì xảy ra?
- Không lẽ đổi người lái phi hạm?
Động tác của phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm khác hẳn lúc trước, cao minh rất nhiều làm mọi người giật mình.
Năng lượng màu vàng hóa thành đoàn đạn pháo khi tới gần, lách tránh thì dùng cách rung nhẹ cực kỳ tinh diệu tăng tốc độ xuất hiện bên cạnh phi hạm Chim Ưng, bắn ra.
Trúng mục tiêu, phi hạm Chim Ưng rung lên, năng lượng phòng hộ bị tiêu hao nhiều.
Phi hạm Chim Ưng nhanh chóng phản kích nhưng bị phi hạm Số Hiệu Cự Kiếm dễ dàng né thoát. Người và phi hạm đã hợp nhất, Sở Mộ điều khiển phi hạm đến cực độ như khi người kiếm hợp nhất tay cầm thanh kiếm.
Công kích, năng lượng màu vàng bắn trúng phi hạm Chim Ưng nữa.
Phi hạm Chim Ưng là phi hạm cao cấp cỡ nhỏ, độ cứng vòng phòng hộ hơn Số Hiệu Cự Kiếm rất nhiều nhưng lúc này nó thành tấm bia.
Người trong phi hạm Chim Ưng tức giận ra lệnh:
- Chết tiệt, đánh trả cho ta, nổ nát nó đi!
- Cao thủ, chắc chắn là cao thủ! Không được, không thể chiến tiếp nếu không chúng ta sẽ bị giết!
- Thiếu chủ, ta đề nghị hãy rời đi ngay, ta xem phương hướng của chiếc phi hạm kia phỏng chừng cũng đi Hắc Ma Uyên, khi đó chúng ta sẽ ra tay bắt giữ sau.
- Đúng vậy! Chiếc phi hạm đó nhìn là biết phi hạm siêu nhỏ, phỏng chừng chỉ có một người, cùng lắm là hai người.