Qua bảy vị thái thượng trưởng lão xác nhận đúng là Kiếm Tông Linh Ấn thật, Sở Mộ khiến Kiếm Tông Linh Ấn phản ứng, chọn chủ, tức là từ nay hắn làm tông chủ của Chân kiếm tông.
Bảy vị thái thượng trưởng lão có địa vị phi phàm không kém hơn tông chủ, nên bọn họ không cần hành lễ quỳ lạy với Sở Mộ.
Vân Tinh bị áp xuống nhốt lại. Vân Phong đi nhanh, định mang đám đệ tử Lê Hiểu trở về, Vân Hà quản lý các đệ tử trong sơn môn.
Toàn tông tổng động viên, bởi vì xuất hiện tông chủ là sự kiện lớn trong kiếm tông.
Nhưng đấy là chuyện của Chân kiếm tông nên không gióng trống khua chiêng tuyên truyền, trong tông tổ chức lễ mừng, tất cả đệ tử đều đến dự.
Trong lễ mừng tông môn Sở Mộ ngồi trên vị trí thuộc về tông chủ, bảy thái thượng trưởng lão lánh sau màn không xuất hiện trước mặt mọi người. Bên dưới là Vân Phong, Vân Hà trưởng lão. Nói đến thì Chân kiếm tông vốn có một phó tông chủ và bốn vị trưởng lão.
Giờ phó tông chủ đã chết, tứ trưởng lão chết, đại trưởng lão Vân Tinh bị nhốt lại, chỉ còn nhị trưởng lão Vân Phong, tam trưởng lão Vân Hà.
Đệ tử Chân kiếm tông chết rất nhiều trong cuộc phản loạn, người vốn không đông lại bị mất mác một đống lớn.
Đệ tử chia làm bốn bậc, thấp nhất là đệ tử ký danh, thứ hai là đệ tử chính thức, thứ ba là đệ tử tinh anh, cao nhất là đệ tử hạch tâm.
Trong đó đệ tử ký danh có địa vị thấp nhất, không xem như đệ tử chính thức của Chân kiếm tông, số người nhiều nhất, tu vi thấp hơn Nguyên Cực cảnh. Vì địa vị thấp nhất, không thể xem như đệ tử chính thức của Chân kiếm tông nên bọn họ không có tư cách tham gia lễ mừng tông môn lần này.
Đệ tử chính thức tu vi là Nguyên Cực cảnh, ít nhất phải quen tay một môn kiếm pháp hoàng cấp.
Đẳng cấp kiếm pháp của Thâm Lam thế giới chia ra cấp thấp, trung cấp, cao cấp, lên nữa là hoàng cấp, huyền cấp, địa cấp, thiên cấp.
Bốn đẳng cấp hoàng huyền địa thiên, giống cấp bậc của bốn tinh vực lớn nhân tộc Cổ Thần giới.
Đạo kiếm pháp của Thâm Lam thế giới không hưng thịnh nên kiếm pháp hoàng cấp, huyền cấp, địa cấp, thiên cấp không thể so sánh với bốn tinh vực lớn nhân tộc.
Đệ tử tinh anh tu vi là Thần Ngưng cảnh, ít nhất tinh thông hai môn kiếm pháp hoàng cấp, quen tay một kiếm pháp huyền cấp.
Đệ tử hạch tâm tu vi Niết Bàn cảnh, ít nhất tinh thông bốn môn kiếm pháp hoàng cấp, hai môn huyền cấp, quen tay một môn kiếm pháp địa cấp.
Hiện giờ trong Chân kiếm tông không có nhiều đệ tử hạch tâm, chỉ còn hai mươi sáu người. Đệ tử tinh anh nhiều hơn chút, hơn một trăm người, đệ tử chính thức gồm hơn ba trăm người.
Đa số chết trong cuộc phản loạn, đúng là chuyện khiến người đau buồn.
Lễ mừng diễn ra gần cuối thì Sở Mộ ra lệnh:
- Áp Vân Tinh lên đây.
Bắt đầu xử trí Vân Tinh, tại gã phản loạn gây ra cái chết cho nhiều đệ tử Chân kiếm tông.
Tuy Chân kiếm tông xuống dốc nhưng từng là tông môn huy hoàng cường đại, nội bộ có chi nhánh nghiêm minh.
Tông chủ phong, Hình Phạt điện, Phong Tín đường, Truyền Đạo phong, Chú Kiếm cốc, Bảo Đan các vân vân. Còn có một số ngọn núi chuyên thuộc về đệ tử tinh anh, có núi dành cho đệ tử chính thức. Đệ tử ký danh được thống nhất sắp xếp trong một sơn cốc lớn dưới Cổ Thú sơn.
Tam trưởng lão Vân Hà là trưởng lão hình pháp của Hình Phạt điện. Vân Phong nhị trưởng lão là Phong Tín trưởng lão của Phong Tín đường. Vân Tinh đại trưởng lão lúc trước phụ trách Truyền Đạo phong.
Tứ trưởng lão đã chết phụ trách Chú Kiếm cốc, Bảo Đan các hiện không có các chủ.
Vân Tinh đại trưởng lão phản loạn dẫn đến các đệ tử Chân kiếm tông chết khá nhiều, hại chết tứ trưởng lão và phó tông chủ, tội ác tày trời, dựa theo hình pháp tông quy của Chân kiếm tông nên bị xử cực hình.
Trong ánh nhìn chăm chú của Sở Mộ và bảy thái thượng trưởng lão, ngay trước mặt Vân Phong trưởng lão cùng tất cả đệ tử Chân kiếm tông, hình pháp trưởng lão tức là nhị trưởng lão Vân Hà tự mình dùng kiếm khí lăng trì Vân Tinh.
Kiếm khí lăng trì trong khi người giữ tỉnh táo, đau đớn không cách nào tưởng tượng. Tiếng hét thảm của Vân Tinh văng vẳng không dứt, toàn quá trình kéo dài nửa canh giờ mới kết thúc, khi chấm dứt vừa lúc gã chết, trên mặt là biểu tình giải thoát.
Sở Mộ thầm líu lưỡi. Các đệ tử biểu tình nghiêm nghị, có người sợ hãi, bọn họ sâu sắc hiểu rằng tuyệt đối đừng xúc phạm tông quy, nếu không sẽ có kết cục rất thảm.
Mọi thứ chờ gầy dựng lại từ đầu, Chân kiếm tông bây giờ trải qua một lần phản loạn bị hao tổn nghiêm trọng, nhưng mừng là phản loạn dừng tại đây. Chân kiếm tông nhờ đó xuất hiện một tông chủ chính thức, không còn là con rồng không đầu.
Ban đầu Sở Mộ nói sẽ không tốn thời gian vào việc quản lý tông môn, nhưng bây giờ đang lúc cần người, hắn là tông chủ thì ít nhiều gì phải bỏ sức ra, đã nhận chức vụ thì phải làm tròn.
Sở Mộ không giỏi quản lý, hắn xin bảy vị thái thượng trưởng lão chỉ dẫn. Mấy trăm năm mới ra một tông chủ, vị tông chủ này tuy tu vi không cao nhưng thiên phú và tiềm lực kinh người, bảy vị thái thượng trưởng lão tạm thời không bế quan mà ở lại lo công việc tông môn, bày mưu nghĩ kế.
Sở Mộ họp mấy lần với bảy vị thái thượng trưởng lão, cuối cùng cho ra quyết định tạm thời.
Vân Hà vẫn quản lý Hình Phạt điện, Vân Phong vẫn quản lý Phong Tín đường. Truyền Đạo phong tạm thời do thái thượng trưởng lão thứ bảy quản lý. Chú Kiếm cốc do thái thượng trưởng lão thứ năm quản lý. Bảo Đan các tạm do thái thượng trưởng lão thứ ba quản lý, mỗi phân bộ Chân kiếm tông đều có dẫn dắt.
Bốn vị thái thượng trưởng lão khác tạm thời rảnh rỗi nên lại bế quan.
Sở Mộ đặt câu hỏi:
- Không biết các vị thái thượng trưởng lão có từng nghe về mười tám viên thần châu không?
- Mười tám viên thần châu?
Bốn vị thái thượng trưởng lão trầm tư một lát sau lắc đầu.
Sở Mộ thầm thất vọng. Bảy thái thượng trưởng lão của Chân kiếm tông tu vi cao nhất là Vạn Cổ lục trọng thiên, thấp nhất là Vạn Cổ nhị trọng thiên, bọn họ cũng không biết làm Sở Mộ chẳng biết tìm từ đâu.
Thái thượng trưởng lão thứ nhất nói:
- Về việc này có thể hỏi lão tam, học thức của hắn phong phú nhất trong bảy người chúng ta.
Bốn thái thượng trưởng lão đi bế quan, Sở Mộ tìm tam thái thượng trưởng lão hỏi về mười tám viên thần châu.
Tam thái thượng trưởng lão trầm ngâm nói:
- Mười tám viên thần châu...?
Tam thái thượng trưởng lão đang nhớ lại, y sống đã mấy trăm năm, cộng thêm tính cách và sở thích nên thấy rất nhiều thứ, có nhiều trí thức, tất cả lưu trữ trong đầu.
Một lúc lâu sau tam thái thượng trưởng lão mở miệng nói:
- Hình như có nghe nói qua mười tám viên thần châu, quên nghe ở đâu rồi.