Tu luyện, tiếp tục tu luyện, cách ba ngày dạy một khóa kiếm pháp, cách một, hai ngày Trần Ly sẽ đến một lần. Sở Mộ dùng thời gian rảnh trong lúc tu luyện chỉ điểm một chút, khiến tạo nghệ kiếm pháp của Trần Ly từ từ tăng lên, bỏ xa học tử khác.
Nhưng Trần Ly cách lĩnh ngộ bản chất kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực còn xa lắc.
Muốn nắm giữ kiếm lực khi là Niết Bàn cảnh đê giai, thậm chí trung giai thì hầu như không có hy vọng.
Sở Mộ rút chút thời gian biên soạn tâm đắc luyện kiếm, hắn định chờ một lúc nữa rời khỏi Thừa Thiên học cung sẽ tặng cho Trần Ly, xem như có lời giải thích cho đệ tử ký danh của mình, về sau hắn sẽ không chỉ điểm cho gã được nữa.
***
Lý Thu Phong bị buộc rời khỏi Lý gia đi Hỏa Thần tông, bằng vào thiên phú, thực lực của gã và thế lực Lý gia kinh doanh trong Hỏa Thần tông, rất nhanh gã trở thành đệ tử hạch tâm của Hỏa Thần tông, có thân phận rất cao.
Nhưng Lý Thu Phong luôn mong mỏi vị trí gia chủ Lý gia, tuy gã biết sau khi trở thành đệ tử Hỏa Thần tông thì vị trí gia chủ Lý gia không dính gì đến gã nữa, nhưng vẫn cứ không cam lòng.
Lý Thu Phong biết gã mất quyền kế thừa vị trí gia chủ Lý gia, bị bắt vào Hỏa Thần tông làm đệ tử vì gã phạm sai lầm lớn. Lý do sai lầm lớn đó là tám Thiên Vệ, một thống lĩnh Thiên Vệ Lý gia bị Sở Mộ giết, làm Lý gia bị mất mác lớn.
Lý Thu Phong ghi hận Sở Mộ, gã thề nhất định trả thù, hung hăng trả thù, khiến hắn sống không bằng chết.
Bây giờ Lý Thu Phong bắt đầu trả thù Sở Mộ, gã mang theo mấy tu luyện giả cường đại thuộc thế lực Lý gia kinh doanh trong Hỏa Thần tông nhanh chóng rời đi, quay về Lý gia trước. Sau khi biết các chuyện đã xảy ra, Lý Thu Phong hận ngứa răng.
Một trưởng lão Lý gia gằn giọng hằn học:
- Hiện hắn ở trong Thừa Thiên học cung, đang rất nổi tiếng.
- Ỷ vào Thừa Thiên học cung chống lưng hoàn toàn không thèm để Lý gia chúng ta vào mắt, coi trời bằng vung!
- Phụ thân, các vị trưởng lão hãy yên tâm.
Mắt Lý Thu Phong lấp lóe tia sáng lạnh thề thốt:
- Lần này ta mang theo một số cao thủ trong tông môn, đều là cao thủ mạch Lý gia chúng ta, ai nấy tu vi cao thâm, thực lực cường đại. Có bọn họ ra tay thì tên giặc Sở Mộ chạy trời không khỏi nắng. Thừa Thiên học cung tuyệt đối không dám đắc tội Hỏa Thần tông để che chở Sở Mộ, không thì đó là đối địch với Hỏa Thần tông. Dù là Thừa Thiên Kiếm Thánh người sáng lập Thừa Thiên học cung cũng không chịu nổi kết cục đối đầu với Hỏa Thần tông.
Vì thế Lý Thu Phong mang theo mấy cao thủ rời khỏi Lý gia nhanh chóng đi hướng Thừa Thiên học cung, gã tràn đầy tự tin lần này sẽ bắt được Sở Mộ.
- Niết Bàn tứ trọng thiên mà đã nắm giữ kiếm lực, Sở Mộ này có thiên phú rất kinh người.
- Nghe nói hắn còn có thể ức chế một Niết Bàn lục trọng thiên, tu luyện giả Niết Bàn lục trọng thiên cũng lĩnh ngộ kiếm lực.
- Niết Bàn cảnh nắm giữ kiếm lực chứng minh thiên phú của hắn siêu cao, còn chiến đấu vượt hai trọng thiên chứng minh thiên phú chiến đấu của hắn kinh người. Nhưng trước lực lượng tuyệt đối thì tất cả chỉ là hư vọng.
Lý Thu Phong lạnh lùng cười:
- Ta tin tưởng với thực lực của các vị sư huynh thì không khó bắt giữ tên giặc Sở Mộ này.
- Ta cảm thấy để Hà sư huynh ra tay là đủ rồi.
- Đúng thế, Hà sư huynh là tu luyện giả Niết Bàn bát trọng thiên, nếu ra tay thì bắt giữ đối phương dễ như chơi.
***
Sở Mộ đang tu luyện chợt cảm giác tim đập nhanh như thể nguy hiểm ập đến.
Sở Mộ không biết bấm độn nên hắn không rõ dấu hiệu này là gì, chỉ biết một điều rằng sắp xảy ra chuyện gì không tốt cho hắn.
Sở Mộ ngẫm nghĩ, sai người tìm Trần Ly đến.
Sở Mộ đưa tâm đắc luyện kiếm cho Trần Ly, dặn dò:
- Đây là tâm đắc luyện kiếm ta đã viết, ngươi hãy cảm nhận nó cho kỹ.
Trần Ly sửng sốt ngập ngừng muốn nói nhìn Sở Mộ:
- Sư phụ...
- Trên đời không có bữa tiệc nào không tàn, hy vọng ngươi chăm chỉ tu luyện, trên đạo kiếm pháp có thành tựu.
Sở Mộ chậm rãi nói:
- Ngoài ra hãy nhớ kỹ rằng trừ chính ngươi ra đừng để ai biết ngươi là đệ tử ký danh của ta, về sau ngươi sẽ hiểu lý do.
Trong mắt Trần Ly tràn đầy khó hiểu:
- Sư phụ?
Sở Mộ nói:
- Đi đi, chăm chỉ tu luyện, sau này gặp lại ta sẽ kiểm tra ngươi, đừng khiến ta thất vọng.
Môi Trần Ly mấp máy, cuối cùng không nói gì nữa, chỉ quỳ xuống dập mạnh đầu hướng Sở Mộ rồi đứng lên, thụt lùi sau đó quay đi.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Nguy hiểm đến gần, dù là ai muốn đối thủ với ta phải trả giá cực đắt!
Đáy mắt Sở Mộ lóe tia sáng lạnh, cầm Thiên Trảm kiếm, ngón tay vuốt ve lưỡi kiếm, lạnh lẽo âm trầm sắp nở rộ.
***
- Các ngươi có hai lựa chọn.
Lý Thu Phong ngồi trước mặt Mục Thế Hoa, Lâm Viễn, cười khẩy nói:
- Thứ nhất là giao Sở Mộ ra, thứ hai là đối địch với Hỏa Thần tông.
Lâm Viễn, Mục Thế Hoa hoàn toàn biến sắc mặt.
Hỏa Thần tông là vật khổng lồ với Thừa Thiên học cung, hai bên không cách nào so sánh. Dù là Thừa Thiên Kiếm Thánh cũng không muốn đối địch với Hỏa Thần tông.
Chọc vào Hỏa Thần tông thì Thừa Thiên học cung sắp bị hủy diệt.
Nhưng cái giá không chọc vào Hỏa Thần tông là giao Sở Mộ ra.
Một thiên tài tuyệt thế Niết Bàn tứ trọng thiên nắm giữ kiếm lực, Niết Bàn tứ trọng thiên mà đè đầu đánh tu luyện giả Niết Bàn lục trọng thiên nắm giữ kiếm lực, tương lai tươi sáng. Giao Sở Mộ ra, nếu hắn không chết nghĩa là họ đắc tội với hắn.
Đắc tội Hỏa Thần tông và đắc tội thiên tài tuyệt thế tương lai tươi sáng, chỉ được chọn một trong hai, không có con đường thứ ba.
So với Lâm Viễn thì Mục Thế Hoa suy nghĩ nhiều hơn.
Là Mục Thế Hoa mang Sở Mộ đến, lão hứa sẽ gánh Lý gia thay hắn, lão đã làm được. Sở Mộ bày ra thiên phú không gì sánh bằng, trở thành tổng giáo tập Kiếm Pháp học cung, Thừa Thiên học cung sắp nổi lên.
Nhưng vì mấy đệ tử hạch tâm của Hỏa Thần tông đến mà sinh ra biến số lớn.
Mục Thế Hoa suy nghĩ ba điều, một là phát triển của Thừa Thiên học cung, hai là lời hứa của lão, ba là xem trọng tương lai của Sở Mộ. Nên bây giờ Mục Thế Hoa cực kỳ do dự.
Lý Thu Phong nhếch mép cười nhạt, thật ra gã có thể trực tiếp đi tìm Sở Mộ, nhưng gã muốn nhục nhã hắn trước khi bắt giữ.
Ỷ vào được Thừa Thiên học cung che chở chứ gì? Vậy thì để Thừa Thiên học cung tự mình đuổi hắn ra.
Lâm Viễn nói thẳng:
- Bắt đầu từ bây giờ Sở Mộ không còn là giáo tập của Thừa Thiên học cung, không liên quan đến Thừa Thiên học cung chúng ta.