Sở Mộ linh cảm ân oán với Lý gia sẽ không dễ kết thúc, dù Mục Thế Hoa có nhúng tay vào cũng vậy. Cho nên nâng cao thực lực của mình mới là căn bản.
Tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền khiến lực lượng ngũ hành lại đột phá đến đệ lục huyền.
Lúc Sở Mộ tu luyện mấy tháng trong Ngũ Linh bí tháp đến đệ tứ huyền thì bị kẹt, hắn rời đi, ra bên ngoài tăng kiến thức dần, lướt sơ đạo thuật pháp thì lĩnh ngộ thuật Ngũ Hành Thất Huyền sâu sắc hơn, bình cảnh biến mất, tiến bộ càng nhanh.
Đệ lục huyền cách đệ thất huyền có một lằn chỉ.
Ngày thứ hai Sở Mộ lại đi dạy kiếm pháp. Mục Thế Hoa mang xác Thiên Vệ Lý gia tự mình đến Lý gia muốn tính sổ với họ.
Sở Mộ không hỏi nhiều việc tiếp theo.
Đối mặt Mục Thế Hoa chất vấn thái độ của Lý gia rất cứng rắn, không cho lời giải thích còn trách lão bao che Sở Mộ kẻ thù của Lý gia.
Mục Thế Hoa suýt đánh nhau trong Lý gia, nhưng lý trí chiến thắng xúc động. Tuy Mục Thế Hoa mạnh nhưng đối diện Lý gia thì chưa đủ sức, đặc biệt ở trong phủ đệ của Lý gia, không có ưu thế địa lợi.
Cộng thêm Mục Thế Hoa nói là gánh ân oán giữa Sở Mộ và Lý gia nhưng hơn phân nửa là lão gánh chứ không phải Thừa Thiên học cung, Lâm Viễn tuyệt đối không đồng ý trừ phi xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Cho nên việc này tạm gác lại, trong một chốc Lý gia không làm ra hành động gì.
Mục Thế Hoa quay về Thừa Thiên học cung bắt đầu bận rộn, vì hội giao lưu học cung ba năm một lần của Thương Lan hoàng triều sắp bắt đầu.
Đại điểm tổ chức hội giao lưu học cung lần này là ở Thừa Thiên học cung, làm sân nhà nên Thừa Thiên học cung phải lo hết mọi thứ.
Hội giao lưu học cung không chỉ là giao lưu giữa học cung cũng là cơ hội tốt tuyên dương danh tiếng học cung. Đặc biệt chủ sự hội giao lưu học cung có ưu thế sân nhà, nên Mục Thế Hoa, Lâm Viễn phải hết sức cẩn thận sắp xếp.
Trong phút chốc khắp Thừa Thiên học cung trang trí càng trang nhã hơn.
Sở Mộ phát hiện những biến đổi đó, biết sơ lý do nhưng không hứng thú.
Tu luyện, dạy học, Sở Mộ đã đọc xong điển tịch tầng một Bộ Điển Tàng, tạm thời không lên tầng trên đường, hắn dùng thời gian đọc điển tịch vào việc tu luyện, đặc biệt là tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền.
Sau đệ lục huyền không có bình cảnh, mỗi lần Sở Mộ tu luyện là vững bước tiến bộ, cách đệ thất huyền không xa.
Sở Mộ không bỏ lại tham ngộ lực lượng thời gian, nhưng còn bị kẹt, chưa thể đột phá như ý muốn, không gấp được.
Mục Thế Hoa bận rộn, Lâm Viễn cũng rất bận, các cao tầng Thừa Thiên học cung đều bận chỉ có Sở Mộ là nhàn nhã, vẫn tu luyện như cũ.
Lý gia không có động tĩnh gì, Sở Mộ dần thả lỏng thần kinh, dĩ nhiên chỉ tạm thời. Sở Mộ linh cảm Lý gia sẽ không cho qua, nếu lần sau tìm đến e rằng rắc rối càng lớn, khi đó chưa chắc Thừa Thiên học cung sẽ đồng ý gánh nạn giùm hắn, Mục Thế Hoa cũng không có năng lực gánh.
Thời gian trôi nhanh, ngày càng gần đến lúc hội giao lưu học cung Thương Lan hoàng triều. Sở Mộ tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền cũng rất gần đến đệ thất huyền.
Hôm nay, giảng bài xong Sở Mộ về nhà mình, lại tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền.
Sở Mộ cảm giác thuật Ngũ Hành Thất Huyền sắp đột phá trong khoảng thời gian này.
Trong thế giới tinh thần, tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền khiến lực lượng ngũ hành lấp lánh ánh sáng xinh đẹp. Đặc biệt Ngũ Hành chân kinh tự vận chuyển khiến việc tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền ẩn chứa nguyên lý ngũ hành tương sinh, hiệu suất tu luyện càng cao.
Tu luyện lần này Sở Mộ bế quan ngắn ngủi, qua một ngày rưỡi thì ngũ hành lực lượng quy tắc trong thế giới tinh thần chợt tỏa sáng rực rỡ, ánh sáng lấn át ánh sáng của lực lượng khác, ánh sáng từ không gian lực lượng quy tắc cũng bị lu mờ.
Trong đầu Sở Mộ xuất hiện nhiều điều huyền bí, ứng dụng liên quan đến lực lượng ngũ hành, khiến hắn hiểu biết, khống chế sâu hơn.
Một lúc lâu sau ánh sáng ngũ hành lực lượng quy tắc mờ dần, mỗi ngũ hành lực lượng quy tắc hoàn mỹ hơn trước, không chút tỳ vết, có một tầng bảo quang lấp lánh.
Ngũ hành lực lượng quy tắc đều đến tinh vi hậu kỳ, ngang ngửa với không gian lực lượng quy tắc. Vì tu luyện thuật Ngũ Hành Thất Huyền nên Sở Mộ hiểu biết, nắm giữ và ứng dụng lực lượng ngũ hành còn hơn những Kiếm Giả Cổ Thần giới cũng đến tinh vi hậu kỳ.
Sở Mộ được như ý muốn, tu luyện toàn bộ ngũ hành lực lượng quy tắc đến đệ thất huyền.
Sở Mộ thầm nghĩ:
- Đã tới lúc lại vào Ngũ Linh bí tháp.
Nhưng trước khi đi phải thông báo một tiếng, vì Sở Mộ không biết sẽ ở trong Ngũ Linh bí tháp bao lâu, nên nói cho Mục Thế Hoa biết tránh cho có chuyện gì không tìm thấy hắn.
Sở Mộ sẽ không nói với Mục Thế Hoa rằng hắn đi đâu, chỉ nói đến phút then chốt tu luyện, cần bế quan một thời gian lo đột phá, tạm thời không xác định thời gian dài ngắn.
Mục Thế Hoa nghe Sở Mộ nói xong khẽ thở dài:
- Tiếc quá, vốn định kêu ngươi tham gia hội giao lưu học cung lần này.
Mục Thế Hoa đã tự thể nghiệm tạo nghệ kiếm pháp của Sở Mộ, biết rõ nên lão mới muốn hắn tham gia hội giao lưu học cung, sẽ là việc tốt cho Thừa Thiên học cung.
Nhưng Sở Mộ muốn bế quan đột phá, Mục Thế Hoa không có lý do gì phản đối.
Sở Mộ nói:
- Học tử ba bộ Địa Cung kiếm pháp thì làm phiền Mục phó chưởng tọa thông báo giùm.
Mục Thế Hoa cười nói:
- Được rồi, cứ để ta sắp xếp, ngươi yên tâm bế quan đi, đột phá càng nhanh càng tốt.
Sở Mộ nói:
- Ừm! Vậy ta xin đi trước.
Sở Mộ đứng dậy đi ngay, hắn không về chỗ ở mà đi ra ngoài Thừa Thiên học cung, tìm chốn không người rồi thả thần niệm ra, không bị ai chú ý đến, hắn khởi động Ngũ Linh bí lệnh. Ánh sáng ngũ sắc bao bọc Sở Mộ, nhanh chóng co rút lại, chợt lóe biến mất.
Như nhảy không gian, như qua ngàn năm rồi lại chỉ trong khoảnh khắc. Sở Mộ chưa phản ứng lại thì đã đến tầng thứ nhất Ngũ Linh bí tháp.
Hơi thở quen thuộc, hoàn cảnh quen thuộc, trở lại chốn cũ.
Nhưng Sở Mộ không đến đây để cảm thán, mục đích của hắn là vào tầng thứ hai Ngũ Linh bí tháp.
Sở Mộ thầm thắc mắc:
- Phải làm sao để đi lên tầng thứ hai?
Sở Mộ ngẫm nghĩ, hắn điều động ngũ hành lực lượng quy tắc, phát ra hơi thở. Trong phút chốc ngũ hành lực lượng quy tắc trong tầng một Ngũ Linh bí tháp bị điều động tụ về thành năm loại hình dáng khác nhau xuất hiện quanh thân Sở Mộ.
Một luồng sáng vàng như lưỡi kiếm sắc bén, một gốc cây xanh dạt dào sức sống, một con sông chảy xiết không dứt, một ngọn lửa cháy hừng hực, một mảnh đất chứa vạn vật.