Trần Nhất trả lời:
- Không phải, là người mới.
Sở Mộ hơi tò mò, ngẫm nghĩ vừa xuất quan không có chuyện gì quan trọng để lại, hắn thông báo một tiếng rồi cùng Trần Nhất đi Thiên Thanh điện.
Sau khi Thiên Thanh điện được xây dựng xong Sở Mộ chưa đi thăm bao giờ, thừa dịp này hắn đi một chuyến xem hử.
Dọc đường đi Trần Nhất giới thiệu về người khiêu chiến cho Sở Mộ.
Người khiêu chiến tên Phương Cổ Tà, xuất thân từ tiểu gia tộc, bản thân là thiên tài yêu nghiệt, năm nay chín mươi tám tuổi. Năm năm trước Phương Cổ Tà không tham gia cuộc chiến bảng Thiên Thanh, bởi vì có một ít kỳ ngộ nên bận nhận truyền thừa.
Phương Cổ Tà xuất hiện vào hai năm trước, khiêu chiến các thiên tài yêu nghiệt kahứp nơi, dùng kiếm đánh bại bọn họ. một số thiên tài yêu nghiệt xếp hạng cao trên bảng Thiên Thanh cũng thua dưới kiếm của gã.
Trong đó thứ hạng cao nhất là thiên tài hạng hai mươi mốt thua dưới kiếm của Phương Cổ Tà, vì thế gã nhận được một danh hiệu, Tà Kiếm.
Tà Kiếm!
Điều này nói lên kiếm pháp của Phương Cổ Tà rất tà, nếu không đã chẳng có danh hiệu này.
Phương Cổ Tà đi khiêu chiến khấp nơi, còn vượt qua tinh vực, danh tiếng của gã càng lúc càng vang dội. Vừa lúc các thiên tài yêu nghiệt trên bảng Thiên Thanh đa số đang bế quan, danh tiếng không vang dội như trước, cái tên càng lúc càng vang dội Phương Cổ Tà sắp lấn lướt bọn họ.
Nhưng không biết vì càng lúc càng vang dội Phương Cổ Tà quá tự tin vào thực lực của mình hay ngông cuồng tự phụ, không lâu trước gã xin Thiên Thanh điện, điểm danh khiêu chiến Tinh Không Tôn Tọa Sở Mộ trên bảng Thiên Thanh.
Về tuổi tác các mặt của Phương Cổ Tà đều phù hợp tiêu chuẩn khiêu chiến, thực lực cũng đủ mạnh nên Thiên Thanh điện không từ chối mà phái sứ giả Trần Nhất đến tìm Sở Mộ.
Nghe Trần Nhất giới thiệu khiến Sở Mộ tăng phần hứng thú với càng lúc càng vang dội Phương Cổ Tà.
Hơn một năm trước được kỳ ngộ, luôn nhận truyền thừa, sau khi đi ra thực lực tăng vùn vụt, đi khiêu chiến khấp nơi, nhiều thiên tài trên bảng Thiên Thanh đều thua dưới kiếm của gã chứng minh có thực lực cực mạnh.
Sở Mộ biết có một số thiên tài giống Phương Cổ Tà, dù sao bốn tinh vực rất lớn, có vô số hành tinh sinh mệnh, nhiều các loại nửa thế giới, bí cảnh. Từ xưa đến nay có vô số thiên tài, một số chết đi nhưng để lại truyền thừa tương ứng, luôn sẽ có hậu bối nhận được kỳ ngộ truyền thừa.
Truyền thừa của Phương Cổ Tà chắc không tệ.
Trần Nhất dẫn đường Sở Mộ đến Thiên Thanh điện.
Thiên Thanh điện ở trong nửa thế giới, có thể hiểu là một nửa trong trời sao, một nửa kéo dài đến sâu trong không gian, thế giới đặc biệt có lực lượng bình chướng không gian cường đại khó thể đánh phá.
Sở Mộ cảm nhận tỉ mỉ, phát hiện tạo nghệ không gian quy tắc hiện tại của hắn không cách nào xuyên qua tầng bình chướng không gian này. Cường giả tạo ra nửa thế giới có tạo nghệ lực lượng không gian hơn Sở Mộ vô số lần.
Đúng thế, cường giả tạo ra nửa thế giới là Loạn Thiên Đại Đế.
Loạn Thiên Đại Đế có tạo nghệ lực lượng không gian hơn xa Sở Mộ gấp vô số lần, vốn không thể so sánh.
Trần Nhất là sứ giả của Thiên Thanh điện đương nhiên có cách dẫn Sở Mộ vào.
Đại điện Thiên Thanh điện như cây to chọc trời sinh trưởng trong thiên địa, vạn cổ bất hủ, hơi thở sự sống dồi dào tràn đầy nguyên nửa thế giới.
Nghe nói Trường Thanh Đại Đế bế quan ở ngọn cao nhất Thiên Thanh điện, bình thường không lộ mặt, khi nào có việc lớn mới đi ra.
Trần Nhất đưa Sở Mộ vào một tòa thiên điện, là nhánh vươn dài ra của cái cây.
Một người ngồi trong thiên điện, đang nhắm mắt dường như tĩnh tu. Sở Mộ nhìn người nọ, ấn tượng đầu tiên là khuôn mặt bình thường không có gì lạ, đặt trong đám người không nhận ra được, rất thông thường. Dao động hơi thở cũng bình thường không có gì đặc biệt.
Dường như cảm giác Sở Mộ, Trần Nhất đến, người đó mở mắt ra. Sở Mộ cảm giác khoảnh khắc khí chất của người này thay đổi rất lớn, tất cả đều vì đôi mắt kia.
Không biết nên hình dung như thế nào, cảm giác hơi tà khí, hơi thở tà dị phát ra từ thân thể.
Không cần giới thiệu Sở Mộ đã biết người trước mắt là người khiêu chiến mình, Tà Kiếm Phương Cổ Tà.
Phương Cổ Tà mở miệng hỏi:
- Ngươi là Sở Mộ?
Khóe môi cong lên tăng phần tà dị, khuôn mặt bình thường trở nên đặc biệt, dù trong ngàn vạn người cũng sẽ bị nhận ra ngay.
Sở Mộ gật đầu nói:
- Ngươi muốn khiêu chiến với ta vậy bắt đầu đi.
Nét tà dị trên mặt Phương Cổ Tà càng đậm:
- Tốt thôi.
Sở Mộ cảm giác tu vi của Phương Cổ Tà là Niết Bàn đỉnh tam trọng thiên. Ở tuổi này có tu vi như thế tuy cũng nhờ kỳ ngộ nhưng nói lên Phương Cổ Tà có thiên phú rất mạnh, xứng là yêu nghiệt.
Tiếc rằng trời không ưu ái, nếu là năm năm trước trong cuộc chiến bảng Thiên Thanh không chừng Phương Cổ Tà sẽ vào tốp mười.
Cũng vì tự tin tuyệt đối vào thực lực của mình nên sau khi Phương Cổ Tà xuất hiện mới khiêu chiến các thiên tài yêu nghiệt, thậm chí không buông tha vài người trên bảng Thiên Thanh. Sau khi xác nhận thực lực của mình Phương Cổ Tà mới xin Thiên Thanh điện khiêu chiến Sở Mộ.
Theo ý của Phương Cổ Tà là đã khiêu chiến thì phải làm tốt nhất, không thì đừng làm, khá cực đoan.
Phương Cổ Tà rất tin tưởng truyền thừa, thực lực của mình, gã sẽ đánh bại Sở Mộ và thay thế hắn. Vì truyền thừa của Phương Cổ Tà là loại truyền thừa cường đại trong thời đại chúng thần, truyền thừa của Đại Đế đỉnh cao.
Sở Mộ không biết sự tự tin và suy nghĩ của Phương Cổ Tà thế nào, hắn cũng không hứng tìm tòi nghiên cứu. Sở Mộ chỉ biết có người khiêu chiến mình, đánh bại đối phương, vậy thôi.
Đây xem như việc lớn nhưng không quá lớn, chỉ là một trận khiêu chiến, không gây kinh động bao nhiêu, chỉ có nhân viên trong Thiên Thanh điện biết.
Bách Hoa Đại Đế một trong hai phó điện chủ xuất hiện trong thiên điện chủ trì cuộc khiêu chiến này.
Người Bách Hoa Đại Đế có mùi hoa, là mỹ nhân trưởng thành quyến rũ, váy muôn hòa bó sát người càng phong vận.
Bách Hoa Đại Đế nhìn Sở Mộ, mắt đẹp chứa khen ngợi, nàng rất thưởng thức hậu bối yêu nghiệt như vậy.
Bách Hoa Đại Đế nhìn hướng Phương Cổ Tà, tuổi của gã nhỏ hơn Sở Mộ nhưng tu vi cao hơn hắn, thực lực cường đại. Hậu bối giống như vậy Bách Hoa Đại Đế hy vọng có càng nhiều càng tốt, như vậy nhân tộc mới càng mạnh.
Trận chiến này dù là Sở Mộ hay Phương Cổ Tà thắng thì Bách Hoa Đại Đế đều vui mừng trông thấy.
Giọng Bách Hoa Đại Đế như suối chảy róc rách êm tai:
- Các ngươi bắt đầu đi.
Phương Cổ Tà tà dị nói:
- Nghe đồn ngươi nắm giữ kiếm vực, vậậh ãy thi triển ra cho ta kiến thức đi.
Phương Cổ Tà dứt lời người khuếch tán từng tầng dao động lực lượng, hơi tà dị.