Lý Hạo Sa chỉ thấy Sở Mộ chiến đấu một lần, lần đó đối thủ của hắn là Tử Dị, nên gã không dám coi thường hắn. Vừa ra tay Lý Hạo Sa đã kích phát kiếm lực tam cấp, ánh sáng màu bạc nhạt chảy xuôi, phong mang khiếp người. Lý Hạo Sa vận dụng kiếm pháp, uy năng mỗi đường kiếm tăng mạnh gấp bốn lần.
Sở Mộ cũng kích phát ra kiếm lực tam cấp chiến đấu với Lý Hạo Sa.
Lý Hạo Sa muốn đánh bại Sở Mộ nên bày ra hết thực lực. Sở Mộ thì giấu nghề nhiều, ví dụ kiếm lực tứ cấp, song kiếm thuật các loại. Sở Mộ chỉ lấy Lý Hạo Sa tôi luyện lực lượng tăng mạnh tuyệt đối của mình.
Lý Hạo Sa không biết điều này, gã cứ cảm thấy chỉ kém một chút là mình sẽ đánh bại Sở Mộ rồi lại không thể, cuối cùng gã thi triển tuyệt học nhưng bị hắn dùng lực lượng mạnh mẽ thi triển Lôi Cực Phá Ngục đánh nát.
Sở Mộ thành công khống chế lực lượng của mình rồi công kích cuồng bạo làm Lý Hạo Sa không đỡ nổi.
Một nhát kiếm như sấm sét rạch phá không trung, cuồng bạo không gì sánh bằng xé rách phòng ngự của Lý Hạo Sa, bị thương gã.
Không chịu nổi Sở Mộ tấn công, Lý Hạo Sa đã thua.
Lý Hạo Sa nói, quay về Tôn Tọa của mình:
- Ngươi rất lợi hại.
Sở Mộ trở về Tôn Tọa.
Sau đó đến lượt Tử Dị khiêu chiến, ánh mắt gã ngừng lại trên mặt Sở Mộ hơn mười giây, như đang suy nghĩ có nên khiêu chiến hắn lần nữa không. Sở Mộ liếc Tử Dị một cái, hắn đánh bại đối thủ một lần thì có thể đánh bại lần thứ hai.
Có lẽ cảm thấy mình không làm gì Sở Mộ được nên Tử Dị chuyển sang người khác, từ bỏ khiêu chiến Sở Mộ.
Tử Dị chọn đối thủ là thiên tài Đệ Thập Cửu Tôn Tọa, bắt đầu đã thi triển Tử Quang Ma Đồng thành công đánh bại đối thủ, thăng cấp lên Đệ Thập Cửu Tôn Tọa.
Từng trận chiến nối tiếp nhau, đến lượt Sở Mộ.
Vòng thứ nhất Sở Mộ bỏ quyền lợi chủ động khiêu chiến, mất một lần cơ hội. Đây là đợt thứ hai, nếu Sở Mộ còn bỏ nữa thì hắn chỉ có một cơ hội cuối.
Vấn đề là Sở Mộ sẽ bỏ quyền sao?
Ánh mắt Sở Mộ đưa hướng yêu nghiệt mười Tôn Tọa hạng đầu.
- Ta khiêu chiến...
Cùng ánh mắt của Sở Mộ là nhiều người lộ vẻ mặt háo hức, có mấy người ánh mắt khiêu khích nhìn Sở Mộ.
- Đệ Tứ Tôn Tọa.
Sở Mộ dứt lời, đám người ngạc nhiên, rất bất ngờ.
Đệ Tứ Tôn Tọa yêu nghiệt là Bạch U, một nhân vật đáng sợ giết người không thấy máu, ít ai muốn chiến đấu với gã vì rất quỷ dị.
Sở Mộ chủ động khiêu chiến Bạch U, là hắn điên hay quá tự tin?
Bạch U cũng bất ngờ, nhưng gã không nói lời nào, vết thương bị thương khi chiến đấu với Cổ Loạn Không đã lành. Trong trận chiến ấy Bạch U có chút thu hoạch, có thể nói gã bây giờ mạnh hơn vừa rồi một chút.
Bạch U không nói chuyện, dù đối thủ là ai miễn khiêu chiến thì gã sẽ không nương tay.
Mấy vị Thần Tử như Quan Lâm thầm lo âu. Thủ đoạn của Bạch U rất quỷ dị, nếu không đoán sai thì có liên quan tới linh hồn.
Sở Mộ cũng cảm thấy vậy, linh hồn của hắn vốn mạnh hơn người khác nhiều nên mới có nắm chắc khiêu chiến Bạch U.
Sở Mộ và Bạch U đối diện nhau từ xa, con mắt của Bạch U bắt đầu thay đổi.
Trở nên đen trắng rõ ràng, khiến người thót tim. Đặc biệt cái người lúc trước bị Bạch U đánh bại mặt càng trắng, người run bần bật như nhớ lại chiến đấu lúc trước, hồi ức không chịu nổi.
Phần đen là con ngươi đang không ngừng biến đổi, u ám sâu thẳm như có vòng xoáy có thể hút hết tia sáng, cắn nuốt linh hồn người.
Đối diện với Bạch U, Sở Mộ cảm giác mắt mình bị con ngươi đen hút vào, ý niệm, tinh thần, linh hồn đều lìa khỏi xác.
Sở Mộ động ý niệm ổn định tinh thần, lù lù bất động.
Sở Mộ định rút kiếm thì bỗng ánh sáng trong đôi mắt đen sâu thẳm càng sáng, tia sáng vô hình bắn ra. Sở Mộ là đối tượng bị công kích thấy hai luồng sáng âm u xẹt qua tốc độ siêu nhanh vượt sức tưởng tượng của hắn, không cách nào né tránh.
Trong khoảnh khắc hai luồng sáng u tối bắn vào trong mắt Sở Mộ, tiến vào thế giới tinh thần. Sở Mộ cảm giác tinh thần không ngừng dao động, một cái lỗ đen xuất hiện trong thế giới tinh thần đang hút đi tinh thần của hắn.
Nếu tinh thần bị hút vào sẽ có hậu quả rất tệ, Sở Mộ hiểu điều đó nên đối kháng với lỗ đen.
Kiếm ý cô đọng, ý niệm tinh thần hóa thành hình người cầm thanh kiếm ý chém vào vòng xoáy lỗ đen.
Thanh kiếm ý của Sở Mộ chém nát vòng xoáy lỗ đen.
Nhưng không chấm dứt, vòng xoáy lỗ đen vừa vỡ nát lại không tan biến mà ngưng tụ thành bóng người màu đen cầm trường kiếm đen một kiếm chém tới, vô cùng sắc bén.
Ý niệm tinh thần Sở Mộ cầm thanh kiếm ý kịch chiến với bóng đen.
Người bên ngoài không thấy trận chiến đấu này, nó diễn ra trong thế giới tinh thần của hắn. Dù là ba Đại Đế ở trên trời cũng không biết.
Bên ngoài, Sở Mộ và Bạch U không nhúc nhích, mắt trợn to, có tia sáng nhấp nháy liên hồi.
Kiểu giao phong mặt tinh thần này là trực tiếp nhất, hung hiểm nhất.
Nếu Sở Mộ thua thì lực lượng tinh thần sẽ bị tổn thương lan đến linh hồn, bị thương tinh thần rắc rối hơn vết thương ngoài da gấp mấy lần.
Như lúc trước Bạch U khiêu chiến với Cổ Loạn Không cuối cùng thua, lực lượng tinh thần bị tổn thương. Nếu không nhờ lực lượng Tôn Tọa không tầm thường thì không thể chữa khỏi trong thời gian ngắn được, dù có một vài báu vật phối hợp cũng phải mất chút thời gian để phục hồi như ban đầu.
Chiến đấu thế giới tinh thần không có khói thuốc súng, mỗi đường kiếm hung hiểm đến mức tận cùng, sơ sẩy một cái bị đánh trúng là tinh thần sẽ bị thương.
Thanh trường kiếm màu đen trong tay bóng đen phát ra ánh sáng màu bạc nhạt, là kiếm lực đến tam cấp. Tinh thần Sở Mộ bị yếu thế, hắn vội thử kích phát kiếm lực trong thế giới tinh thần, thử mấy lần, suýt bị giết rốt cuộc thành công kích phát ra kiếm lực tam cấp giành lại thế yếu.
Tạo nghệ của Bạch U nằm ở đôi mắt quỷ dị, giỏi về công kích tinh thần, rất giỏi kiếm pháp, kết hợp kiếm pháp và công kích tinh thần, dùng lực lượng tinh thần ngưng tụ thành người đối chiến trong thế giới tinh thần của người khác.
Chiến đấu thế giới tinh thần trừ xem kỹ xảo chiến đấu, tạo nghệ kiếm pháp ra chủ yếu là lực lượng tinh thần mạnh yếu. Bạch U tinh thông mặt tinh thần, linh hồn mạnh hơn người bình thường nhiều, lực lượng tinh thần cũng cường đại. Sở Mộ thì vì hai linh hồn dung hợp nên không thua gì Bạch U.
Trong thế giới tinh thần, Sở Mộ áp chế Bạch U, từng đường kiếm tấn công làm lực lượng tinh thần của Bạch U thủ nhiều công ít.