Đám Thần Tử Quan Lâm đứng bên cạnh Sở Mộ, nếu Tô Nguyệt Tịch dám ra tay thì bọn họ sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Ánh mắt Tô Nguyệt Tịch sắc bén nội liễm, lạnh lùng ném lại một câu rồi lơ hắn:
- Ngươi chờ dấy!
Có người thở dài vì không được xem kịch hay:
- Tiếc thật.
Nhạc đệm nho nhỏ đã qua nhưng Sở Mộ trở thành tiêu điểm, vì khi mọi người biết tên của hắn đều rất ngạc nhiên, quan sát người xếp hạng nhất trên bảng Đăng Thiên.
Có người đến nói chuyện vài câu làm thân, dù sao đến được đây toàn là thiên tài đẳng cấp yêu nghiệt, làm quen không có gì xấu. Đặc biệt kết bạn với đệ nhất bảng Đăng Thiên càng không có chỗ hỏng.
Thời gian chậm rãi trôi, trừ một trăm hai mươi yêu nghiệt tụ tập tại đây những người khác không thể đến gần, đành đứng xa nhìn.
Chốc lát sau lại có mấy bóng người với tốc độ thần niệm không bắt giữ được, bọn họ chớp mắt xuất hiện như đã ở đây từ rất lâu.
Ba người, một lão nhân áo lục, một nam nhân trung niên áo đen, một nữ nhân áo lam còn phong vận.
Cổ Loạn Không phản ứng lại trước, hành lễ:
- Cổ Loạn Không kính chào Đại Đế!
Những người khác vội vàng hành kiếm lễ.
Sở Mộ giật nảy mình, Đại Đế! Không ngờ ba người đều là Đại Đế.
Nói thật là đến bây giờ Sở Mộ chỉ nghe tiếng Đại Đế chứ chưa được thấy Đại Đế bằng xương bằng thịt.
Sở Mộ nói:
- Sở Mộ kính chào ba vị Đại Đế.
Sở Mộ không biết tôn hào của họ.
Nghe Sở Mộ chào, ba vị Đại Đế cùng nhìn hắn chằm chằm. Con người Sở Mộ khiến bọn họ rất tò mò.
Sở Mộ cảm giác mình bị nhìn thấu.
May mà loại ánh mắt này không ngừng lại trên người hắn quá lâu, không thì ánh mắt Đại Đế chất chứa uy nghiêm rất có sức uy hiếp.
Lão nhân áo lục đứng chính giữa cao giọng tuyên bố bắt đầu cuộc chiến bảng Thiên Thanh:
- Cuộc chiến bảng Thiên Thanh giai đoạn thứ ba sẽ do ba chúng ta chủ trì!
Hắc Thủy Hồ bao la mênh mông, gió êm sóng lặng, như bảo thạch đen siêu khổng lồ nguyên vẹn khảm trên mặt đất.
Một trăm hai mươi người lên đường, bộc phát tốc độ bay bên trên Hắc Thủy Hồ lao tới Bách Tôn Thần Sơn phía đối diện.
Một trăm hai mươi người tu vi thấp nhất là đỉnh Niết Bàn nhất trọng thiên, tu vi cao nhất là Niết Bàn tam trọng thiên hậu kỳ.
Tiếng gầm rú nổi lên bốn phía, từng bóng người hóa thành luồng sáng như sao băng vụt qua.
Mặt Hắc Thủy Hồ phẳng lặng vì một trăm hai mươi luồng sáng lướt nhanh mà gợn sóng, từng vòng khuếch tán, sóng gợn dập dờn bị ném vào rất nhiều hòn đá.
Ba Đại Đế ở giữa không trung nhìn, phương xa có vô số người xem.
Đây là so đấu tốc độ, một trăm hai mươi người nhưng chỉ có một trăm người xếp hạng trên bảng Thiên Thanh, tức là có hai mươi người bị loại.
Tuy những người này đều là yêu nghiệt thiên tài xưng bá tinh hệ nhưng hiện thực rất tàn khốc, từ xưa đến bảng Thiên Thanh chỉ có một trăm danh ngạch, không thể tăng thêm nên phải có hai mươi người bại đào thải.
Một trăm thiên tài đầu tiên vượt qua Hắc Thủy Hồ đến chân Bách Tôn Thần Sơn sẽ được một trăm thanh Bách Tôn kiếm sẽ vào giai đoạn thứ tư cũng là phần cuối. Người không được Bách Tôn kiếm thì không có duyên với bảng Thiên Thanh.
Giai đoạn này cực kỳ quan trọng, không ai muốn bị loại nên dốc hết sức ra bộc phát tốc độ, ngươi giành ta giật rất kịch liệt.
Mỗi yêu nghiệt tu luyện công pháp khác nhau lúc này thể hiện ra phong cách riêng.
Bóng người dẫn đầu thân hình mơ hồ, vèo một cái biến mất, vèo cái nữa hiện ra giữa hư không phương xa, lặp đi lặp lại không ngừng tiến lên, như xuyên qua từng hư không, khó thể bắt giữ quỹ tích, tốc độ siêu nhanh.
Xem thân pháp của Cổ Loạn Không làm mọi người cảm giác các tia dao động lực lượng không gian quy tắc. Cổ Loạn Không tinh thông nhất là không gian quy tắc.
So với Cổ Loạn Không thì Tần Ngạo Tiên như tiên nữ giáng trần, bay bay theo sát gã, người như không có sức nặng, tùy thời sẽ đuổi kịp và vượt qua gã.
Dương Chiến Thiên thì thẳng tắp như cây thương bắn giữa trời, quỹ tích thẳng tắp, bá đạo như mọi chướng ngại đằng trước sẽ bị gã đánh nát hết.
Có người sau lưng mọc đôi cánh đập dấy lên cuồng phong, thành lốc xoáy điên cuồng thổi quét bốn phía, tăng tốc độ lên cao hơn.
Có người như giao long ra khỏi ao, có người như sao băng đuổi trăng, có người như hồn ma lặng lẽ không tiếng động.
Sở Mộ thi triển thuật ngự kiếm hóa thành luồng kiếm quang sắc bén xé rách không khí đâm thẳng tới trước, nghiền nát mọi chướng ngại. Kiểu thẳng của Sở Mộ khác với Dương Chiến Thiên bá đạo, nó là loại phong mang, phong mang thuần túy.
Tu vi của Sở Mộ là Niết Bàn đỉnh nhất trọng thiên, chưa tới nhị trọng thiên. Trong một trăm hai mươi người Sở Mộ là đẳng cấp tu vi thấp nhất.
Tuy tốc độ nhanh chậm không liên quan tuyệt đối đến tu vi cao thấp, rất nhiều người tu vi chỉ cỡ Niết Bàn nhất trọng thiên nhưng nhanh hơn người tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên, thậm chí tam trọng thiên. Ví dụ tốc độ của Sở Mộ nhanh hơn Kiếm Giả Niết Bàn tam trọng thiên bình thường nhiều.
Nhưng đó chỉ là Kiếm Giả bình thường, hiện tại mỗi người ở đây đều là siêu thiên tài, là Kiếm Giả đẳng cấp yêu nghiệt, tốc độ của mỗi người đều không tầm thường, nhanh hơn Kiếm Giả bình thường rất nhiều.
Huống chi bản thân Sở Mộ tu luyện công pháp Thần cấp, truyền nhân Đại Đế như Cổ Loạn Không, Tần Ngạo Tiên cũng tu luyện công pháp Thần cấp. May mà Thần Hoang kiếm quyết của Sở Mộ là công pháp truyền thừa từ Thần Hoang Đại Đế, vị mạnh nhất Đại Đế, độc nhất vô nhị, cao hơn công pháp Thần cấp bình thường khác một bậc.
Thuật ngự kiếm là công pháp tăng phúc tốc độ, Sở Mộ còn nắm giữ lực lượng chấn động, lợi dụng bắp chân chấn động trùng kích không khí tăng tốc độ cho mình.
Hắc Thủy Hồ rất rộng rãi, mênh mông vô bờ. Bách Tôn Thần Sơn như gần trong gang tấc rồi lại xa tận chân trời.
Tốc độ của Sở Mộ siêu nhanh, người khác cũng không chậm, ngươi giành ta giật, tùy thời sẽ bị vượt qua rồi bùng nổ lướt qua người khác trở lại.
Bùng nổ tốc độ thì không kéo dài lâu được, chỉ dùng vào phút đuổi kịp và vượt qua.
Người giành ta lấn vô cùng kịch liệt, các bóng sáng rạch phá không trung để lại từng dấu hằn. Hắc Thủy Hồ phẳng lặng bị phá vỡ, các khe rãnh trượt trên mặt hồ như bị lực lượng vô hình xé rách.
Bùm!
Sóng nước bắn lên trời, một bóng đen to lớn toát ra uy nhiếp kinh dị từ đáy Hắc Thủy Hồ bắn lên cao. Là một con cá đen to lớn, con mắt to mang theo tia sáng hung tàn, há mồm, các răng nanh sắc nhọn có thể nuốt trọng con voi to.
Miệng con cá đen to táp mạnh một bóng người, định nuốt vào.