Nhiều người đến dự tiệc mừng, bao gồm thế lực cấp bá chủ đều đưa quà giá trị không nhỏ. Không một người Dạ Minh kiếm tông xuất hiện đã tỏ rõ thái độ. Những thế lực phụ thuộc vào Dạ Minh kiếm tông cũng không đến, thái độ rất rõ ràng.
Đây là điều trong dự tính, người Ngũ Hành kiếm tông không thấy bất mãn gì. Người Dạ Minh kiếm tông không đến bọn họ đỡ khỏi phải xem thấy khuôn mặt khổ qua mướp đắng.
Tiệc mừng kéo dài ba ngày ba đêm mới kết thúc, uy danh của Sở Mộ cũng truyền khắp Dạ Minh tinh hệ, người người đều biết. Ngũ Hành kiếm tông nhờ thế trở thành thế lực nổi bật nhất trong Dạ Minh tinh hệ, tạm thời lấn lướt cả Dạ Minh kiếm tông.
Nhiều người đều muốn vào Ngũ Hành kiếm tông trở thành đệ tử.
Cao tầng Ngũ Hành kiếm tông khua chiêng gõ trống lên kế hoạch mở rộng sơn môn, thừa dịp này tuyển nhận một đám đệ tử thiên phú hơn người bổ sung thực lực kiếm tông, lớn mạnh hàng ngũ đệ tử kiếm tông.
Tuyển nhận đệ tử không phải nói chơi, làm đệ tử kiếm tông phải cống hiến sức mạnh cho kiếm tông lớn mạnh, kiếm tông cũng muốn cống hiến lực lượng cho đệ tử trưởng thành, đây là quá trình hỗ trợ lẫn nhau.
Có nhiều đệ tử, sự nghiệp lớn, tài nguyên phải nhiều để cung cấp không thì sẽ bị ăn rỗng.
Ngũ Hành kiếm tông sừng sững nhiều năm đương nhiên biết điều này. Vì vậy lần này ngoại lệ tuyển nhận đệ tử không bị số người báo danh khổng lồ làm choáng váng đầu óc, ôm nguyên tắc thiên phú, tâm, tính hơn người mới chọn, nghĩa là chỉ tuyển nhận tinh anh.
So sánh thì tinh anh có giá trị bồi dưỡng hơn.
Tông chủ Ngũ Hành kiếm tông vốn đề nghị Sở Mộ lo công tác nhận đệ tử nhưng bị từ chối, với hắn thì điều này lãng phí thời gian, còn không bằng bế quan tu luyện. Cuộc chiến Tinh Thiên giới cho Sở Mộ thu hoạch khá lớn.
Lâm Ngũ Phương biết cuộc chiến giai đoạn thứ ba là một trăm hai mươi yêu nghiệt tranh đấu, kịch liệt hơn giai đoạn thứ hai gấp mấy chục, hàng trăm lần nên không ép Sở Mộ. Lâm Ngũ Phương còn nói mọi thứ trong Ngũ Hành kiếm tông mở rộng với Sở Mộ hết.
Nhiều người báo danh Ngũ Hành kiếm tông đều đến vì Sở Mộ, nhưng lúc này hắn đang ở trong mật thất Chấn Thiên điện lo bế quan tu luyện.
Sở Mộ ngồi khoanh chân tĩnh tọa, trong đầu không ngừng nhớ lại các trận chiến gay cấn đặc sắc, hấp thu ưu điểm trong đó bổ sung bản thân. Tham ngộ trong Thiên Thanh Hư Giới đến nay còn chưa hoàn toàn dung nhập vào Sở Mộ, đang từng bước tiến sâu hơn.
Thực lực của Sở Mộ dần tăng lên.
Hiểu biết bản chất của kiếm pháp, tăng cao tu vi luyện khí, luyện thể, rèn luyện lực lượng thiên địa và kiếm ý, mọi thứ đang tiến bộ, thực lực tượng trưng cho Sở Mộ đang nâng cao.
Kiếm thuật hướng dọc đã đến đỉnh cao nhất, song song với hướng ngang, tiếp theo là kiếm vực sinh ra.
Sở Mộ từng tự cảm nhận kiếm vực, có hiểu biết trực quan hơn. Nhưng khi tham ngộ Sở Mộ chợt nhận ra kiếm vực không dễ tham ngộ.
Mỗi ngày có nhiều người đến Chấn Thiên phong, nhưng bây giờ Chấn Thiên phong đã khác xưa, không phải ai cũng được vào.
Chớp mắt vài ngày qua đi.
Sở Mộ vẫn đang tu luyện. Ngũ Hành kiếm tông nghênh đón hai người, hoặc nên nói là một ‘khách quý’.
Tần Trấn Vũ mang theo Trần Cương đi tới Ngũ Hành kiếm tông. Tông chủ Ngũ Hành kiếm tông còn tự mình nghênh tiếp.
Nếu Trần Cương đi một mình thì người tiếp đãi gã cùng lắm là chấp sự, dù gã đại biểu Dạ Minh kiếm tông tiến đến cũng chỉ có trưởng lão tiếp đãi.
Nhưng Tần Trấn Vũ thì khác, gã là đệ tử duy nhất của Dạ Minh Đại Đế.
Đại Đế tượng trưng cho thực lực tuyệt đối.
Tần Trấn Vũ là đệ tử duy nhất của Dạ Minh Đại Đế, thân phận cao khó thể cân nhắc. Nếu Sở Mộ dùng thân phận Thần Tử đi thế lực cấp bá chủ khác, chủ thế lực cấp bá chủ nếu không ẩn thế hoặc bế quan thì chắc chắn sẽ đi ra nghênh tiếp, đây là tượng trưng cho thân phận.
Truyền nhân duy nhất của Đại Đế có thân phận không thấp hơn Thần Tử.
Tần Trấn Vũ mở miệng nói thẳng ý đồ:
- Ta đến tìm Sở Mộ.
Lâm Ngũ Phương nói:
- Tần công tử chờ chút, bản tông phái người đi mời Sở Mộ ngay.
Tần Trấn Vũ xuất thân thế gia, xưng hô công tử rất thích hợp, gã cũng khoái người ta kêu mình như vậy.
Lâm Ngũ Phương dặn dò:
- Huyền trưởng lão hãy đi Chấn Thiên phong tìm Sở Mộ, nói là Tần công tử đệ tử của Dạ Minh Đại Đế chờ tại đây.
Đặc biệt nhấn mạnh thân phận đệ tử Dạ Minh Đại Đế, vì nếu không có thân phận này Lâm Ngũ Phương sẽ không tự mình tiếp kiến Tần Trấn Vũ.
Cũng vì thân phận này nên Lâm Ngũ Phương đoán Sở Mộ có lẽ đang bế quan tu luyện vẫn sai người đi kêu.
Lâm Ngũ Phương là chủ một tông, nếu không nể mặt truyền nhân Đại Đế thì Đại Đế sẽ không vui, đắc tội Đại Đế không hay ho gì.
Huyền trưởng lão cũng hiểu sự việc nặng nhẹ, lập tức bay đi Chấn Thiên phong.
Sở Mộ đúng là đang bế quan tu luyện, nhưng sự việc quan trọng, Huyền trưởng lão đành truyền âm kêu hắn xuất quan.
Huyền trưởng lão vừa thấy Sở Mộ liền giải thích rằng:
- Sở Mộ, Tần công tử Tần Trấn Vũ truyền nhân của Dạ Minh Đại Đế đang chờ ở Ngũ Hành đại điện.
Sở Mộ nghe vậy cau mày. Bốn người Dạ Minh Đại Đế khiến Sở Mộ chú ý, nhưng Tần công tử Tần Trấn Vũ truyền nhân của Dạ Minh Đại Đế tại sao muốn gặp hắn? Đặc biệt trong thời gian quan trọng như vậy?
Dù Sở Mộ hơi khó chịu nhưng không muốn khiến Huyền trưởng lão khó xử, hắn cùng đi tới Ngũ Hành đại điện.
Ngũ Hành đại điện là chủ điện của Ngũ Hành kiếm tông.
Lúc này trong Ngũ Hành đại điện có tông chủ Lâm Ngũ Phương, ba vị phó tông chủ, các trưởng lão, Tần Trấn Vũ và Trần Cương.
Huyền trưởng lão và Sở Mộ vào đại điện, các cặp mắt đều nhìn hắn. Mắt Tần Trấn Vũ chất chứa nghiền ngẫm, mắt Trần Cương thì tràn ngập sắc nhỏ tiêu sát.
Sở Mộ bước đến liền chào mọi người:
- Tham kiến tông chủ, ba vị phó tông chủ, các vị trưởng lão.
Còn Trần Cương thì Sở Mộ không thèm nhìn, Tần Trấn Vũ thì hắn chỉ dùng khóe mắt liếc qua.
Các vị trưởng lão cười tươi, cảm thấy rất hãnh diện.
- Sở Mộ, để ta giới thiệu cho ngươi.
Lâm Ngũ Phương đứng dậy giơ tay chỉ hướng Tần Trấn Vũ:
- Vị này là Tần Trấn Vũ Tần công tử truyền nhân của Dạ Minh Đại Đế.
Sở Mộ nghe Lâm Ngũ Phương giới thiệu thì chắp tay hành kiếm lễ với Tần Trấn Vũ. Tần Trấn Vũ không đứng dậy, chễm chệ trên ghế như giữ thân phận, chắp tay với Sở Mộ biểu thị đáp lễ.
Lâm Ngũ Phương chau mày sau đó giãn ra:
- Tần công tử đến tìm ngươi, các ngươi là lớp thanh niên tài tuấn, chắc có nhiều lời muốn nói.
Sở Mộ nói:
- Nếu Tần công tử đến tìm ta vậy hãy đến Chấn Thiên điện của ta ngồi chơi.