Cảm giác đau đớn lúc này mới khuếch tán từ yết hầu, Cố Thanh Bình muốn nói chuyện, cổ họng mấp máy kéo theo cảm giác đau đớn mãnh liệt không thể phát ra tiếng. Cố Thanh Bình trợn to mắt nhìn Sở Mộ chằm chằm, gắng sức giơ kiếm lên run rẩy chỉ vào hắn như muốn biểu đạt cái gì.
Sở Mộ rút kiếm về không nói gì, khuôn mặt hờ hững theo lực lượng Tinh Thiên giới rời khỏi không gian chiến đấu, xuất hiện trong tiểu không gian.
Các đệ tử Ngũ Hành kiếm tông vui vẻ rống to:
- Sở sư huynh giỏi quá!
- Sở sư huynh lợi hại!
- Chết dễ vậy quá tốt cho hắn!
Các đệ tử Dạ Minh kiếm tông biểu tình cực kỳ khó xem, âm trầm.
Bọn họ phát hiện lúc trước đã xem thường Sở Mộ.
Trận đầu có lẽ vì đối thủ là sư huynh đệ đồng môn nên hắn cố ý nương tay, thời gian chiến đấu mới kéo dài như vậy.
Mắt Tần Trấn Vũ càng sáng:
- Đúng là khá thật!
Trần Cương liếm môi lạnh lùng nói:
- Như vậy giết mới vui!
Dương Hiên thề thốt:
- Ta sẽ rạch hai kiếm trên mặt ngươi!
Sở Mộ nhẹ nhàng đánh bại đối thủ, không nhìn ra vui buồn gì, thoải mái ngồi trong tiểu không gian. Sở Mộ nhàn nhã tay trái đặt trên đầu gối chân trái cong lại, cầm bình rượu nhấm nhấp từng ngụm.
Cố Thanh Bình đúng là thiên tài, gã thuộc lớp trung thượng tầng trong một ngàn thiên tài, nhưng so với Sở Mộ thì cách biệt rất lớn. Về tu vi, Sở Mộ tuy là Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ nhưng không thua gì Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, cộng thêm tu vi luyện thể thực lực càng mạnh.
Về lực lượng tuyệt đối thì Cố Thanh Bình không chiếm ưu thế gì, thậm chí có dấu hiệu bị yếu thế. Những mặt khác càng không thể so sánh với Sở Mộ.
Trong tình huống này Cố Thanh Bình bị Sở Mộ đánh bại dễ dàng là đương nhiên, không có gì kỳ. Nhưng người khác thì không nghĩ vậy, tu vi càng cao, càng sâu thì chênh lệch mỗi trọng thiên càng rõ ràng.
Tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ dễ dàng đánh bại giết thiên tài Niết Bàn nhị trọng thiên trung kỳ, nhớ kỹ, là thiên tài, sao không khiến người giật mình được.
Giật mình thì giật mình, so tài vẫn phải tiếp tục, sẽ không vì giật mình mà tạm dừng.
Mấy trận so tài tiếp theo mang đến rung động rất nhỏ so với trận của Sở Mộ, nên không ai xem nghiêm túc.
Trong Tinh Thiên giới, người thua rời đi, tiểu không gian cũng biến mất theo.
Bây giờ trong Tinh Thiên giới có hai trăm năm mươi mốt không gian, một cái là không gian chiến đấu, nó lớn nhất sẽ không thay đổi. Hai trăm năm mươi tiểu không gian khác chứa hai trăm năm mươi thiên tài dự thi.
Đây xem như vòng thứ ba cuộc chiến bảng Thiên Thanh giai đoạn thứ hai.
Trừ Sở Mộ ra đa số thiên tài Niết Bàn nhất trọng thiên sơ kỳ, trung kỳ đều bị loại, người ở lại ít nhất có tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên hậu kỳ.
Trong vòng trăm tuổi tu luyện đến Niết Bàn nhất trọng thiên hậu kỳ, chủ yếu dựa vào thiên phú của mình thì đúng là kinh người, đều là thiên tài hạng nhất.
Bây giờ mấy thiên tài bị tập trung tại đây so tài vì tranh giành danh ngạch vào vòng duy nhất.
Dạ Minh Đại Đế thở dài thườn thượt:
- Đáng tiếc Sở Mộ là Thần Tử của Kiếm Thần điện.
Tần Trấn Vũ mắt lóe tia sáng.
Tần Trấn Vũ là đệ tử quan môn của Dạ Minh Đại Đế cũng là duy nhất, có thiên phú siêu phàm, luôn tự hào vì điều đó. Giờ nghe Dạ Minh Đại Đế tiếc vì Sở Mộ là Thần Tử của Kiếm Thần điện, ý là nếu Sở Mộ không phải Thần Tử chắc chắn Dạ Minh Đại Đế sẽ thu hắn làm đệ tử. Tần Trấn Vũ kiêu ngạo luôn xem mình là trung tâm cảm thấy bứt rứt khó chịu.
Chỉ vì một câu nói của Dạ Minh Đại Đế đã chôn cái gai trong lòng Tần Trấn Vũ.
***
- Sở huynh, xin chỉ giáo!
Đối thủ của Sở Mộ là một thiên tài đến từ thế lực nhỏ, tu vi Niết Bàn nhất trọng thiên hậu kỳ, cao hơn hắn. Có được tu vi như thế trong vòng trăm tuổi còn thuộc thế lực nhỏ, trừ được kỳ ngộ ra bản thân y có thiên phú rất cao.
Y xuất thân không cao, lai lịch bình thường, còn ở trong thế lực nhỏ, không cách nào so sánh với Ngũ Hành kiếm tông được. Nên y không dám xen vào mâu thuẫn xung đột giữa đệ tử Dạ Minh kiếm tông và Ngũ Hành kiếm tông, không dám tưởng tượng, sợ bị kéo vào sẽ tan xương nát thịt.
Nên dù là với đệ tử Dạ Minh kiếm tông hay Ngũ Hành kiếm tông, hoặc đệ tử của thế lực lớn khác y đều giữ lòng tôn kính nên có nhưng không nịnh hót, dù sao y cũng là thiên tài, sẽ không thua kém thiên tài khác. Y có ngạo cốt, kiên trì của mình.
Nhưng y vô cùng tôn kính Sở Mộ, tu vi không bằng y mà thực lực hơn xa y, hắn biểu hiện cực kỳ mạnh trong Thiên Thanh Hư Giới.
Với người tôn kính mình thì Sở Mộ bình thường sẽ không chèn ép gì, vì vậy hắn đánh nhau với thiên tài đó, cho đối phương thỏa thích thi triển kiếm pháp công kích, gián tiếp chỉ điểm một lúc rồi đánh bại.
Dĩ nhiên đối phương không phải đệ tử Ngũ Hành kiếm tông nên Sở Mộ không chỉ tận tình bao nhiêu, dù vậy y vẫn hết sức cảm kích hắn.
Cảnh này khiến nhiều thiên tài biết mình không có hy vọng giành danh ngạch duy nhất thầm ước gì đối đầu với Sở Mộ, ít nhất sẽ được rèn luyện tốt hơn.
Vòng này Lâm Dịch thăng cấp, Lâm Hải Triều cũng thăng cấp, mấy đệ tử Ngũ Hành kiếm tông khác gặp đối thủ mạnh bị đánh bại hết.
Vòng thứ bốn có một trăm hai mươi lăm thiên tài dự thi, về mặt lý luận sẽ có sáu mươi hai trận so tài, một người không phải đấu. Nhưng sự thật không như vậy, vì so tài lần này không phân chia theo thứ tự nghiêm khắc, mục đích để chọn ra người có thực lực mạnh nhất.
Vòng này đối thủ của Sở Mộ là thiên tài tu vi Niết Bàn nhị trọng thiên sơ kỳ, trong lực lượng tuyệt đối không chiếm ưu thế gì, thậm chí vì Sở Mộ có tu vi luyện thể mà yếu hơn hắn, cuối cùng bị hắn đánh bại loại bỏ, hắn lọt vào vòng trong.
Vòng này mười thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên đều thăng cấp, Lâm Dịch cũng thăng cấp. Lâm Hải Triều số xui, đối thủ của gã là một thiên tài tu vi Niết Bàn tam trọng thiên, cách biệt tu vi quá xa nên chiến đấu một lúc rồi bị giết chết, đào thải.
So tài đến trận thứ sáu mươi hai theo lý luận sẽ có một người không phải đấu, nhưng sự thật thì không, người này được sắp xếp quyết đấu với thiên tài đã thành công thăng cấp.
So tài đến hiện giờ thứ tự có dấu hiệu hỗn loạn, nhưng điều này không quan trọng.
Từng trận so tài chặt chẽ diễn ra, hoàn toàn không có thời gian nghỉ ngơi, một trận kết thúc thì trận khác bắt đầu ngay, dồn dập như sóng triều đợt trước chưa yên đợt sau đã xô.
So tài lại đến lượt Sở Mộ.
Đối thủ của Sở Mộ là một thiên tài tu vi Niết Bàn đỉnh nhất trọng thiên.