Đầu óc xoay chuyển nhanh, Sở Mộ muốn khám phá nhưng không biết bắt đầu từ đâu. Chân Võ Bát Thế xuất hiện quá đột ngột, không chút dấu hiệu.
Sở Mộ vắt óc suy nghĩ vẫn không ra, hắn cẩn thận tham ngộ Chân Võ Bát Thế, phát hiện công kích này không có chỗ nào sai sót, là hoàn chỉnh, không có gì kỳ lạ, có thể tu luyện.
Nhưng không đủ thời gian tham ngộ, dù có điểm nào khiếm khuyết thì Sở Mộ không nghiên cứu ra ngay được. Sở Mộ đành phải tìm chỗ nào khá an toàn, mất chút thời gian nghiên cứu cẩn thận thì mới nghiên cứu triệt để được.
Óc Sở Mộ lóe tia sáng, mở miệng hỏi:
- Là nàng sao?
Sở Mộ hỏi khẽ khàng, bốn phía không có ai, không người đáp lời.
Sở Mộ nghĩ đến người tình nghi là người nằm trong quan tài thủy tinh trong không gian giới chỉ của hắn.
Lúc trước sau khi giết Liệt Địa Chiến Hổ Vương, Sở Mộ tìm thấy quan tài thủy tinh trong hang động của nó. Sở Mộ vốn định lơ đi nhưng trong óc vang lên tiếng nói cầu xin hắn mang nàng đi, thế là hắn mang theo quan tài thủy tinh.
Từ khi đó người trong quan tài thủy tinh không nói một câu nào nữa, Sở Mộ cũng không cố ý hỏi.
Bây giờ Sở Mộ được công pháp cao cấp Chân Võ Bát Thế thế này chắc liên quan đến người trong quan tài thủy tinh.
Không nhận được trả lời, Sở Mộ không hỏi nữa, hắn đã thầm phỏng chừng Chân Võ Bát Thế xuất hiện liên quan đến người trong quan tài thủy tinh.
Nghĩ tới đây Sở Mộ thả lỏng hơn.
Không gian giới chỉ của Sở Mộ đã không phải loại vị phẩm ban đầu mà lên tứ phẩm. Không gian trong không gian giới chỉ tứ phẩm không phải bốn thước vuông mà tám thước, lớn hơn hai thước vuông ban đầu rất nhiều, sau khi bỏ quan tài thủy tinh vào có thể cất chứa thêm nhiều thứ khác.
Sở Mộ kiểm tra một phen, phát hiện không còn nhiều thức ăn.
Từ nơi này quay về Dạ Minh bộ bổ sung thực vật, chuyến đi chuyến về rất mất thời gian. Nhưng nếu không quay lại thì thiếu thức ăn, không chừng hắn sẽ chết đói, thật là vấn đề rối rắm.
Nhưng may mắn lúc trước Sở Mộ giết con hư thú tứ phẩm vương giả được đến một thứ, thứ rất thần kỳ.
Tuy nhiên trước đó Sở Mộ còn phải săn giết hư thú, không thì bây giờ hắn chẳng có một chút hư khí nào để dùng.
Sở Mộ tiếp tục đi tới, mất chút thời gian lại gặp con hư thú ngũ phẩm. Sở Mộ giết con hư thú ngũ phẩm, được hư khí ngũ phẩm.
Sở Mộ động ý niệm, một tấm lệnh bài nằm trong tay hắn. Lệnh bài màu đen hình trứng, lệnh bài chỉ có một chữ rất cổ xưa: Truyền.
Lệnh bài này cũng là hư linh khí, không thể dùng vào công kích, không dùng cho việc phòng ngự, càng không tăng phúc thực lực hay có tác dụng suy yếu sức mạnh của mục tiêu. Nó là một loại hư linh khí đặc biệt, tác dụng duy nhất là truyền tống.
Kích hoạt lệnh bài truyền tống, lệnh bài rung rung trong tay Sở Mộ, phát ra lực lượng bao vây hắn. Sở Mộ đắm mình trong ánh sáng bạc nhạt, ánh sáng dần đậm hơn bao lấy toàn thân hắn như khoác lớp vải.
Một giây, hai giây, ba giây, sau ba giây thì ánh sáng bạc nhạt bao bọc người Sở Mộ chợt lóe rồi biến mất.
Tại chỗ để lại một khí thể bạc mờ nhạt dần ẩn vào hư không.
Mấy giây sau, dưới Thiên Bia Sống Lại trong Dạ Minh bộ, một bóng người xuất hiện, vừa vặn bị mấy người nhìn đến.
- Người kia chẳng phải là Sở Mộ sao?
- Đúng là hắn, tại sao xuất hiện dưới Thiên Bia Sống Lại? Chẳng lẽ hắn bị giết chết?
Bọn họ suy đoán rồi nhìn lên bảng thiên tài tinh hệ trên trời, thứ bậc của Sở Mộ vẫn ở đầu bảng, điểm thiên tài không giảm bớt. Họ thầm lấy làm lạ, vì trong hiểu biết của họ chỉ khi nào chết mới xuất hiện dưới Thiên Bia Sống Lại.
Sở Mộ cũng rất bất ngờ, thì ra khi được truyền tống về sẽ xuất hiện dưới Thiên Bia Sống Lại. Sở Mộ nhìn ánh mắt đám người đứng gần đó chắc đoán hắn bị giết mới xuất hiện tại đây.
Sở Mộ phớt lờ ánh mắt ngạc nhiên của đám người đó, Sở Mộ đi hướng tửu lâu.
Sở Mộ bước vào tửu lâu, bên trong không trống rỗng như lúc trước, rải rác vài Kiếm Giả thiên tài tới nơi này dùng cơm. Mỗi người tu vi đến tam trọng thiên, thực lực khí thể khá mạnh.
Sở Mộ mới vào tửu lâu, đám người đang trò chuyện lập tức yên lặng, cùng quay đầu nhìn hắn.
Người biết mặt Sở Mộ đều rất ngạc nhiên.
Sở Mộ trở thành tiêu điểm nhưng vẫn ung dung ngồi xuống. Tiểu nhị nhớ mặt Sở Mộ, vì hắn là người đầu tiên vào tửu lâu tiêu phí, cũng mua nhiều rượu ngon và thức ăn nên để lại ấn tượng rất sâu.
Tiểu nhị hết sức nhiệt tình chào hỏi.
Sở Mộ kêu tiểu nhị bưng lên mâm thức ăn lớn, có chay có mặn còn phải có rượu ngon. Sở Mộ dặn tiểu nhị chuẩn bị nhiều thức ăn ngon để mang đi.
Cùng tu khí thể đến tứ trọng thiên làm sức ăn của Sở Mộ tăng thêm, không ăn thì thôi, ăn một cái làm người hết hồn.
Nhìn Sở Mộ một mình ăn mâm cơm rượu ngon siêu bự khiến người hâm mộ, so sánh thì thức ăn ngon trên bàn của họ thật nghèo.
Dù có gan vào tửu lâu tiêu phí nhưng họ không dám kêu nhiều đồ ngon rượu ngon, không thì tiêu nhiều hư khí sẽ rất đau lòng.
Sở Mộ không lo vấn đề đó, một hư khí ngũ phẩm không chỉ cho hắn ăn ngon uống đã còn mua nhiều đồ ngon trữ trong không gian giới chỉ.
Dạ Minh bộ ban đêm đèn đuốc sáng trưng ánh chiếu với sao khảm đầy trên trời.
Sở Mộ dự trữ thức ăn xong không rời khỏi Dạ Minh bộ ngay, hắn quay về nhà gỗ, ngồi khoanh chân trên giường đệm tĩnh tâm ngưng thần, trừ bỏ tạp niệm, bắt đầu chính thức tham ngộ Chân Võ Bát Thế.
Chân Võ Bát Thế, một đoạn quy tắc chung, tám đoạn khẩu quyết phối hợp tám tư thế, có thể tu luyện đến cảnh giới khí thể bát trọng thiên, siêu kinh người.
Bắt đầu từ quy tắc chung, Sở Mộ cẩn thận tham ngộ từng chữ một rồi kết hợp chúng lại cùng nhau tham ngộ, từ điểm đến mặt lại từ mặt đến điểm, hắn không bỏ qua một vị trí nào.
Đêm khuya tĩnh lặng không tiếng động dần tan ra, ban ngày đến, Sở Mộ vẫn đang tham ngộ. Ban ngày rút đi, bóng đêm buông xuống, Sở Mộ vẫn tham ngộ.
Mãi đến ban ngày thứ ba kéo tới Sở Mộ mới mở mắt ra, đã tham ngộ xong hết. Chân Võ Bát Thế này là hoàn chỉnh, có thể tu luyện.
Sở Mộ liên tục dùng hai ngày, trong thời gian này điểm thiên tài của nhiều người đã tăng lên. Tuy trên bảng thiên tài tinh hệ thứ bậc của Sở Mộ vẫn ở đầu bảng nhưng trên bảng Đăng Thiên thì bị Dương Chiến Thiên, Luyện Hồng Vân vượt qua, rớt xuống hạng năm.
Nhưng Sở Mộ thấy đáng giá, Chân Võ Bát Thế sẽ là công pháp hắn chủ tu trong thời gian khá dài.
Tham ngộ xong Sở Mộ bắt đầu tu luyện.