Hai móng vuốt, đầu, miệng của Xích Nhãn Lang Vương đều có thể công kích. Hai móng vuốt siêu bén, răng nanh không chỉ bén còn có sức cắn kinh người. Đầu nó cực kỳ cứng, nếu bị đụng trúng sẽ gãy xương toàn thân, nội tạng vỡ nát. Xích Nhãn Lang Vương có thể phát huy hết ưu thế của mình ra.
Xích Nhãn Lang Vương điên cuồng tấn công liên tục, nó phát hiện sinh vật đi hai chân này lợi hại hơn bảy người đã bị nó giết, chịu đựng được đòn tấn công của nó lâu như vậy.
Thật ra Sở Mộ cũng bị áp lực rất lớn, mỗi lần va chạm tuy hắn cố gắng trừ đi lực lượng nhưng vẫn có một phần trùng kích làm tay hắn tê rần, bàn tay tê dại, cổ tay đau nhức.
May mắn hắn tinh thông các loại giảm bớt lực, mượn lực, hai tay luân phiên sử dụng kiếm sắt đen nên mới chịu đựng nổi.
Sở Mộ lắc người, ánh sáng đen vụt qua trước mắt, hắn cảm nhận gió lạnh thấu xương, suýt chút nữa là mặt hắn đã bị cào nát.
Đánh hoài không thắng chọc giận Xích Nhãn Lang Vương.
Đôi mắt đỏ ngầu như ngọn lửa bỗng bắn ra tia sáng kinh người, ngay sau đó Sở Mộ cảm giác trên người Xích Nhãn Lang Vương truyền ra dao động lực lượng đáng sợ, cực kỳ cuồng bạo, như thể trong người nó còn một con mãnh thú khác sắp phá xác chui ra.
Óc Sở Mộ lóe tia sáng nghĩ đến một từ:
- Thú lực...!
Lúc chiến đấu với đám người Diệp Kiền thì Xích Nhãn Lang Vương không sử dụng thú lực, hiện tại nó dùng.
Cảm giác nguy hiểm mãnh liệt thổi quét tàn thân khiến Sở Mộ giật nảy mình.
Giây sau Xích Nhãn Lang Vương giơ vuốt bén lên, có ánh sáng đỏ tụ lại. Vèo một tiếng, tựa như ngọn lửa đỏ bốc cháy thành móng vuốt lửa to, nhiệt độ cao khủng khiếp khuếch tán, tựa lửa cháy lan tràn đốt cháy tất cả.
Sở Mộ cảm giác miệng lưỡi khô khốc như đi cả ngày trong sa mạc không uống một giọt nước.
Móng vuốt lửa cào mạnh xuống như thiên thạch nhắm vào Sở Mộ, nhiệt độ cao đáng sợ làm hắn kinh hoàng tuyệt vọng.
Thú kỹ của Xích Nhãn Lang Vương: Hỏa Diễm Trảo!
Hỏa Diễm Trảo ra, lửa đốt trời muốn đốt Sở Mộ thành tro. Sở Mộ vội thụt lùi thật nhanh, lực lượng chấn động nổ tung. Sở Mộ không dám đỡ đòn hay dùng kiếm ngăn, bởi vì hắn cảm thấy kiếm sắt đen tuyệt đối không ngăn nổi một móng vuốt này, sẽ vỡ nát ngay.
Nếu mất kiếm sắt đen thì Sở Mộ không cách nào thi triển kiếm pháp Phá Giáp, thực lực giảm một nửa, vậy hắn chỉ có thể chạy trốn.
Hiện tại mặt trời dần ngã về tây, mất kiếm thì Sở Mộ càng khó sinh tồn trong Lang cốc vào ban đêm.
Sở Mộ lùi nhanh, Hỏa Diễm Trảo của Xích Nhãn Lang Vương cũng không chậm. Trảo giáng xuống, đất khét đan, cát đá mềm rục. Sở Mộ cảm giác cơ thể đang bốc cháy, môi khô sắp nứt ra, như có cục than nhét vào cổ họng, da nứt nẻ.
Bởi vì nhiệt độ cao làm suy nghĩ trở nên mơ hồ, hoảng hốt.
Kiếm ý bạo đánh tan mơ hồ, Sở Mộ tỉnh táo lại, hắn bất chấp tổn thương mình vận dụng lực lượng chấn động bùng nổ gia cố vào hai chân giẫm mạnh xuống đất lùi nhanh.
Sở Mộ né qua đường tơ kẽ tóc, móng vuốt lửa to lớn đánh xuống. Vang tiếng nổ, đất cát cháy đen bắn tung, mỗi một chút đều mang theo nhiệt độ cao đáng sợ có thể dễ dàng thiêu chết người bình thường.
Mặt đất thủng một lỗ hình móng vuốt khét đen, sâu ba tấc. Bốn ngọn lửa lấy dấu móng vuốt làm điểm khởi đầu như đao phong chạy trên mặt đất xa cỡ năm thước, để lại bốn khe rãnh cháy đen, cát đá trong cái khe bị nung lỏng.
Một kích khủng bố khiến Sở Mộ kinh sợ, cũng hưng phấn hơn.
Xích Nhãn Lang Vương cường đại như vậy giết nó mới có cảm giác thành tựu.
Đã dùng thú kỹ Hỏa Diễm Trảo vẫn không thể giết sinh vật đứng thẳng trước mắt làm Xích Nhãn Lang Vương nổi khùng, nó lao lên, cái đầu cực kỳ cứng rắn nhanh chóng đụng vào.
Sở Mộ vội né, tảng đá to sau lưng hắn bị đụng bể thành mấy mảnh, có vài khối bắn hướng hắn. Sở Mộ vội huơ kiếm vận dụng xảo kình hất mấy mảnh đá vụn bay hướng Xích Nhãn Lang Vương.
Từng khối đập vào người Xích Nhãn Lang Vương, nó không bị ảnh hưởng gì, ngược lại những đá vụn lại vỡ nát, càng chọc khùng nó.
Mục đích của Sở Mộ là chọc giận Xích Nhãn Lang Vương để nó lại thi triển thú kỹ Hỏa Diễm Trảo, có như thế hắn mới có cơ hội thi triển Phá Giáp.
Thú kỹ giống như kiếm pháp, lúc thi triển cần một chút thời gian để súc thế. Mới rồi bởi vì uy thế quá mạnh, Xích Nhãn Lang Vương tấn công dồn dập làm Sở Mộ liên tục lùi nên không nắm bắt được cơ hội thoáng qua, đành cố gắng thêm lần nữa.
Kịch chiến một phen khiến Sở Mộ dần thích ứng tiết tấu và độ mạnh tấn công của Xích Nhãn Lang Vương, tiềm lực của hắn bị đào móc ra. Khi Sở Mộ ứng đối Xích Nhãn Lang Vương tấn công điên cuồng thì càng nhẹ nhàng hơn một chút.
Sở Mộ cố gắng tránh dùng kiếm va chạm với móng vuốt bén của Xích Nhãn Lang Vương, tuy mỗi lần có thể giảm bớt lực nhưng va chạm liên tục làm kiếm sắt đen không chịu nổi.
Một kích, Sở Mộ chỉ cần có cơ hội cho một kích.
Tấn công nhiều lần vẫn bị Sở Mộ né tránh, ngược lại phá hoại bốn phía giúp hắn có dịp hất đá vụn đánh vào người Xích Nhãn Lang Vương, tuy không gây ra vết thương nhưng cảm giác không dễ chịu gì. Tôn nghiêm vương giả một tộc đã bị khiêu khích rất lớn.
Xích Nhãn Lang Vương đã giận càng điên tiết hơn, người nó lại bộc phát ra khí thế siêu khủng, cuồng bạo như mãnh thú tuyệt thế thức tỉnh.
Mắt Sở Mộ sáng rực.
Xích Nhãn Lang Vương giơ móng vuốt trước lên, lửa cháy hừng hực, móng vuốt lại biến to. Xích Nhãn Lang Vương cuồng bạo đạp vuốt xuống nghiền nát tất cả.
Sở Mộ sẽ không bỏ qua thời cơ lần này, hắn vội né sang bên cạnh, bước chân di chuyển nhanh, tinh thần hết sức tập trung như đang múa trên mũi kiếm.
Ầm!
Mặt đất chấn động nổ tung, móng vuốt lún sâu ba tấc, bốn lửa nhiệt độ cao đáng sợ lại như đao phong bắn ra.
Là lúc này!
Sở Mộ đạp bước trượt tới trước chợt khựng lại, giơ kiếm sắt đen lên, hơi tạm dừng rồi bùng nổ toàn bộ nội khí mạnh mẽ. Một kiếm đâm thẳng tới trước, ngay sau đó kiếm ý, lực lượng kim gia cố, cơ bắp toàn thân chấn động như sóng triều tuôn vào kiếm sắt đen sinh ra lực đẩy mạnh mẽ, làm tốc độ đường kiếm này mau hơn gấp đôi.
Mùi khét lại lan tỏa, không khí như bị đốt cháy, thân kiếm bắn ra ánh sáng đỏ, lực lượng tuôn hướng mũi kiếm làm mũi kiếm đỏ rực như khoác lớp vàng, tần suất siêu cao mắt thường không thể thấy, chấn động biên độ siêu thấp.
Một kiếm phá giáp!
Một kiếm thế không thể đỡ, có thể đâm thủng cả bầu trời, kiếm đâm vào mắt phải của Xích Nhãn Lang Vương.
Xích Nhãn Lang Vương cảm nhận nguy hiểm lớn vội nghiêng đầu né đường kiếm.