Càng vào sâu trong hoang dã thì người rải rác, hư thú đông đúc hơn.
Bất giác Sở Mộ đến trước một sơn cốc.
Bên cạnh sơn cốc có tấm bia đá xiêu vẹo, dây leo quấn quanh bia đá trông thật cổ xưa.
Sở Mộ dùng kiếm sắt khều dây leo ra, trên tấm bia có hai chữ: Lang cốc.
Sở Mộ thì thào:
- Lang cốc...
Sở Mộ đi hướng lối vào sơn cốc nhỏ hẹp, mới vào trong đã thấy các con Xích Nhãn Lang. Hơi thở người sống hấp dẫn đàn Xích Nhãn Lang quay đầu nhìn, đôi mắt đỏ ngầu khát máu, cổ họng phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp như sấm rền.
Nơi này tràn ngập hơi thở hung thần, Sở Mộ phát hiện thể hình đám Xích Nhãn Lang trong này to hơn Xích Nhãn Lang ngoài sơn cốc, thoạt trông càng mạnh mẽ hơn. Rất nhanh Sở Mộ biết đó không phải hình như mà thật sự là vậy.
Đến nay kiếm của Sở Mộ đã giết rất nhiều Xích Nhãn Lang, hắn khá quen thuộc với loài thú này. Đàn Xích Nhãn Lang gầm rú chạy rầm rập tới, động tác nhanh nhẹn, tốc độ siêu mau, nhanh hơn Xích Nhãn Lang ngoài sơn cốc một bậc.
Lang cốc càng thích hợp cho Xích Nhãn Lang ở hơn, các con thú lực lượng hay tốc độ, sức bật đều hơn hẳn Xích Nhãn Lang ngoài sơn cốc ít nhất mười phần trăm.
Sở Mộ liếc mắt ra, đã nhìn thấu tuyên đường, quỹ tích, biên độ của tám con Xích Nhãn Lang lao nhanh tới:
- Đến hay lắm!
Đầu óc Sở Mộ vận chuyển nhanh, tư duy mở ra hết sức tìm điểm yếu của tám con Xích Nhãn Lang.
Hai chân Sở Mộ đạp mạnh xuống đất, cát bụi bay lên, hắn lao nhanh tới trước như tên bắn. Sở Mộ vung kiếm sắt đen, thân kiếm chấn động tần suất cao, tốc độ kiếm tăng nhanh, kiếm quang như sấm sét xẹt qua bầu trời, như sao băng rơi, khí thế sắc bén rạch không khí.
Giết!
Cảm giác hơi trì trệ, lưỡi kiếm cắt cổ một con Xích Nhãn Lang, máu phun như suối. Sở Mộ vội né sang bên và huơ kiếm ngăn lại.
Lực lượng mạnh mẽ đập vào thân kiếm, may mắn thân kiếm sắt đen đủ cứng không thì đã bị chém nứt. Sở Mộ mượn sức lùi nhanh ra sau, chỉ mành treo chuông né qua hai móng vuốt sói và một cú táp. Sở Mộ lại vung kiếm ra quất mạnh, thân kiếm rung lên như cây roi quất trúng đầu một con Xích Nhãn Lang, sức mạnh to lớn hất bay con Xích Nhãn Lang đó.
Một móng vuốt sói từ bên cạnh đột nhiên đánh lén, Sở Mộ vội xoay cổ tay giơ kiếm chặn lại thịt mềm ngay giữa móng vuốt sói, tay gồng sức đẩy ra, kiếm thuận thế chém xuống.
Mũi kiếm, kiếm phong, mũi kiếm, thân kiếm, vòng kiếm, đầu chuôi kiếm, mỗi vị trí cấu thành một thanh kiếm đều bị Sở Mộ vận dụng kỹ càng vừa đúng.
Một phần ký ức của Sở Mộ chưa bị phong ấn, hắn cảm giác mình bây giờ hiểu biết về kiếm càng sâu sắc hơn.
Điều này giúp Sở Mộ lúc chiến đấu càng thêm linh hoạt, cũng sắc bén hơn.
Sở Mộ cực kỳ thích loại cảm giác này.
Sở Mộ lao vào trong sáu con Xích Nhãn Lang, hắn rơi vào vòng vây, chỉ dùng kiếm đối kháng, né tránh, đón đỡ, phản kích, chém giết như điên.
Năm con Xích Nhãn Lang càng mạnh mang đến áp lực rất lớn, Sở Mộ phải tập trung tinh thần cao độ, phát huy tạo nghệ kiếm thuật, kiếm pháp trăm phần trăm, giải phóng hoàn toàn sự hiểu biết về kiếm, đào móc từng tấc uy lực của thanh kiếm trong tay.
Mấy chục giây sau, sáu con Xích Nhãn Lang đều bị Sở Mộ giết, nhưng hắn cũng bị thương, lưng và cánh tay trái bị cào ra một vết thương, máu tuôn ồ ạt sâu thấy xương, từng đợt đau nhức nhuộm đỏ áo gai vải thô.
Sở Mộ được tám hư khí nhất phẩm, hắn lùi đến cửa cốc rồi nhanh chóng hấp thu chúng. Hai hư khí chữa lành hai vết thương, sáu hư khí bị Sở Mộ hấp thu chuyển hóa thành nội khí, trình độ lên đến lực lượng tám ngàn cân.
Nội khí tăng lên khiến tốc độ tư duy của Sở Mộ càng tiến bộ, lục cảm mạnh hơn chút.
Thực lực càng thêm cường đại, Sở Mộ cất bước đi vào Lang cốc.
Lang cốc không nhỏ, cây cối thấp bé, đá vụn tán loạn, có dòng suối trong vắt. Sở Mộ đến bên suối trong, tháo ấm nước, lương khô xuống ngồi ăn. Uống hết nước trong bình rồi Sở Mộ hứng bình nước suối mới.
Lúc này lại có người đột phá đến kiếm pháp được một ngàn điểm thiên tài, vượt qua Sở Mộ, thứ bậc của hắn lại rớt xuống hạng mười lăm. Sở Mộ bị tụt hạng gây nhiều tranh luận.
Sở Mộ nghỉ ngơi một lúc rồi tiếp tục đi tới, tìm Xích Nhãn Lang săn giết.
Không lâu sau Sở Mộ đi ngang qua một tảng đá to, bỗng cảm giác nguy hiểm mãnh liệt lan tràn toàn thân, lông tơ dựng đứng. Kình phong cực kỳ sắc bén vụt qua bầu trời.
Sở Mộ phản xạ vung kiếm lên trên, đường kiếm này có nội khí phụ trợ khiến lực chém bộc phát càng mạnh mẽ, kiếm quang như trời long đất lở, chân hắn lùi nhanh về sau.
Sức mạnh to lớn va chạm, hỏa hoa tung tóe. Sở Mộ cảm giác cổ tay hơi đau, cơ thể mất kiểm soát thụt lùi, khi hắn nhanh chóng điều chỉnh lại mới đứng vững thì cảm giác nguy hiểm mãnh liệt ập đến, kình phong đáng sợ tàn phá. Một vệt sáng lạnh lướt nhanh trước mắt khiến Sở Mộ cảm giác mình bị xé rách, thấy đau đớn.
Sở Mộ kinh sợ nhưng không hoảng loạn, hắn vội nhấc chân nhanh chóng lùi sang bên cạnh, vung kiếm sắt đen lên, thân kiếm thẳng băng, kiếm ý gia cố kích phát lực lượng chấn động chém vào vệt sáng lạnh.
Ánh sáng lạnh tốc độ siêu nhanh, tốc độ kiếm của Sở Mộ cũng cực nhanh. Lại va chạm, hỏa hoa tứ tung, tiếng rít đâm rách màng tai, sức mạnh to lớn suýt làm kiếm bay khỏi tay Sở Mộ, hắn siết chặt kiếm, cổ tay đau nhức.
Với độ mạnh khí lực hiện tại của Sở Mộ bị chấn động đến cổ tay đau nhức chứng tỏ xung lực kia mạnh mẽ cỡ nào.
Sở Mộ né tránh, thụt lùi, phản kích cực kỳ nguy hiểm. Sở Mộ dựa lưng vào tảng đá to rốt cuộc thấy nguồn gốc nguy hiểm, là một con Xích Nhãn Lang, một con Xích Nhãn Lang không tầm thường.
Con Xích Nhãn Lang này to hơn gấp đôi mấy con vừa bị giết, màu lông càng sậm, mơ hồ thấy đường nét cơ bắp tràn đầy sức bậc.
Răng nhanh và móng vuốt của nó sắc bén kinh người, từng móng vuốt ập đến, Sở Mộ vội cúi người lao tới trước, kiếm sắt đen thuận thế cắt qua eo Xích Nhãn Lang, cảm giác rất là trì trệ.
Tảng đá yếu ớt như đậu hủ bị móng vuốt Xích Nhãn Lang cào ra vệt sâu hoắm.
Sở Mộ xuất hiện sau lưng Xích Nhãn Lang, mắt nóng cháy nhìn nó:
- Xích Nhãn Lang tinh anh!
Cao lớn chắc khỏe hơn Xích Nhãn Lang bình thường, lực lượng mạnh hơn, tốc độ càng nhanh, phản ứng mau lẹ, móng vuốt càng sắc bén, da lông càng cứng. Sở Mộ phát hiện phát nội khí tăng phúc lực lượng cộng thêm kiếm ý gia cố chém nhát kiếm chỉ để lại vết trầy nhợt nhạt bên người Xích Nhãn Lang tinh anh, có tơ máu chảy ra.