Hắc Ngục tinh đạo từng bị tiêu diệt một lần cho nên lúc này làm việc càng thêm kín đáo, càng khó có thể nắm bắt. Bởi vậy vài chục năm qua đi, cũng không có tìm được đại bản doanh của Hắc Ngục tinh đạo ở nơi nào.
Lúc này có thể phát hiện ra cứ điểm Hắc Ngục tinh đạo cũng là do vài phần vận khí.
Lúc vừa mới nghe thấy cái tên Hắc Ngục tinh đạo, Sở Mộ đã có chút suy nghĩ. Bởi vì trong thế giới Thái cổ cũng có một tổ chức, gọi là Hắc Ngục, không biết có liên quan gì tới Hắc Ngục tinh đạo này hay không.
Sở Mộ cũng không nói ra điểm này, bởi vì chính hắn cũng không có cách nào xác định ra được.
Ba điểm hoài nghi, hai giả một thật. Chiến đội số tám phân thành ba tiểu đội nhỏ hành động. Trong đó tất sẽ có một tiểu đội sẽ gặp phải cứ điểm thực sự của Hắc Ngục tinh đạo, đối mặt với Hắc Ngục tinh đạo.
Hơn nữa khoảng cách giữa ba cứ điểm rất xa, không có cách nào tiếp viện lẫn nhau, cho nên chỉ có thể dựa vào bản thân mình mà thôi.
Vài ngày sau, mọi người dừng bước trước một quán rượu rất là bình thường. Mọi người nhìn nhau, dùng ánh mắt trao đổi rồi đồng thời gật đầu. Mười một người trước sau đi vào trong quán rượu.
Vào bên trong tử lâu lập tức có tiểu nhị nhiệt tình chào đón.
Mười một người cũng không có mặc y phục thống nhất gì cả, bởi vậy sẽ không khiến cho mọi người chú ý.
Sau khi tìm một chiếc bàn lớn rồi ngồi xuống, vừa ăn uống, một mặt mọi người cũng truyền âm thương nghị với nhau.
- Căn cứ vào tin tức của Phong bộ, nếu như nơi này thực sự là cứ điểm của Hắc Ngục tinh đạo, như vậy có lẽ nó ở dưới lòng đất.
Thượng Quan Hoa truyền âm nói với mọi người.
- Không có cách nào khẳng định tửu lâu này có phải là cứ điểm của Hắc Ngục tinh đạo hay không. Nếu không có thể trực tiếp hành động.
Một Kiếm Vương bát tinh nói.
Bọn họ là quân đoàn chứ không phải là đạo tặc vũ trụ, đương nhiên không thể trực tiếp động thủ dưới tình huống còn chưa có chứng cứ rõ ràng.
- Tìm cơ hội lẻn vào trong tửu lâu.
Thượng Quan Hoa nói.
- Việc này giao cho ta đi.
Một Kiếm Vương bát tinh nói. Hắn gọi là Tô Ảnh, vô cùng am hiểu ẩn nấp. Trong số mấy người ở đây, hắn nói thứ hai không người nào dám nói thứ nhất. Thậm chí còn không có cách nào so sánh với hắn.
- Cẩn thận, Thượng Quan Hoa nói.
Tô Ảnh gật đầu, đứng dậy nhìn lơ đãng chung quanh. Sau đó hắn đi qua chỗ tiểu nhị, nói chuyện với tiểu nhị. Không bao lâu thì hắn đi về một phía.
Mà mười người Sở Mộ thì chờ đợi tin tức.
Các đội viên chiến đội số tám, cơ hồ mỗi một người đều có năng khiếu của mình.
Có người am hiểu điều khiển tinh hạm, có người am hiểu phân tích tình báo. Có người lại am hiểu dò xét tin tức... Nhưng mà thứ mà đại bộ phận người am hiểu chính là chiến đấu.
Bỗng nhiên, Thượng Quan Hoa dường như nghĩ tới cái gì đó mà nhìn Sở Mộ. Trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm và vỏ.
vỏ kiếm màu xanh, bên trên có đường vân màu tím. Trong lúc mơ hồ có hai loại lực lượng Phong, Lôi chấn động lan tràn ra.
- Phong Lôi kiếm.
Một đội viên trừng mắt, nhìn chằm chằm vào thanh kiếm kia, lại nhìn về phía Thượng Quan Hoa, hắn không rõ ràng đội phó làm như vậy là có ý gì.
- Đội phó, ngươi lấy thanh kiếm này ra làm gì?
- Sở Mộ, thanh kiếm này ta tặng cho ngươi.
Thượng Quan Hoa nói rồi đưa kiếm về phía Sở Mộ.
Sở Mộ nghe vậy khẽ giật mình, những người khác cũng khẽ giật mình.
- Hai môn kiếm pháp ngươi sử dụng có liên quan tới hai loại lực lượng Phong, Lôi. Có thanh Phong Lôi kiếm này, uy lực của hai môn kiếm pháp kia lại một lần nữa tăng lên.
Thượng Quan Hoa nói. Những người khác nghe xong mới hiểu ra. Sau khi suy nghĩ một chút, mọi người cũng nhớ ra, trong mấy môn kiếm pháp Sở Mộ thi triển quả thực có hai môn kiếm pháp có liên quan tới lực lượng Phong, Lôi.
- Bất quá thanh kiếm khí mà bản thân Sở Mộ kia, nếu như ta không có nhìn nhầm đó chính là Ngũ Tương thánh kiếm trung phẩm. Đây cũng là thứ tốt nha.
Một Kiếm Vương cửu tinh nói.
- Sở Mộ là đệ tử Ngũ hành kiếm tông, sử dụng Ngũ Tương kiếm mới có thể phát huy ra uy lực mạnh mẽ nhất của kiếm pháp Ngũ Hành kiếm tông.
- Một tay cầm Ngũ Tương kiếm, một tay cầm Phong Lôi kiếm, thực lực sẽ càng mạnh hơn nữa.
Thượng Quan Hoa nói, đem Phong Lôi kiếm đặt vào trong tay Sở Mộ.
- Song kiếm thuật?
Mọi người lập tức kinh ngạc.
- Ta nhớ rồi, trước đó ở khu đấu kiếm, Sở Mộ sử dụng Cổ Vận kiếm khôi lỗi. Đó là kiếm khôi lỗi có thể sử dụng song kiếm, lúc ấy Sở Mộ từng dùng song kiếm đấu với Thượng Quan đội phó.
Mọi người nghe xong càng thêm kinh ngạc.
- Hảo tiểu tử, hóa ra lần trước ngươi chiến đấu với ta không có xuất ra bản lĩnh thực sự.
Lâm Khải càng vỗ vỗ bả vai Sở Mộ, nhe răng trợn mắt nói.
Đã nói tới nước này, rơi vào đường cùng, Sở Mộ đành phải nhận lấy Phong Lôi kiếm mà Thượng Quan Hoa tặng. Vốn, nếu hắn muốn thi triển song kiếm thuật. Trừ Ngũ Tương kiếm trung phẩm ra, hắn còn Bất Diệt thánh kiếm. Bất quá Phong lôi kiếm này cũng là thánh kiếm Trung phẩm, tăng phúc uy lực hai hệ Phong Lôi lên. Đối với Cuồng Phong khoái kiếm và Phong Lôi tam thập nhị kiếm có tăng phúc, cũng coi như không tệ.
- Không được, sau khi trở về, ngươi phải sử dụng song kiếm thuật đấu với ta một trận.
Lâm Khải nói, hắn là một cuồng nhân chiến đấu.
- Được rồi. Ngươi dùng một kiếm cũng không làm gì đuộc Sở Mộ, dùng song kiếm, chẳng phải ngươi càng không có cách nào đánh với Sở Mộ hay sao?
Một vị Kiếm Vương thất tinh khác trêu chọc.
- Ta thấy sau khi trở về ta sẻ thử chiêu với Sở Mộ một chút.
Một Kiếm Vương bát tinh nói.
- Được.
Sở Mộ không chút do dự.
Thực lực Kiếm Vương thất tinh thế nào hắn đã biết rõ. Nhưng mà Kiếm Vương bát tinh hắn lại chưa hiểu đủ sâu. Có thể chiến một trận đương nhiên không còn gì tốt hơn.
Chủ đề cứ như vậy xoay chung quanh Sở Mộ, mọi người cười cười nói nói.
- Tiểu tử, thành thật khai báo đi. Rốt cuộc ngươi còn có bao nhiêu thủ đoạn che dấu.
Lâm Khải lại nói với Sở Mộ.
- Không có.
Sở Mộ làm ra vẻ trung thực nói.
- Kẻ ngốc mới tin ngươi.
Lâm Khải cười nói.
Cười cười nói nói, giống như không phải đang chấp hành nhiệm vụ. Giống như khách nhân bình thường. Không bao lâu Tô Ảnh trở lại rồi ngồi xuống. Cũng không có sốt ruột nói kết quả, mà là nói chen vào một hồi, cười cười nói nói. Sau khi xác định không có ai chú ý tới mình, hắn mới dùng tiếng lóng nói rõ kết quả dò xét.