Nhưng mà đề nghị của hắn rơi vào trong tai người khác lại khiến cho mọi người khẽ giật mình, lại chợt dùng nụ cười hả hê nhìn qua Sở Mộ. Thầm nghĩ, không phải Kiếm Vương tứ tinh này đắc tội với Ngụy Thế Kiệt đó chứ? Như vậy có trò hay để xem rồi.
Chợt, bọn hắn mới kịp phản ứng.
Sao lại là Kiếm Vương tứ tinhh? Tân binh này chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên, sao lại xuất hiện ở chỗ này?
Một lúc lâu sau bọn hắn mới kịp phản ứng. Tiền lệ Kiếm Vương tứ tinh gia nhập Kiếm Phong tài quyết quân cũng không phải là không có. Chỉ có điều rất ít, thường thường sẽ là những Kiếm giả có tiềm lực mới được đặc cách.
Xem ra tiềm lực của Kiếm Vương tứ tinh này không tệ.
bất quá coi như tiềm lực không tệ, nhưng mà chỉ là Tạo Hóa cảnh tứ trọng thiên, ở đây hoàn toàn là xếp cuối. Cho dù kiếm pháp được nhưng cũng có hạn.
Nhưng mà bọn họ lại không nghĩ tới đề nghị của Ngụy Thế Kiệt lại được Sở Mộ chấp nhận. Khiến cho mọi người không khỏi suy nghĩ có phải Sở Mộ ngốc hay không.
Đảo qua hơn mười cỗ Kiếm khôi lỗi. Cuối cùng Sở Mộ lựa chọn một cỗ khôi lỗi cao không sai biệt lắm với hắn, là một cỗ Kiếm khôi lỗi hình thể cân ứng. Cỗ Kiếm khôi lỗi này màu vàng đỏ nhạt, có chút phong cách cổ xưa. Tay trái nó mang theo một thanh kiếm, sau lưng cũng đeo một thanh kiếm. Cỗ Kiếm khôi lỗi này có tên là Cổ Vận.
Tiến vào đài điều khiểu khôi lỗi, lực lượng thần niệm rót vào trong đầu cỗ Kiếm khôi lỗi này, ý thức truyền vào trong. Sở Mộ có cảm giác như mình đổi một cỗ thân thể khác vậy.
Nhưng mà hắn vẫn có thể khống chế thân thể vốn có của mình, giống như có thêm một cỗ thân thể, là phân thân vậy.
Lần thứ nhất điều khiển Kiếm khôi lỗi, có chút không quen, cảm giác cứng nhắc. Dù sao không phải là thân thể vốn có. Bất quá Sở Mộ có tinh khí thần cường đại, lực thích ứng kinh người. Sau khi hoạt động vài cái, nhanh chóng nắm giữ toàn bộ Cổ Vận kiếm khôi lỗi, không bao lâu sau, hắn đã điều khiển được tự nhiên.
- Ta không bắt nạt kẻ yếu.
Ngụy Giang Anh nói một câu, khống chế Kiếm khôi lỗi xuống đài, bản thân cũng rời khỏi đài điều khiển Kiếm khôi lỗi.
Ngụy Giang Anh không chịu đấu không có nghĩa là những người khác không chịu đấu. Một lão binh tu vi Tạo Hóa cảnh thất trọng thiên lựa chọn Trọng Sơn kiếm khôi lỗi. Là một đầu kiếm khôi lỗi hình thể cao lớn, mặc trọng giáp, nổi tiếng phòng ngự.
Lão binh này định hành hạ nhân vật mới một phen, tìm một chút cân đối. Bằng không thì hắn thường xuyên bị những lão binh khác hành hạ.
Chỉ là rất nhanh hắn đã ý thức được mình đá trúng khối sắt rồi.
Phòng ngự cho dù có mạnh mẽ đi nữa, vẫn có sơ hở. Cổ Vận kiếm khôi lỗi dưới sự điều khiển của Sở Mộ xuất ra một kiếm. Men theo sơ hở trong kiếm pháp của đối phương, xuyên thủng cổ Trọng Sơn kiếm khôi lỗi. làm cho cổ của Trọng Sơn kiếm khôi lỗi bị chém đứt hơn phân nửa.
Mau lẹ, lăng lệ, sắc bén, khiến cho những người quan sát giật mình. Ngay cả Ngụy Giang Anh xem thường Sở Mộ cũng giật mình.
Đối thủ thứ hai của Sở Mộ là một lão binh Kiếm Vương bát tinh, khống chế Tật Phong kiếm khôi lõi, dùng tốc độ di chuyển và tốc độ xuất kiếm nổi danh. Tật Phong kiếm khôi lỗi tựa như một cơn gió thổi tới Sở Mộ. Kiếm trong tay giống như hóa thành một mảnh gió, vô ảnh vô hình.
Cổ Vận Kiếm khôi lỗi bước ra một bước, cắt vào yếu điểm, vừa vặn đánh vào điểm yếu nhất trong lúc xuất kiếm của Tật Phong kiếm khôi lỗi, kiếm trong tay như tia chớp, xuyên qua kiếm của Tật Phong kiếm khôi lỗi, cắt đứt cổ đối phương.
Trận thứ hai, thắng.
Ngụy Giang Anh đứng ngồi không yên.
- Ta thừa nhận ta đã xem thường ngươi. Bất quá trận thứ ba cũng là trận cuối cùng của ngươi.
Ngụy Giang Anh nói, hắn lại lần nữa lựa chọn Thanh Quyết Kiếm khôi lỗi, lên đài rồi khai chiên.s
Nhuyễn kiếm trùng trùng điệp điệp, như mãng xà vờn quanh, đem mấy chữ quấn chặt, dính phát huy vô cùng tinh thế. Cả không khí trên đấu kiếm đài cũng bị ảnh hưởng, giống như hóa thành một biển nước.
Hành động của Cổ Vận kiếm khôi lỗi bị kiềm chế, Ngụy Thế Kiệt biến sắc. Hắn từng chiến đấu qua với Ngụy Giang Anh, hắn biết rõ loại cảm giác này rất là vô lực.
Trong kiếm trùng trùng điệp điệp quấn quanh, nhuyễn kiếm hóa thành sát cơ lăng lệ, sắc bén nhất, thân kiếm thẳng tắp, vô cùng cứng rắn chém về phía cổ Cổ Vận kiếm khôi lỗi, muốn một kiếm chặt đứt đầu.
- Thua rồi.
- Vẫn là Ngụy Giang Anh lợi hại.
- Nhân vật mới này có thể thắng được hai trận, thua ở dưới kiếm của Ngụy Giang Anh củng rất không tệ rồi.
Trong mắt mọi người, kết cục đã định, Ngụy Giang Anh cũng có tự tin như vậy.
Bỗng nhiên, kiếm còn chưa tới cổ đối phương thì đã thấy một đạo kiếm quang như tia nắng đầu tiên phía chân trời chiếu lên mặt hồ, đìu hiu, tiêu sát, khiến cho toàn thân mọi người ở chung quanh đấu kiếm đài không tự chủ được run lên. Đạo kiếm quang kinh diễm này xuất phát sau mà tới trước, vút không mà tới, trong tiếng rít gào, đầu của Thanh Quyết kiếm khôi lỗi bay lên cao.
Thu Thủy Trường Thiên.
- Chuyện này... Không có khả năng.
Hai mắt vốn nhắm chặt của Ngụy Giang Anh bỗng nhiên mở ra, bắn ra tinh mang nồng đậm, khó có thể tin nổi hắn lại thua. Dưới tình huống đủ coi trọng đối phương mà lại thua.
- Nhân vật mới này quá hung tàn, ngay cả Ngụy Giang Anh cũng không phải là đối thủ.
- Mau đi gọi đội trưởng.
Sở Mộ đánh bại Ngụy Giang Anh, thoáng cái tạo thành sóng to gió lớn, kinh động tứ phương.
Hạm trưởng của Kiếm Phong tinh hạm, đồng thời cũng là một trong hai đại Phó quân trưởng của Kiếm Phong tài quyết quân có tên là Lý Đoạn ngồi trên cao, hắn nhìn quanh một vòng rồi lạnh nhạt nói.
- Nhân vật mới phân phối như vậy các ngươi còn có ý kiến gì không?
- Ta không có ý kiến.
Đội trưởng Phong Bộ Hách Liên Tành nói.
- Ta cũng không có ý kiến.
Đội trưởng Trấn Bộ Hàn Đương Không nói.
- Ta... Ta có ý kiến.
Đội trưởng Chiến bộ Duẫn Phong nói.
- Duẫn Phong đội trưởng có ý kiến gì sao?
Ánh mắt Lý Đoạn nhìn vào trên mặt Duẫn Phong, nói.
- Phó quân trưởng, ngươi cũng biết chức trách của Chiến bộ chúng ta tùy thời sẽ nguy hiểm tới tính mạng.
Duẫn Phong nói.
- Người chúng ta cần là tinh nhuệ, tinh nhuệ chính thức, có được đủ thực lực cường đại. Như vậy trong lúc chấp hành nhiệm vụ mới có thể sống sót, hơn nữa còn hoàn thành nhiệm vụ. Nếu như thực lực không đủ, không chỉ mất mạng mà còn làm liên lụy tới những người khác.
- Tiếp tục.
Lý Đoạn vui vẻ, nói.
- Phó quân đoàn trưởng, ta đã nói đủ rõ rồi.
Duẫn Phong bất đắc dĩ nói.