Có lẽ là một Kiếm Vương cao giai, có lẽ là một Kiếm Vương trung giai. Chỉ bằng vào dấu vết lưu lại Sở Mộ không có cách nào phán đoán ra thực lực của đối phương dược. Trừ phi có khí tức động thủ lưu lại.
Chậm rãi truy tung, người bị truy tung cũng không biết hắn bị Sở Mộ nhìn chằm chằm vào.
Bất tri bất giác Sở Mộ nhìn thấy một bóng né tránh rồi biến mất ở phía trước. Bóng lưng kia vừa mới chui vào trong một bụi cỏ.
Sở Mộ chậm rãi tới gần, hết sức chăm chú, tùy thời chuẩn bị ứng đối. Hắn cũng không có sốt ruột ra tay, bởi vì hắn còn không có xác định thực lực mục tiêu thế nào.
Trong khi huấn luyện cũng có kỹ xảo liên quan tới che dấu khí tức. Sở Mộ tin rằng, không chỉ có hắn học được, mà những người khác trên cơ bản đều nắm giữ.
Chỉ có điều thời gian huấn luyện chỉ có ba tháng. Nghiêm túc mà nói, chỉ là một tháng. Lần này binh si tham dự tự hành tác chiến cũng là muốn đem tất cả mọi thứ huấn luyện trở thành bản năng. Đây cũng là nguyên nhân Sở Mộ muốn tham dự. Còn về phần có đạt được huy hiệu hay không chỉ là thứ yếu. Chủ yếu nhất là những thủ đoạn này quả thực rất có tác dụng với hắn.
Thời gian trôi qua từng chút một, lực lượng mọi người tiêu hao từng chút một. Thông qua quan sát, Sở Mộ kết luận người này là một Kiếm Vương trung giai. Nếu là Kiếm Vương trung giai thì có thể ra tay.
Trong rừng rậm im ắng, một Kiếm Vương ngũ tinh đang tiềm phục trong bụi cỏ, thu liễm khí tức chấn động của bản thân. Lực lượng thần niệm dùng kỹ xảo rung động, lặng lẽ không một tiếng động lan tràn, khuếch tán ra, bao phủ phạm vi trăm trượng bốn phía. Phàm là có nửa điểm gió thổi cỏ lay, hắn sẽ lập tức cảm thấy được.
Bởi vì đối thủ nắm giữ kỹ xảo này không đủ tinh thâm, cho nên khiến cho Sở Mộ cảm nhận được một tia chấn động không thể nào tra ra được. Đương nhiên cũng là bởi vì lực lượng thần niệm của Sở Mộ mạnh hơn đối phương.
Thi triển Niệm chi không, lực lượng thần niệm trong thế giới tinh thuần khuếch tán ra, giống như gió nhẹ thổi qua mặt hồ yên tĩnh. Vô thanh vô tức tràn ngập toàn thân. Cả người Sở Mộ như biến thành không khí.
Lực lượng thần niệm của đối phương rung động cũng không có phát giác ra được Sở Mộ.
Tới gần từng chút một, vô thanh vô tức. Kiếm Vương ngũ tinh ẩn nấp chờ tập kích người khác kia còn chưa biết hắn đã bị nhìn chằm chằm vào, trở thành mục tiêu.
càng ngày càng tới gần hơn, Sở Mộ đã đi tới bên ngoài bụi cỏ. Kiếm Vương ngũ tinh kia đang đưa lưng về phía Sở Mộ.
Trong lòng Sở Mộ vô cùng tỉnh táo, không có vì sắp đắc thủ mà kích động, giống như lúc bình thường huấn luyện.
Tới gần, lúc Sở Mộ đang định rút kiếm thì bỗng nhiên dừng lại. Bởi vì rút kiếm không thể tránh được chuyện thân kiếm và vỏ kiếm ma sát với nhau. Coi như cẩn thận tới mấy cũng có thanh âm phát ra. Nếu như trong hoàn cảnh ầm ĩ không nghe được. Nhưng mà lúc này bốn phía hoàn toàn yên tĩnh. Thanh âm rất nhỏ cũng sẽ trở nên rất rõ ràng.
Ý niệm trong đầu vận chuyển, tay trái cầm kiếm của Sở Mộ thu kiếm vào trong giới chỉ không gian. Tay phải thì vô thanh vô tức xuất hiện một thanh kiếm.
Phẩm chất của Thần Hoang chủng kiếm đã đạt tới Thánh kiếm hạ phẩm đỉnh phong. Luận độ cứng, tính bền dẻo và trình độ sắc bén, không kém hơn Thánh kiếm trung phẩm. Hơn nữa tỷ lệ truyền suất Thiên Hoang kiếm nguyên rất cao.
Thanh kiếm này hiện tại đã nổi danh, Sở Mộ gọi nó là bất Diệt kiếm, cũng gọi là Bất Diệt thánh kiếm.
Sở dĩ lấy cái tên như vậy là vì lúc trước hắn đột nhiên có ý tưởng dùng Bất Diệt kiếm ý rèn luyện.
Mỗi ngày đều dùng Bất Diệt kiếm ý rèn luyện. Thậm chí Bất Diệt kiếm ý còn có một tia dung nhập vào trong kiếm, làm cho tính bền dẻo của thanh kiếm này tăng thêm một bước, thậm chí còn có tác dụng tăng phúc yếu ớt với Bất Diệt kiếm ý.
Chuyện này là do thời gian dùng Bất Diệt kiếm ý rèn luyện không đủ dài. Nếu như cứ tiếp tục rèn luyện, một ngày kia nhất định sẽ phát ra hiệu quả tăng phúc rất mạnh với Bất Diệt kiếm ý.
Một thanh kiếm vô thanh vô tức đặt lên trên cổ, cảm xúc lạnh lẽo lan tràn ra khiến cho Kiếm Vương ngũ tinh kia khẽ giật mình, vẻ mặt hoảng sợ.
- Ngươi tự mình đem binh khí giao cho ta, hay là để ta đánh bại ngươi rồi tự lấy?
Một đạo thanh âm sâu kín vang lên, giống như u linh quỷ mị, làm cho toàn thân tên Kiếm Vương ngũ tinh kia run lên, cảm thấy lạnh lẽo không thôi.
- Ta nhận thua.
Kiếm Vương ngũ tinh này cũng vô cùng lưu manh. Không có biện pháp, đã bị người ta gác kiếm trên cổ, nếu như là cuộc chiến sinh tử, hoàn toàn có thể dưới tình huống hắn không chú ý rạch một cái, chặt đứt cổ hắn.
Sở Mộ đoạt được thanh binh khí đầu tiên. Chỉ là hắn không ngờ tên Kiếm Vương ngũ tinh này lại vô sỉ như vậy.
- Có người ở chỗ này, hắn có hai thanh binh khí.
Kiếm Vương ngũ tinh bỗng nhiên hét lớn lên, khiến cho lá cây rơi xuống.
Tuy rằng lời nói nghe qua thật khôi hài, thậm chí là có chút ngây thơ. Nhưng mà nội dung bên trong lại khiến cho không ít Kiếm Vương động tâm.
Trong lòng Sở Mộ giật thót, âm thầm tức giận. Bất Diệt thánh kiếm hất lên, thân kiếm như roi, hung hăng vả vào miệng tên Kiếm Vương ngũ tinh này. Phanh một tiếng, trực tiếp khiến cho tên Kiếm Vương ngũ tinh kia bắn lên trên, xoay tròn rồi đâm vào trên một cây đại thụ, phanh một tiếng, khiến cho đại thụ lắc lư không thôi.
Chợt thu liễm khí tức của bản thân, triển khai phương pháp tiềm hành, cố gắng không lưu lại dấu vết, nhanh chóng rời đi. Trên đường rời đi, hắn còn bố trí những bẫy rập nhỏ, có tác dụng ngăn cản, mê hoặc đối phương.
- Doanh trưởng, Sở Mộ này vẫn rất cơ linh nha.
Một vị Phó doanh trưởng cười dài, nói.
Doanh trưởng Lục Khang và hai vị Phó doanh trưởng cùng với tất cả các đội trưởng đều đang quan sát. Một màn trong rừng rậm đều bị bọn họ nhìn thấy rõ ràng.
- Hàn Quang, ngươi huấn luyện đội viên này rất khá.
Lục Khang cười nói, trên mặt Hàn Quang hiện lên nụ cười. Trong suy nghĩ của hắn, Sở Mộ này bất luận là thuật tiềm hành, truy tung hay là bố trí bẫy rập nhỏ... đều vô cùng đúng chỗ. Chỗ còn kém chẳng qua là chưa đủ lưu loát. Nhưng mà chuyện này rất là bình thường. Dù sao đây là lần đầu tiên Sở Mộ dùng vào trong thực chiến.
Trừ Sở Mộ ra, còn có mấy tân binh khác biểu hiện tốt, khiến cho Doanh trưởng và đám đội trưởng coi trọng.
- Tu vi mới chỉ là Tạo Hóa cảnh tam trọng thiên, căn bản không kiên trì được bao lâu.
Một vị tiểu đội trưởng nói ra lời đả kích. Kiếm Vương ngũ tinh bị Sở Mộ dùng kiếm vả vào mồm vừa rồi là người của tiểu đội hắn.