Nhiều lắm, chính là một vài đệ tử bí truyền tới bái phỏng Sở Mộ trước, kết giao với Sở Mộ đồng thời cũng mang tâm lý hiếu kỳ, cùng Sở Mộ giao đấu luận bàn. Ở dưới tình huống không có dùng kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc, lấy kiếm pháp luận bàn, là lấy kiếm kết giao.
Đối với điều này, Sở Mộ tất nhiên sẽ không từ chối, thường xuyên qua lại, thật sự kết giao với mấy đệ tử bí truyền.
Đương nhiên, cũng không phải tất cả đệ tử bí truyền đều biết tới Sở Mộ. Bởi vì bọn họ đang đi ra ngoài rèn luyện, bây giờ còn chưa có về tới. Sau khi đám đệ tử bí truyền này đi ra ngoài rèn luyện trở về, có mang đến phiền phức cho Sở Mộ hay không, Sở Mộ vẫn không biết.
Trở thành đệ tử bí truyền, sau khi vào ở bên trong Chấn Thiên Phong mấy tháng, Sở Mộ đột nhiên nhận được phó tông chủ Bạch Khung triệu kiến.
Phó tông chủ Bạch Khung là một vị có tính truyền kỳ lớn nhất trong ba đại phó tông chủ của Ngũ Hành Kiếm Tông, cũng là một phó tông chủ đứng đầu Ngũ Hành Kiếm Tông tên xứng với người thực. Theo tin đồn, phó tông chủ Bạch Khung rất có khả năng, trở thành tông chủ Ngũ Hành Kiếm Tông sau khi tông chủ thoái vị.
Về điểm này, không có được bất kỳ thừa nhận chính thức nào, nhưng rất nhiều người đều nhận thức như thế.
Sở Mộ không biết phó tông chủ Bạch Khung này có tu vi như thế nào thực lực như thế nào. Thời điểm nhìn thấy hắn, phó tông chủ Bạch Khung cũng không phải ở trong tông môn đại điện, mà đang một đình đài trên ngọn núi.
Lúc đến đó, Sở Mộ chỉ cảm thấy tinh thần có chút hoảng hốt. Hình như hắn không nhìn thấy bất kỳ kẻ nào, nhưng trong mắt lại thấy một bóng người đưa lưng về phía hắn, mặt hướng về phía rừng biển vô tận.
Nhìn thấy được, lại không cảm giác được. Đó một loại cảm giác vô cùng quái dị, giống như sai lệch. Trong đầu có loại cảm giác thiếu dưỡng khí mãnh liệt, khiến cho trong lòng Sở Mộ cảm thấy áp lực, đầu váng mắt hoa. Hắn cố gắng điều tức, khiến mình dần dần trấn tĩnh lại.
Bóng lưng quay về phía mình, chắp hai tay sau lưng đứng đó. Mái tóc thả dài, phân nửa đen phân nửa trắng, thoạt nhìn vô cùng quái dị.
Bóng người kia từ từ xoay lại. Sở Mộ chỉ cảm thấy thế giới trước mắt dường như đang điên đảo, âm dương nghịch loạn, trời đất lật ngược. Theo bản năng hắn nhắm mắt lại.
Khi hắn lại một lần nữa mở hai mắt ra, hắn chỉ có thể sử dụng hai chữ bình thường để hình dung gương mặt xuất hiện ở trước mắt. Hắn hoàn toàn không nhìn ra, đây là một phó tông chủ đứng đầu tông môn cấp bá chủ.
Nhưng dưới mái tóc dài phân nửa đen phân nửa trắng của hắn, gương mặt này có thể nói bình thường, lại có một loại khí chất khác thường. Khiến cho người ta sau khi liếc mắt nhìn qua, sẽ lưu lại ấn tượng sâu sắc.
- Ngồi đi.
Phó tông chủ Bạch Khung mỉm cười, thuận miệng nói với Sở Mộ.
Vừa rồi, toàn thân hắn dung nhập vào thiên địa. Kiếm Vương bình thường nhìn thấy, đều sẽ thổ huyết. Sở Mộ chỉ cảm choáng váng, sau đó nhanh chóng điều chỉnh được. Điểm này, khiến hắn càng xem trọng hơn một phần!
Trong đầu hắn hiện lên các loại tư liệu về Sở Mộ. Phó tông chủ Bạch Khung càng nhìn càng thấy thoả mãn. Thái độ đối xử với Sở Mộ cũng tốt hơn so với người khác rất nhiều.
Sở Mộ thở ra một hơi, bình thản ung dung ngồi xuống ở một góc của đình đài.
- Đối với ngộ tính của ngươi như thế nào, ta không nói nhiều.
Phó tông chủ Bạch Khung vừa mở miệng chính là một câu nói như vậy:
- Chỉ có điều thiên phú tu luyện của ngươi, thật sự là bình thường.
- Ta tin tưởng sẽ tăng lên.
Thật ra Sở Mộ hoàn toàn không để ý tới điều này, mà vẫn bình tĩnh như thường đáp lại. Trên thực tế đúng là như thế. Suy nghĩ một chút. Lúc đầu, thiên phú tu luyện của hắn mới có mấy phẩm. Bất kể là bát phẩm hay thất phẩm, đều đang không ngừng nâng cao, bây giờ là tứ phẩm.
Sở Mộ cũng tin tưởng, thiên phú tu luyện của mình sẽ tăng lên đến tam phẩm, tăng lên tới nhị phẩm, thậm chí tăng lên tới nhất phẩm.
Giọng nói đầy thản nhiên cùng tự tin của Sở Mộ khiến cho phó tông chủ Bạch Khung phải âm thầm gật đầu.
- Có cảm thấy tò mò về mục đích ta triệu kiến ngươi hay không?
Phó tông chủ Bạch Khung lại mở miệng, không nhanh không chậm nói.
- Vẫn mong phó tông chủ nói rõ.
Sở Mộ nói. Hắn cũng không thích quanh co lòng vòng. Có chuyện gì, cứ nói ra, xử lý xong, lại nói tới cái khác.
- Bên trong kiếm tông, có một Thoát Thai Hoán Cốt Đan. Tác dụng duy nhất của nó, chính là nâng cao thiên phú tu luyện. Vừa vặn, nó có tác dụng đối với ngươi.
Phó tông chủ Bạch Khung khẽ mỉm cười một cái, nói:
- Có thể khiến thiên phú tu luyện của ngươi, từ tứ phẩm tăng lên tới tam phẩm.
Sở Mộ vừa nghe vậy, đầu tiên là ngẩn người ra, tiếp theo, hai mắt trợn trừng.
Thoát Thai Hoán Cốt Đan!
Đây tuyệt đối là đan dược vô cùng thích hợp với hắn hiện tại. Sau khi nâng thiên phú tu luyện từ tứ phẩm lên tới tam phẩm, tốc độ tu luyện của hắn sẽ nâng cao thêm một bước, tiềm lực sâu hơn. Cũng có thể tu luyện tới Niết Cảnh.
Từ Tạo hóa tam trọng thiên đến Niết Cảnh chính là một khoảng thời gian không ngắn. Cũng đủ Sở Mộ cố gắng nâng cao thiên phú tu luyện của bản thân, hoặc là tìm kiếm thiên tài dị bảo hoặc là sử dụng đại pháp đoạt thiên, tăng lên tới cấp bậc nhị phẩm.
- Xin hỏi phó tông chủ, viên Thoát Thai Hoán Cốt Đan kia, cần bao nhiêu điểm cống hiến mới có thể đổi được?
Sở Mộ hỏi. Hắn động lòng.
Phó tông chủ Bạch Khung hình như có chút kinh ngạc trước vấn đề của Sở Mộ, bình tĩnh trả lời:
- Năm nghìn vạn.
Sở Mộ á khẩu không trả lời được.
Năm nghìn vạn điểm cống hiến. Sở Mộ cũng không biết, mình phải tới lúc nào, mới có thể tích lũy đủ.
So sánh một chút, bản thân mình bây giờ có được bốn mươi vạn điểm cống hiến. Chênh lệch này không có cách nào nói nổi. Năm nghìn vạn điểm cống hiến cũng đủ đổi tuyệt học thấp nhất.
- Nói vậy phó tông chủ có ý định đưa viên Thoát Thai Hoán Cốt Đan cho ta đi.
Sở Mộ vừa suy nghĩ, liền nói. Hắn không e ngại, nhưng vẫn duy trì đủ tôn kính.
- Không sai.
Phó tông chủ Bạch Khung gật đầu:
- Chỉ có điều, đồng thời không ràng buộc.
Nghe được phó tông chủ Bạch Khung nói vậy, Sở Mộ nhất thời ngẩn ra. Trong lúc nhất thời hắn không kịp phản ứng.
Thoát Thai Hoán Cốt Đan giá trị năm nghìn vạn điểm cống hiến. Đối Sở Mộ mà nói, đây tuyệt đối là giá trên trời. Cho dù là có ý định cho hắn, ở trong tưởng tượng của Sở Mộ, cũng không thể nào là không ràng buộc. Nhưng lời này từ trong miệng phó tông chủ Bạch Khung nói ra, chính là không ràng buộc.
- Phó tông chủ, cái này...
Sở Mộ đang muốn nói gì đó, lại bị phó tông chủ Bạch Khung cắt ngang.