Hắn lại kích thích ra kiếm lực, chém ra một kiếm, hình như không bị bất kỳ thứ gì ngăn cản.
- Lấy nắm giữ kiếm lực của ta hiện tại, chắc là kiếm lực cấp 1.
Sở Mộ lẩm bẩm nói.
Trong điển tịch Ngũ Hành Kiếm Tông phát ra, có một đoạn miêu tả về kiếm lực. Đó là một loại lực lượng đặc biệt thuộc về kiếm pháp kiếm đạo. Tổng cộng chia làm chín đẳng cấp. Từ cấp 1 thấp nhất đến cao nhất là cấp 9.
Sau khi kiếm lực cấp 1 kích phát ra, có thể làm cho kiếm phong quang tăng cường gấp hai. Nếu như phong quang của kiếm vốn là một, sau khi tăng cường gấp hai đạt được ba. Phong quang nâng cao càng lớn, càng lợi hại.
Cũng chính bởi vì vậy, mới có thể một kiếm chặt đứt cổ của hùng ma luyện ngục.
Kích phát kiếm lực, thứ tiêu hao không phải là kiếm ý, cũng không phải lực quy tắc, càng không phải là kiếm nguyên, mà là thể lực. Mỗi lần kích phát, đều sẽ tiêu hao một phần thể lực. Lấy khí lực của Sở Mộ hiện tại, chỉ có thể đủ liên tục kích phát ra hai mươi mấy lần.
Chỉ là kiếm lực cấp một đã có uy lực như thế. Điều này khiến cho Sở Mộ càng thêm chờ mong đối với kiếm lực cấp 2, cấp 3, thậm chí cao hơn tới cấp 9. Nhưng hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, nắm giữ kiếm lực, vốn cực kỳ khó khăn. Nếu không có cơ duyên xảo hợp, Sở Mộ muốn kích thích ra kiếm lực, chắc hẳn còn phải tốn mấy năm mới được. Muốn nâng cao đẳng cấp kiếm lực, trình độ khó khăn trong đó hoàn toàn không nhất định kém hơn so với kích thích ra kiếm lực.
Nhưng Sở Mộ có cảm giác, hắn còn chưa hoàn toàn hiểu thấu đáo thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen. Nếu như hoàn toàn hiểu thấu đáo, nắm giữ đối với kiếm pháp sẽ càng sâu hơn. Nói không chừng kiếm lực cũng sẽ thăng cấp, trở nên mạnh hơn.
Hắn thản nhiên đợi ở trong nhà thuê, tìm hiểu thần vận một kiếm kia của người mặc áo đen, cũng tu luyện một chút nửa bước v.v. Hắn còn có thể lấy ra ba môn kiếm pháp Địa cấp tìm hiểu một chút.
Sở Mộ phát hiện, hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, hiệu suất hắn bắt đầu tìm hiểu kiếm pháp mới càng tăng lên gắp mấy lần.
Thử tu luyện kiếm chiêu môn kiếm pháp Địa cấp đê giai, Sở Mộ phát hiện, hiệu suất tu luyện không ngờ cũng tăng lên gấp mấy lần.
Nói cách khác, sau này tu luyện kiếm pháp, sẽ tiết kiệm thời gian hơn so với trước gấp mấy lần. Ban đầu vốn cần một tháng. Hiện tại có lẽ chỉ cần mười ngày.
Dù thế nào, Sở Mộ cũng thật sự không ngờ được, tìm hiểu bản chất của kiếm pháp, ngoại trừ nắm giữ kiếm lực ra, vẫn còn có loại lợi ích này. Lần này hắn Vô Kiếm Luyện Ngục tu luyện, thu hoạch hoàn toàn bất ngờ.
Hắn quyết định, tiếp tục ở lại bên trong Vô Kiếm Luyện Ngục, tiếp tục tu luyện.
Sở Mộ trong ở Vô Kiếm Luyện Ngục tu luyện. Ninh Trung Thiên lại rời khỏi Vô Kiếm Luyện Ngục, quay về Ngũ Hành Kiếm Tông. Vừa quay về động phủ của mình,hắn ngay lập tức cho gọi tiểu đệ tới. Khi biết được chuyện Thiên Tương Cư bị Sở Mộ chiếm lấy, hắn vô cùng căm tức. Ngay lập tức hắn tìm một kiếm giả tinh thông phong cấm, chuẩn bị phá giải phong cấm của Thiên Tương Cư.
Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ bảy!
Bóng người lóe lên. Nửa bước được thi triển ra. Dường như hắn di chuyển trong nháy mắt. Khi thì xuất hiện ở bên trái, khi thì xuất hiện ở phía bên phải. Mỗi lần hắn thoáng hiện, đều sẽ khiến công kích của ma thú luyện ngục thất bại.
Lúc này, đối thủ của Sở Mộ là ma thú luyện ngục Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ bảy, xà ma luyện ngục.
Ba con xà ma luyện ngục ở trái, giữa, phải bao vây tấn công Sở Mộ. Lợi trảo cùng đuôi sắ bén, công kích vô cùng sắc bén nhanh chóng. Chúng từ bốn phương tám hướng bao vây. Mỗi lần, Sở Mộ đều thiếu chút nữa bị đánh trúng.
Ma thú luyện ngục ở Vô Kiếm Luyện Ngục tầng thứ bảy, cường đại hơn so với tầng thứ sáu rất nhiều. Xà ma luyện ngục so với hùng ma luyện ngục, càng mạnh mẽ hơn. Với một đấu ba, Sở Mộ có áp lực cực lớn. Khắp nơi trên người hắn đều có vết thương. Đó là do lợi trảo của xà ma luyện ngục gây ra.
Kiếm pháp được triển khai ra. Không ngờ là kiếm pháp Địa cấp cấp thấp Vân Khiên Vụ Nhiễu. Vừa triển khai ra, từ trong không trung bốn phía xung quanh thoáng sinh ra mây mù vờn quanh, hoàn toàn bao phủ trong phạm vi mười thước, quấy nhiễu tầm mắt và phán đoán của các còn xà ma luyện ngục.
Bất chợt chuyển một cái, hóa thành kiếm chiêu của kiếm pháp Địa cấp trung giai Kinh Lôi Toái Vân. Có tiếng sấm nổ vang, tất cả nát bấy. Mây mù bị nghiền nát.
Kiếm chiêu lại một lần nữa biến hóa, trở nên nặng nề dồi dào. Mỗi một kiếm dường như đều chịu lực của một ngọn núi một mảnh biển, dời núi lấp biển, dồi dào vô song.
Từ sau khi hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, ở trong thời gian ngắn ngủi, Sở Mộ đã tu luyện kiếm chiêu của ba môn kiếm pháp Địa cấp tới đại thành. Hắn không dung nhập kiếm ý, kiếm nguyên và lực quy tắc, cũng có thể phát huy ra uy lực kinh người.
Lúc này, hắn đang lợi dụng những xà ma luyện ngục để tu luyện kiếm pháp.
Đây là Sở Mộ phát hiện, hiểu thấu đáo bản chất của kiếm pháp, chỉ là một loại cảnh giới. Không có nghĩa là nắm giữ của hắn đối với kiếm pháp đã đạt đến cực hạn. Thật ra như vậy hẳn là xem như một bắt đầu mới. Hắn còn có thể tiếp tục nâng cao. Mà không ngừng tu luyện kiếm pháp, theo thành tựu kiếm pháp nâng cao, sẽ đưa đến tác dụng thúc đẩy đối với kiếm lực.
Nghiêm khắc mà nói, tấc kiếm cũng không phải là một loại kiếm pháp, mà là một loại phương pháp phát lực, không phải duy trì tính liên tục, mà là lần lượt bạo phát ra. Mỗi lần bạo phát, tốc độ kiếm nhanh hơn uy lực mạnh hơn, nhưng không có cách nào dung nhập mỗi một chiêu kiếm pháp. Chỉ có thể lựa chọn dung nhập mấy chiêu hoặc một chiêu trong đó.
Kiếm lực, thắng ở phong quang lợi hại. Sau khi kích phát ra kiếm lực, có thể duy trì tính liên tục. Nhưng đối với tiêu hao thể lực, hết sức rõ ràng. Bất luận là tấc kiếm hay kiếm lực, đều một loại thủ đoạn tương tự với con át chủ bài. Kiếm pháp, mới là thủ đoạn chiến đấu thường dùng nhất.
Luyện Ngục Tinh ở tinh hệ Dạ Minh, lấy Kiếm Thần Điện làm trung tâm. Cánh cửa vòng xoáy lối vào của ba luyện ngục lớn được phân bố. Mỗi một cánh cửa vòng xoáy đều có kiếm vệ của Kiếm Thần Điện trấn thủ.
Có người tiến vào cánh cửa vòng xoáy, cũng có người đi ra khỏi cánh cửa vòng xoáy. Mỗi một đi kiếm giả ra khỏi cánh cửa vòng xoáy, đều kèm theo toàn thân nồng đậm sát khí. Sau khi bọn họ đi ra khỏi cánh cửa vòng xoáy, toàn thân mỗi người phun tuôn ra khí thế cường đại, phóng lên cao, quấynhiễu phong vân. Thậm chí có người cười ha ha, âm thanh kinh thiên động