Thế lực cấp chúa tể, đó là thế lực cường đại hơn so với thế lực cấp bá chủ một bậc.
Gặp gỡ bọn họ, Sở Mộ cũng không cảm thấy bất ngờ.
Vô Kiếm Luyện Ngục này thuộc về tinh hệ Dạ Minh. Ở bên trong, khả năng gặp phải đệ tử thế lực cấp chúa tể của tinh hệ Dạ Minh và thế lực cấp bá chủ khác, cũng chẳng có gì là lạ.
Gần đây, con đường đi thông tới doanh địa Thiên Kiếm an toàn nhất chỉ có một. Cái gọi là an toàn chỉ là tương đối. Bởi vì đi nhiều người, xác suất gặp gỡ ma thú luyện ngục hơi thấp.
Thấp không phải là không có. Tối thiểu hiện tại, bốn người Sở Mộ gặp được mấy con ma thú luyện ngục.
Dưới sự phối hợp của ba người, lấy Sở Mộ là chủ lực, Nghiêm Phong và Diệp Văn ở bên cạnh trợ giúp, Diệp Âm lại chú ý bản thân mình không bị ma thú luyện ngục công kích là được.
Ma thú luyện ngục tầng thứ tư càng cường đại hơn so với tầng thứ ba. Trong nháy mắt Sở Mộ bạo phát, chớp mắt liền đánh gục một con, xông về phía con thứ hai.
ma thú luyện ngục tầng thứ tư, không bao lâu bọn họ đã giết hết tất cả mấy con ma thú luyện ngục, xé nát thi thể, lại không có tìm được tinh nguyên.
Thi thể và máu của ma thú luyện ngục rất dễ hấp dẫn ma thú luyện ngục khác. Mọi người hành động nhanh chóng rời khỏi đó.
Không bao lâu, có một đám ma thú luyện ngục bị hấp dẫn qua, gặm nhấm thi thể của mấy con ma thú luyện ngục đã chết, không còn một mảnh. Chúng còn gầm rú, men theo phương hướng đám người Sở Mộ rời đi, nhanh chóng đuổi theo.
Ma thú ở Vô Kiếm Luyện Ngục nắm giữ thân thể mạnh mẽ. Thực lực toàn thân cũng theo thân thể mạnh mẽ trực tiếp nâng cao. Mgoại trừ thân thể lực lượng mạnh mẽ ra, chúng cũng không nắm giữ những lực lượng khác, giống hệt với kiếm giả nhân loại.
Điều đáng để ăn mừng chính là, đám ma thú luyện ngục kia còn chưa có chạy tới, bốn người Sở Mộ đã nhìn thấy một doanh địa.
Bốn phía xung quanh doanh địa chỉ dùng từng thanh gỗ tròn màu đen to bằng thắt lưng, cắm ở trên mặt đất, hình thành một hàng, tản ra khí tức chấn động lạnh như băng. Bên ngoài doanh địa, có hai đội tổng cộng đạt tới hai mươi kiếm giả tuần tra trấn thủ.
Đây là kiếm giả thuộc về Kiếm Thần Điện, được gọi là kiếm vệ Ám Huyết. Trên người bọn họ đều mặc áo giáp toàn thân màu đỏ sậm. Mỗi người đều có thực lực cường đại, là tinh anh trong tinh anh. Chức trách của bọn họ là bảo vệ an toàn của doanh địa Thiên Kiếm, thanh trừ ma thú luyện ngục ở bốn phía xung quanh doanh địa, tránh cho ma thú luyện ngục đánh vào doanh địa. Ngoài ra, chính là duy trì trật tự bên trong doanh địa.
Kiếm quang bắn ra, mưa máu bay tán loạn.!
Sở Mộ kinh ngạc nhìn cuộc chiến đấu trước mắt. Không, phải nói là giết chóc.
Một tiểu đội kiếm vệ Ám Huyết, tổng cộng mười người, đang vung kiếm trong tay, chém giết một đám đuổi ma thú luyện ngục chạy tới một cách hung tàn.
Hơn mười con ma thú luyện ngục hoàn toàn không có chút sức lực chống lại, ở dưới kiếm của tiểu đội kiếm vệ Ám Huyết, từng con một lần lượt chết.
Sở Mộ nhìn tới sững sờ. Hắn đoán chính là kiếm thuật kiếm pháp của kiếm vệ Ám Huyết.
Gọn gàng sắc bén, mỗi một kiếm mỗi một chiêu đều là để giết chết đối thủ, hoàn toàn không có chút dư thừa nào, hoàn toàn không có chút hoa lệ nào. Chỉ có rất giản dị tự nhiên.
Nghiêm Phong lạnh lùng liếc mắt nhìn Sở Mộ, bước vào bên trong doanh địa. Diệp Âm cũng đưa mắt liếc nhìn Sở Mộ, lại không có lập tức rời khỏi đó.
Không bao lâu, cuộc chiến đấu kết thúc. Hơn mười con ma thú luyện ngục cường đại đã bị mười kiếm vệ Ám Huyết tàn sát không còn. Các kiếm vệ Ám Huyết lại hoàn toàn không có bị tổn thương.
- Kiếm vệ Ám Huyết của doanh địa Thiên Kiếm, do tinh anh kiếm giả của Kiếm Thần Điện tạo thành. Có người nói mỗi một người bọn họ đều nắm giữ thực lực Kiếm Vương cao cấp.
Diệp Âm đứng ở bên cạnh Sở Mộ nói.
Sở Mộ gật đầu. Cuộc chiến đấu kết thúc. Các kiếm vệ Ám Huyết đang mở ra thi thể của ma thú luyện ngục, định tìm kiếm xem có tinh nguyên hay không.
Sở Mộ thu hồi ánh mắt, xoay người cùng tỷ muội Diệp Âm tiến vào bên trong doanh địa Thiên Kiếm.
Doanh địa Thiên Kiếm tồn tại đã rất lâu, có một loại khí tức tang thương, còn tràn ngập mùi máu tanh.
Đi vào bên trong doanh địa, Sở Mộ liền thấy rất nhiều bóng người. Cơ bản đều kiếm giả của tinh hệ Dạ Minh.
Ở chỗ này, bởi vì lực lượng bị áp chế, căn bản không nhìn ra được tu vi của đối phương như thế nào. Kiếm Thánh cũng tốt, Niết Cảnh cũng được, Tạo Hóa Cảnh cũng vậy, nói tóm lại, đến nơi này, tất cả đều bị suy yếu, lực lượng gần như bị áp chế đến cùng một cấp bậc.
Sau khi tiến vào doanh địa, Sở Mộ cùng đám người Diệp Âm tách ra.
Bên trong doanh địa có rất nhiều nhà gỗ, là cung cấp cho kiếm giả tiến vào doanh địa dùng để nghỉ ngơi.
Nhà gỗ tất nhiên không phải miễn phí, phải trả một giá trị tương ứng, hoặc là tinh nguyên, hoặc là Nguyên Đan. Ở lại một gian nhà gỗ một ngày, cần một nghìn hạt Nguyên Đan hạ phẩm. Về phần tính toán thời gian như thế nào, vào ở trong nhà gỗ tất nhiên sẽ biết.
Không tiến vào nhà gỗ cũng được. Ở đây còn có lều được dựng đơn sơ, có thể cung cấp cho kiếm giả tạm thời ở lại, không cần bất kỳ phí tổn nào.
Ngoại trừ ở lại ra, còn có tửu quán, cung cấp rượu và thức ăn. Đương nhiên, không phải miễn phí.
Cho dù không ăn không uống cũng có thể sống sót. Nhưng muốn ăn uống, vĩnh viễn là điều con người theo đuổi.
Nói tóm lại, doanh địa này giống như một thành phố.
Hiện tại, điều Sở Mộ muốn nhất chính là kiểm tra đồ trong sáu chiếc nhẫn không gian mình lấy được. Cho nên, hắn bước về phía gian phòng giải phong.
Giao nộp mười vạn hạt Nguyên Đan hạ phẩm, tiến vào bên trong gian phòng giải phong. Dưới trận pháp khởi động, một lực lượng cường đại tràn ngập. Nhất thời Sở Mộ cảm giác được lực lượng dường như bị áp chế đều giải phong, giống như sau khi mất đi một lần nữa trở về, một lần nữa nắm giữ.
Lực lượng cường đại quen thuộc tràn ngập toàn thân, khiến cho Sở Mộ không nhịn được phải ngửa mặt lên trời hét dài một tiếng. Bản nguyên tương mộc theo trái tim nhảy lên, hiện ra sinh cơ bừng bừng lực, quét tới toàn thân. Cảm giác vô cùng thoải mái, khiến cho Sở Mộ giống như ngâm mình ở bên trong suối nước nóng, được tẩm bổ.
Không có cách nào. Tuyệt đại đa số lực lượng bị áp chế, ở nơi Vô Kiếm Luyện Ngục thế này, cùng ma thú luyện ngục đáng sợ hung tàn chiến đấu sinh tử. Nguy hiểm trong đó thế nào, chỉ có người trải qua mới hiểu được.
Sau một hồi kích động nho nhỏ, Sở Mộ nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh. Hắn không có quên mục đích mình tiến vào gian phòng giải phong.